lmm Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008 Số bài: 5900
|
Gửi: Năm 7 02, 2009 1:01 pm Tiêu đề: Trên Äồi Cá» May |
|
|
TRÊN Äá»’I CỎ MAY
ViêÌt tặng đưÌa em trai .
Thuở trung há»c, chị nổi tiếng là đẹp. Da trắng, ngưá»i thon, khuôn mặt trái soan. Má»™t mái tóc đèn tuyá»n, dà i thướt tha, được chị kẹp lại thả sau lưng, má»m mại, nÅ©ng nịu, kiểu cách. Môi đỠnhư thoa son, nằm dưới má»™t sống mÅ©i dá»c dừa, đôi mắt Ä‘en lay láy. Äặc biệt khi chị cưá»i, đôi mắt cÅ©ng cưá»i theo, long lanh, rạng rỡ. Hình như ông trá»i đã ưu đãi tặng chị tất cả những nét những vẻ mặn mà , duyên dáng dà nh cho má»™t giai nhân tuyệt sắc. Má»—i khi Ä‘i đến trưá»ng, sau lưng trước mặt chị luôn có nhiá»u chà ng trai im lặng Ä‘i theo. Như vô tình. Như bất chợt. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u giá» vẻ trang trá»ng, đăm chiêu riêng, như Ä‘ang ngưỡng má»™ má»™t thần tượng. Chị Ä‘i từng bước nhá», thong thả, dịu dà ng, táºn hưởng từng giây từng phút thanh xuân, từng hÆ¡i thở tươi trẻ cá»§a mình. Gió buổi mai mÆ¡n man ve vuốt má ngá»c. Gió buổi chiá»u thổi tóc thổi áo bay bay. Äã có bao vần thÆ¡ đã vì chị mà được sáng tác nên, Ä‘áºm đà , tình tứ. Con đưá»ng đến trưá»ng như nở đầy hoa lạ. Hương thÆ¡m vương vấn trong không gian, ngất ngây, chan chứa, Ä‘áºm đà . Cuá»™c Ä‘á»i đẹp xinh như mở rá»™ng trước mắt chị ….
Äi thẳng qua cầu Lò Rèn, vượt lên má»™t con dốc thoai thoải, không dốc như dốc Bến Ngá»±, không dà i như dốc Nam giao, con đưá»ng sẽ dẫn đến chân núi Ngá»± Bình, cây xanh bóng lá. Và o xa má»™t chút là những đồi đá, cằn cá»—i, hoang vu, vá»›i những cây thông khẳng khiu cao vuÌt, dươÌi gôÌc laÌ€ những bụi sim daÌ€y, những thân cá» may má»c ngang ngửa. Giữa lưng chừng dốc, vá» phÃa tay phải có má»™t ngõ sâu hun hút: nhà chị. Ngõ có hai hà ng chè tà u song song, xanh tươi, thẳng băng, vì má»—i ngà y Ä‘á»u được cắt tỉa cẩn tháºn. Những sợi dây tÆ¡ hồng tÃm và ng xanh đỠtừ đâu sinh sôi nẩy nở, vắt ngang vắt dá»c mặt chè, như quấn quÃt, như luyến lưu. Cuối con ngõ là má»™t vưá»n hoa nhá», đủ thứ hoa, đủ mà u, đủ sắc. Những Ä‘oá hồng tươi rói, những cụm là i nhá» trắng tinh khôi, những nụ lai-Æ¡n tÃm nhạt, những dây hoa cá» li ti…..Äó là vưá»n hoa do chị trồng, vun xén, những sáng những chiá»u không Ä‘i há»c, không Ä‘i lang thang bát phố. Chị có cái thú mê say: lang thang bát phố. Äi cùng khắp. Äi bất cứ đâu, không mục Ä‘Ãch, không nÆ¡i hẹn. Qua cầu Trưá»ng Tiá»n, ngừng chân nhìn má»™t phút mây nước, nhìn dãy núi Kim Phụng xa xa, nhìn cồn Hến xanh um cây cối, nhìn nhá»ng con đò trôi lặng lẽ, nhìn mấy cánh chim chiá»u bÆ¡ vÆ¡ bay lượn cuối sông… Rẽ qua phố, nhìn thiên hạ mua sắm, nhìn chợ Äông Ba tấp náºp ồn à o, nhìn những quán cà phê khách ngồi đông đảo, tiếng nhạc dáºt dá», khi nhẹ nhà ng, khi dáºm dáºt. Những hà ng ăn rá»™n rà ng, mùi thịt nướng ,mùi hà nh, mùi tá»i bay thÆ¡m phức. Xe cá»™ nối Ä‘uôi nhau, những cô nữ sinh áo trắng, những khách du lịch ba lô khoác vai ngÆ¡ ngác tìm đưá»ng . Chị Ä‘i má»™t mình, nhìn trước ngó sau,nụ cưá»i bâng quÆ¡ luôn nở trên môi, như muốn thâu tóm tất cả và o hồn mình. Rồi Ä‘i vá», cÅ©ng thong thả như khi Ä‘i, không chút vá»™i và ng hối hả, không má»™t thoáng do dá»± tÃnh toan. Tuổi trẻ cá»§a chị đó.. Cuá»™c Ä‘á»i chị an bình như váºy, hạnh phúc như váºy, lặng lỠêm Ä‘á»m như con nước sông Hương chiá»u chiá»u chị dừng lại để ngắm, để bâng khuâng. Vâng. Äá»i đẹp quá. Tuổi thanh xuân đẹp quá. Chị đẹp quá .
Nhà DÅ©ng nghèo lắm. Ba DÅ©ng mất thuở anh bé tÃ. Mẹ bán gánh bún rong tại bến xe An cưụ nuôi anh em DÅ©ng. Má»—i sáng, trước khi đến trưá»ng, DÅ©ng đến lò mì cạnh nhà bưu Ä‘iện Huế, nháºn bánh Ä‘i bá» sá»›m cho các hà ng quán, các nhà riêng dá»c 2 bá» sông An Cá»±u, dốc Nam giao, dốc Bến Ngá»±, dốc Lò Rèn. Những ổ bánh mì nóng ròn, hôi hổi, toả hÆ¡i ấm trên tay những sáng đông rét buốt. DÅ©ng đạp chầm cháºm chiếc xe cà tang, không garde chêne, không garde bout, và o từng ngõ,và o từng nhà , đặt chiếc bánh mì lên ngưởng cưả sổ, rồi Ä‘i tiếp. Thuở ấy nhà cá»a ở Huế không mấy cái có cổng kÃn cao kiên cố như bây giá». Chị là má»™t khách hà ng cá»§a DÅ©ng. Má»—i sá»›m, đến trao bánh, bao giá» DÅ©ng cÅ©ng thấy chị Ä‘ang đứng bên các luống hoa, tỉa tỉa cắt cắt. Những hôm đẹp trá»i, chị mặc chiếc áo cánh ngắn tay, đôi tay trắng như ngà , quần cao quá gối, hai chân chị thon dà i, đẹp, đôi ngá»±c tròn lẵn... Trong ánh sáng má» má» cá»§a buổi sáng mai ẩn ẩn hiện hiện, chị có nét đẹp ngá»t ngà o, huyá»n ảo, lung linh như liêu trai, như cổ tÃch. DÅ©ng kéo sụp và nh mÅ© xuống để được nhìn chị lâu hÆ¡n, rõ hÆ¡n mà không bị phát hiện. Từ lâu lắm rồi DÅ©ng đã nháºn ra chị há»c cùng trưá»ng, dưới DÅ©ng 2 lá»›p. Má»—i lần chị Ä‘i há»c, Ä‘i lang thang, Ä‘á»u phải qua nhà DÅ©ng. DÅ©ng đã ngÆ¡ ngẩn nhiá»u lần nhìn theo, đắm Ä‘uối. Tuổi trẻ thế thôi, chứ DÅ©ng dám mÆ¡ ước gì đâu. Chị đẹp quá. Chị cao sang quá. Chị thánh thiện quá. CÅ©ng trong ánh sáng má» má» cá»§a ban mai má»›i xuất hiện, nhiá»u lần chị bắt gặp đôi mắt thẩn thá» cá»§a chà ng trai nhà nghèo đó. Anh chà ng tháºt tá»™i nghiệp. Mưa rét gió lùa cÅ©ng chỉ chiếc quần chiếc áo đó thôi. Hai tay nhiá»u khi lạnh run đưa mì cho chị. Nhiá»u lúc chị cố tình để tay mình chạm và o tay chà ng trai, mong truyá»n qua má»™t chút hÆ¡i ấm. Má»™t chút gì như cảm thông, như chia sẻ. Chị ngồi bên hiên, cạnh mấy cụm là i thÆ¡m phức, cháºm rãi nhai từng miếng nhá» bánh mì, nghÄ© đến chà ng trai Ä‘ang vất vưởng Ä‘i giao bánh, nghe lòng như có chút gì như lưu luyến, ái ngại, bâng khuâng... Mặc dù DÅ©ng luôn che mặt dấu, nhưng chị cÅ©ng đã nháºn ra ngưá»i há»c sinh há»c cùng trưá»ng trên mình hai lá»›p, cương nghị, đẹp trai, có đôi mắt buồn buồn xa vắng. Lặng lẻ, âm thầm bên cạnh nhá»ng ồn à o tình nghịch cá»§a bạn bè trong những giá» ra chÆ¡i, những giá» bãi há»c. Chị nhá»§ lòng có dịp sẽ tìm cách là m quen.
Bụi hồng chị nâng niu, chăm sóc nhất đã nở hoa. Bốn Ä‘oá hoa mà u hồng thẳm mượt mà , ướt Ä‘á»ng sương mai, ngẩn ngÆ¡ thẹn thò trong ánh sáng má» tối. Chị đưa đôi tay nâng niụ, nhẹ nhà ng mÆ¡n trá»›n .Chị bước đến gần hÆ¡n, cúi mình định dùng tay vun ấm đất thêm quanh gốc cây. Từ khóm lan bên cạnh, má»™t con rắn nhá» Ä‘en tuyá»n, vút qua chân chị, nhanh như má»™t ánh chá»›p. Chỉ kịp rụt tay lại, nghe chân mình như bị kim chÃch, tê buốt. Má»™t hÆ¡i lạnh truyá»n lên chân, chị thấy xây xẩm mặt mà y, muốn ngất Ä‘i. Tiếng xe đạp lá»c cá»c đầu ngõ . Thân hình DÅ©ng hiện ra lừng lững, trên chiếc xe đạp cà tà ng. Chị chỉ kịp kêu lên :
- Anh DÅ©ng ! Em bị rắn cắn rồi. ÄÆ°a em đến bệnh viện giúp .Mau Ä‘i anh ….
Miệng thì thà o thêm mấy tiếng gì cuối, nho nhá», rồi chị cảm thâÌy choaÌng vaÌng, không noÌi gì thêm được nữa .
DÅ©ng hốt hoảng, chỉ kịp hất mạnh sá»t bánh mì còn đầy ứ bánh xuống hiên nhà , chạy vá»™i đến đỡ chị . DÅ©ng nhìn quanh. Ngôi vưá»n vắng ngắt. Ngôi nhà vắng ngắt. Anh sốc chị lên, bế chị như bế má»™t em bé, nhảy vá»™i lên yên chiếc xe đạp, má»™t tay vin ghi đông lái xe, tay kia ôm chặc lấy chị. Anh cong lưng đạp xe, cố gắng không để chị vướng và o và nh xe tăm xe. Gió vù vù. Con đưá»ng buổi sáng còn vắng ngắt . HÆ¡i thở chị thoảng ấm bên má. DÅ©ng ùa và o bệnh viện Trung Ương Huế, vứt xe trước cổng , bồng chị tuốt và o phòng cấp cứu.
Ngồi má»™t mình trong phòng đợi cá»§a bệnh viện, tâm trà DÅ©ng lần lần bình tÄ©nh lại. Mùi da thịt thanh tân, mùi hương hoa trinh nữ vẫn bay đầy đâu đây. Tóc chị vướng và o cổ, và o mắt, hÆ¡i thở chị phả và o mặt, và o tai, đôi ngá»±c má»m mại, mÆ¡n trá»›n nhịp nhà ng, dưới là n vải má»ng cá»§a chiếc áo khoác vá»™i ban mai, như đưa hồn DÅ©ng và o má»™t thế giá»›i mê man, ngất ngây tình yêu. DÅ©ng không bao giá» có thể nghÄ© có lần mình gần gÅ©i da thịt vá»›i ngưá»i con gái mình mê say, Ä‘ang thầm yêu trá»™m nhá»› như váºy. Tay ôm quanh vòng lưng má»m mại, cố gắng ép sát ngưá»i chị và o cho khá»i tuá»™t, đặt chị ngồi trên vế mình, cố gắng để đạp xe khá»i vướng và o ngưá»i chị, Ä‘i trong gÃo ban mai thổi là nh lạnh, con đưá»ng vắng tênh, chị nÃu chặt và o ngưá»i DÅ©ng, quà ng hai tay trắng bóc quanh cổ DÅ©ng, mắt nhắm nghiá»n, đôi môi như ká» sát và o má DÅ©ng, đôi chân lạnh lạnh vá»›i ống quần cao quá gối, đặt nghiêng qua dà n xe, chị phó thác thân mình cho ngưá»i trai chưa quen biết, tin tưởng, dịu dà ng. Ngồi cả tiếng đồng hồ, DÅ©ng vẫn thấy lòng mình còn ngây ngất, bâng khuâng. Khi ngưá»i y tá từ phòng cấp cứu gá»i vá»ng ra :
- Ai là ngưá»i thân cá»§a bệnh nhân đây ?
DÅ©ng nhìn quanh. Bệnh viện vắng ngắt. DÅ©ng đứng dáºy, nhẹ nhà ng Ä‘i và o. Chị Ä‘ang nằm đó, ngá»±c pháºp phồng, đẹp mong manh, sáng ngá»i và trong trắng như má»™t bức tranh. Da chị đã hồng hà o trở lại, môi đã thắm như thưá»ng. May quá, DÅ©ng đã Ä‘em chị và o bệnh viện kịp thá»i. CÆ¡n nguy hiểm đã qua. Chị hé đôi mắt, nhìn DÅ©ng mỉm cưá»i nhẹ nhẹ, đôi mắt như gá»i DÅ©ng. Khi DÅ©ng đến ká» bên, chị vói tay cầm lấy tay DÅ©ng, thá»u thà o,tiếng nói nhẹ như gió thoảng , như hÆ¡i sương Ä‘ang man mác buổi mai :
- Cám ơn anh.
DÅ©ng yên lặng nháºn lá»i cám Æ¡n, Tay anh bóp chặt tay chị, anh nghÄ© : Chị đẹp quá .
Ba chị là má»™t Äại úy, sÄ© quan tuỳ viên quân sá»± toà tỉnh trưởng Äà lạt . Ong luôn công tác xa, thỉnh thoảng má»›i vá» nhà , ba ngà y ná»a tháng rồi lại Ä‘i biá»n biệt. Mẹ chị mất từ lâu, từ ngà y sinh chị. Chị ở vá»›i bà ngoại, tuổi đã thất tuần . Theo lá»i Chị, DÅ©ng đạp xe vá» thông báo cho bà , rồi trở lại vá»›i Chị. Theo yêu cầu cá»§a bệnh viện, chị phải ở lại để được theo dõi , chưa về được. DÅ©ng là ngưá»i nuôi bệnh, là “ngưá»i nhà †cá»§a bệnh nhân, cứ nghÄ© như váºy là lòng DÅ©ng lại hân hoan sung sướng !
Vâng. Tình yêu đến vá»›i hai ngưá»i như váºy đó. Tá»± nhiên. Thắm thiết. Äáºm đà .Không bằng lá»i nhưng bằng ánh mắt, bằng trái tim. Từ đó, má»—i chiá»u, có má»™t đôi trái gái Ä‘i bên nhau khắp phố phưá»ng xứ Huế. Khi đưá»ng Lê Lợi rợp bóng cây. Khi bá» sông An cá»±u nắng rÆ¡i lổ đổ. Khi Phu văn Lâu bến nước mông mênh. Khi tháp chùa Thiên Mụ âm u cổ kÃnh. Khi Hồ Tịnh Tâm hoang dại cá» má»c đầy. Há» Ä‘i bên nhau, như hai mà má»™t, như má»™t mà hai, im lặng, thân thiết, không nói năng gì, chỉ nhìn nhau, thỉnh thoảng môi cưá»i chúm chÃm, sóng mắt Ä‘ong đưa, bao la, vá»i vợi. Những ngà y chúa nháºt đẹp trá»i, há» dẫn nhau tuốt lên đồi Thiên An, đứng bên những hà ng thông Ä‘ang vi vu gá»i gió, tóc quấn bay và o nhau, tay cầm tay, chị nép mình và o DÅ©ng, tin tưởng, say đắm. Há» Ä‘i tuốt và o xa nữa: má»™t rừng sim, má»™t rừng cá» may, trải dà i, mênh mông, tuy cằn cá»—i. Há» Ä‘i tìm từng trái sim chÃn, thÆ¡m ngá»t, đút cho nhau ăn, cùng cưá»i, cùng chia sẻ. Hoa cá» may vướng và o quần và o áo, Ä‘an kÃn như lông nhÃm. Chằn chịt. Há» ngồi tá»±a và o nhau, gỡ cho nhau từng cá»ng nhá», chất thà nh má»™t đống rồi nhặt ném tung lên, hoa cá» may bay theo gió, tÆ¡i tả bốn hướng. Há» dẫn nhau vá» trong hoà ng hôn tÃm nhạt, bóng trá»i xa man mác hÆ¡i chiá»u, gió hiu hiu, nghe tâm hồn bao la tin yêu quấn quÃt. Äồi núi tráºp trùng, những con dốc đá thoai thoải , những con đưá»ng cá» mang mang hương đêm, chÆ¡i vÆ¡i, ngây ngất. Tình yêu há» cà ng Ä‘áºm đà , chừng như bất diệt. Há» ngã đầu và o nhau. Những nụ hôn dà i như bất táºn. Những ánh mắt nồng nà n, những vòng tay thân thiết không rá»i. Như hai trái tim cá»§a há» Ä‘ang cùng Ä‘áºp má»™t nhịp. Bất táºn thiên thu…..
Äáºu xong Tú Tà i Toà n phần, DÅ©ng thi và o trưá»ng Võ Bị. Anh không có khả năng tà i chánh để theo há»c các nghà nh Äại há»c khác được. Hôm quyêÌt Ä‘iÌ£nh lên ÄaÌ€ LaÌ£t dự thi nhập hoÌ£c, anh noÌi vÆ¡Ìi chiÌ£ :
- Môt viÌ£ Tổng ThôÌng Ai Cập Ä‘ã coÌ lần phaÌt biểu: con đường tiêÌn thân chăÌc chăÌn nhâÌt, dễ daÌ€ng nhâÌt của con nhaÌ€ ngheÌ€o laÌ€ binh nghiệp. Anh theo lời khuyên Ä‘oÌ. Anh chỉ ngaÌ£i loÌ€ng em. Em coÌ bằng loÌ€ng laÌ€m ….vợ liÌnh không ?
ChiÌ£ nhiÌ€n tha thiêÌt, vin đầu anh xuôÌng vaÌ€ hôn vaÌ€o đôi măÌt, noÌi qua hÆ¡i thờ :
- Em chỉ muôÌn laÌ€m vợ anh, coÌ€n anh laÌ€ giÌ€ thiÌ€ mặc kệ !
Chị nhá» Ba xin chuyển trưá»ng cho mình và o há»c các năm cuối trung há»c tại trưởng Nữ Bùi thị Xuân, Äà lạt . Äà lạt là nÆ¡i công tác cá»§a ông, nên chuyển trưá»ng cho chị quá dá»…. Hai ngưá»i lại gần nhau, không rá»i nhau ná»a bước. Những ngà y cuối tuần được ra phép, anh dẫn chị thăm cùng khắp núi, đồi, hồ, thác cá»§a miá»n Cao nguyên Lang Biang naÌ€y. Những chuyến xe thổ má»™ con ngá»±a gầy trÆ¡ xương kéo ì ạch lên dốc. Những chuyến xe lambretta 3 bánh máy nổ inh tai nhức óc rú lên từng hồi khi leo lên cao. Cưỡi chung con ngá»±a Ä‘en mạnh khá»e lông láng mướt Ä‘i lang thang trên triá»n đồi má» má» những sá»›m sương mù. Äứng ngây ngất dưới chân những con thác bao la hùng vÄ© nước đổ ầm ầm , bá»t tung trắng xoá. Ngồi thong dong bên nhau trên những chiếc périsoire trôi lặng lá» trên mặt hồ không chút sóng. Những vưá»n rau xanh bát ngát trải dà i đến táºn chân trá»i.
Những vưá»n hoa rá»±c rỡ, huy hoà ng đủ mà u đủ sắc, vá»›i trăm ngà n loại hoa toả hương Ä‘ua sắc thÆ¡m ngát ngất ngây. Khi hồ Than Thở, khi thác Cam Ly, khi Thung lÅ©ng Tình yêu, khi đèo Prenn xa tÃt. Hai ngưá»i như đôi chim ương quấn quÃt, tay trong tay, vai ká» vai, sắt son, say đắm . Thá»i gian trôi Ä‘i trong yêu thương , trong hò hẹn, trong đợi chá», trong những chiá»u nằm bên triá»n núi ngắm mây bay, trong những sáng đứng trên thá»m cao nhìn sương mù toả dần tan dần trong thung lÅ©ng dưới xa …. Những vòng tay Ä‘áºm tình. Những nụ hôn ngây ngất. Tình yêu cá»§a há» vá»i vợi , mênh mông …….Nói mấy cÅ©ng không cùng .
Vá»›i sá»± giá»›i thiệu cá»§a Ba mình, má»—i tuần Chị đến nhà vị Tỉnh trưởng, Äại tá Thá» , dạy kèm thêm cho đứa con gái nhá» cá»§a ông. Thứ hai, thứ tư, thứ sáu. Chị cÅ©ng vui, đỡ thấy thá»i gian vá»i vợi chá» anh, và cÅ©ng có đồng ra đồng và o để chi tiêu cho hai ngưá»i. Anh có gì đâu ngoà i đồng lương phụ cấp cá»§a má»™t sinh viên sÄ© quan. Chị trưởng thà nh lên, cà ng ngà y cà ng đẹp. Nắng gió cao nguyên hình như thÃch hợp vá»›i chị . Má chị hồng lên phÆ¡n phá»›t. Da chị vốn đã trắng cà ng trắng mÆ¡n mởn. Tình yêu là m mắt chị cứ long lanh, rạng ngá»i tuổi trẻ.
Äại Tá Thá» chết vợ đã gần mưá»i năm. Ong vẫn ở váºy vá»›i đứa con gái nhá» , trong má»™t ngôi biệt thá»± rá»™ng bao la, trên má»™t ngá»n đồi nằm ngay giữa thà nh phố. Dáng ông bệ vệ, nghiêm trang, vá»›i hai hà ng ria mép hÆ¡i vểnh, Ä‘en tuyá»n. Má»—i sáng, tay cầm cây can gá»— nước vec ni Ä‘en bóng, leo lên chiếc xe Jeep đến đón, trong bá»™ quân phục má»›i toanh thẳng tắp, trông ông oai phong như những vị tướng ngà y xưa. Những chiá»u nhìn chị Ä‘i từ dưới đồi để lên nhà mình, ông chợt thấy có chút gì lãng mạn, thiết tha trong tà áo bay bay cá»§a chị, trong bước chân ngáºp ngừng bối rối cá»§a chị. Ong chợt nhá»› thuở thanh xuân cá»§a mình đã Ä‘i qua, yên lặng, ngáºm ngùi, không buồn không vui. Lòng chợt thấy bâng khuâng hối tiếc. Có cái gì như Ä‘ang sống lại trong ông, tuy muá»™n mà ng nhưng cuồng nhiệt. Ong cÅ©ng biết chị đã có ngưá»i yêu. Chà ng thanh niên cao gầy trong bá»™ quân phục sÄ© quan gù vai và ng lấp lánh, thỉnh thoảng đến đón chị. Ong bắt gặp hai ngưá»i sánh vai nhau khắp các con đưá»ng thà nh phố, xem xung quanh như chẳng có ai. Ong bắt gặp há» ngồi tá»±a và o vai nhau dưới những gốc thông già , bên các triá»n đồi cá» xanh thoai thoải. Thá»§ thỉ. Tình tá»±. Au yếm. Nhiá»u lần ông cảm thấy cô đơn và thèm muốn có má»™t cuá»™c Ä‘á»i như há» quá. Có má»™t tình yêu như há» quá .Chưa bao giỠông thấy má»™t vị tỉnh trưởng hét ra lá»a như ông, quyá»n thế như ông lại bất lá»±c , lại thiếu thốn như váºy !
Tốt nghiệp ra trưá»ng, DÅ©ng được phân bổ vá» chi khu Äắc Lắc. Chi khu Ä‘iá»u động DÅ©ng đến đóng tại má»™t đồn nhá», ở tÃt biên giá»›i Là o Việt , giữa 2 tỉnh Äắc Lắc và Gia Lai . Äồn nằm trÆ¡ trá»i trên ngá»n đồi, thuá»™c dãy Trưá»ng SÆ¡n ,chung quanh cây cối cháºp chùng, chỉ có đá, sá»i, chim kêu ,vượn hú , suốt ngà y suốt đêm không má»™t bóng ngưá»i qua lại. Buổi sáng sương toả âm u, 10 giá», 11 giá» còn thấy mù mịt. Mặt trá»i luôn dấu mặt sau lưng những cánh rừng xa. Ba bốn giá» chiá»u mây trắng đã giăng mù mịt, hÆ¡i lạnh đã toả khắp nÆ¡i. Những đợt mưa ầm ầm như thác lÅ©. Nước từ đỉnh cao tuông xuống ồ ạt, hoà vá»›i đất Ä‘á», sá»i đá cuốn Ä‘i cuồn cuá»™n .Nhiệm vụ cá»§a đồn là là m tiá»n tiêu, thám thÃnh má»™t vùng đất rá»™ng bao quanh, báo vá» chi khu những xuất hiện bất thưá»ng, những đột nháºp nghi nghá», để pháo binh từ đó bắt chặn đầu , để bá»™ binh theo trá»±c thăng váºn đổ xuống lùng sục. Chiến tranh Ä‘ang và o giai Ä‘oạn khốc liệt nhất cá»§a nó ..
Trong 5 ngà y phép sau lá»… tốt nghịệp, chị và DÅ©ng đã cùng nhau vạch ra bao nhiêu má»™ng đẹp, bao nhiêu dá»± tÃnh cho tương lai… Lá»… thà nh hôn sẽ tổ chức dịp Tết năm đó. Cưới xong, chị sẽ vá» lại Huế theo há»c Äại há»c, để chá» DÅ©ng. Hai ngưá»i bà n nhau sẽ nhá» Äại Tá Thá» váºn động xin chuyển DÅ©ng vá», Huế . Ong cÅ©ng đã hứa giúp cho hai ngưá»i. ..
DÅ©ng được lệnh dẫn má»™t trung đội dá»c theo con suối tiến sâu và o rừng thám thÃnh. Má»›i có tin máºt báo có bóng dáng nhiá»u lÃnh lạ xuất hiện ở đây. Con suối đầy ấp nước. Nước trong veo, sá»i đá dưới lòng suối hiện ra rõ mồn má»™t. Hai bên bá» suối có nhiá»u hòn đá trắng to , láng bong, chồng chất khắp nÆ¡i. Cà ng lên cao, con suối cạn dần, nước chỉ còn như má»™t lá»›p má»ng lăn tăn sát đáy .Cây cối um tùm ráºm rạp, chÄ©a ra che hết đưá»ng Ä‘i. Vạch lá, lá»™i khe , ra khá»i lùm cây thì trung đội lạc và o má»™t cánh rừng trống hoang, cằn cá»—i, những bụi cá» may má»c ngổn ngang, chi chÃt. DÅ©ng mạnh tay nhổ mấy cụm cá» may cản lối Ä‘i. Chỉ được mấy khóm thì đã thấy hai tay trầy trụa. Gốc cá» may thế mà vững chắc quá. DÅ©ng đà nh thôi mặc, tuông tuông Ä‘i cho kịp đồng đội Ä‘ang tiến vá» phÃa trước .
Hoa cá» may găm và o áo anh, quần anh, tóc anh, và vướng cả và o súng . Cà ng và o xa, cây cà ng cao lên, quá cả đầu. DÅ©ng chợt nhá»› những lần dẫn chị và o rừng tìm trái sim chÃn , đã gặp những bụi cá» may cao như thế nà y. Hoa cá» may vướng và o quần, và o áo, và o tóc chị . Chị cưá»i như nắc nẻ. Hoa cá» may trắng xoá trong mắt chị, bá»nh bồng, huyá»n ảo . Hoa cá» may và chị : má»™t bên khô cằn khẳng khiu, má»™t bên rạng ngá»i long lanh , tương phản vá»›i nhau, tạo ra má»™t bức tranh hoang dã, má»™c mạc, đẹp vô cùng, đẹp nức nở. DÅ©ng đã ngắt và i nhánh cá» may cà i lên tóc chị “ cho em giống má»™t thiếu nữ da trắng lạc giữa rừng ráºm Phi châu “ Lần đó, chị đã nhảy lên bá cổ anh, nÃu vai anh và hôn anh say đắm. “ Sao , cô gái da trắng lạc giữa rừng ráºm Phi Châu có nụ hôn cháy bá»ng như thế nà y không ?†Tiếng chị cưá»i còn vang đâu đây, kÃn đầy trong không gian, đầy ấp cả tâm hồn DÅ©ng DÅ©ng thấy nhá»› chị đến xót xa! Nhá»› đến chết Ä‘i được ! …..
Nghe tiêÌng suÌng nổ, đồng đội chaÌ£y lui tìm Dũng. DÅ©ng nằm chết bên má»™t gốc cá» may cao ngất vì bị bắn tỉa. Máu đỠchan hoà lênh láng trên má»™t vùng cá» may bị dẫm nát. Trên tay Dũng vẫn còn cầm má»™t cá»ng cá» may dà i, miệng như thoảng má»™t nụ cưá»i nhẹ. Chắc trong cÆ¡n mê, hoa cá» may vẫn trắng xoá, như áo trắng cá»§a ngưá»i yêu má»™t thá»§Æ¡! ……
Chị theo Äại tá Thá» lên Chi Khu lãnh xác DÅ©ng vá» . Äôi mắt chị ráo hoảnh, nhưng xa vá»i . Hình như chị chẳng nhìn thấy gì quanh mình. Hình như chị chẳng nhìn thấy ai cả. Trong má»™t khoảng trống mênh mông, báºp bá»nh, chị thấy như mình Ä‘ang trôi trong má»™t khung trá»i hoang vắng, cô đơn trần trụi vô cùng. Có thể tất cả đã xảy ra quá mau, quá mức tưởng tượng cá»§a tâm trÃ,nên đã đóng băng tâm trà chị, là m má»i ý nghÄ© cá»§a chị trÆ¡ Ä‘i . Rã rá»i. Chị ngồi bên xác DÅ©ng, đưa tay gỡ những hoa cá» may còn vướng đầy trên tai trên tóc trên quần áo nguá»i yêu. Chị gom lại má»™t đống, lấy chiếc khăn nhá» chị cầm chặt trên tay từ bao giá»,ướt nhòe , gói tất cả lại rồi đặt trên ngá»±c cá»§a DÅ©ng, nÆ¡i vị trà trái tim . Hình như chị thầm thì: cho anh . Äám tang DÅ©ng cá» hà nh ngay chiá»u hôm đó. Mẹ và em DÅ©ng không có mặt kịp, chị đứng ra lo liệu má»i việc. Tháºt ra chị cứ đứng nhìn thôi, đã có mấy ngưá»i lÃnh đại tá Thá» cỠđến thu xếp hết . Má»™ DÅ©ng nằm trên má»™t ngá»n đồi thoai thoải, nằm tÃt táºn cá»±c bắc cá»§a thà nh phố. Yên lặng. Vắng vẻ. Hoang vu. Chỉ có tiếng thông reo và tiếng suối róc rách. Tiếng gió thỉnh thoảng thổi qua đồi âm âm như tiếng sáo thổi. Mãi đến bấy giá» chị cÅ©ng không há» khóc, chưa có giá»t nước mắt nà o chảy trên má chị cả. Khi ngôi má»™ đã được phá»§ đá lên trên tươm tất , chị thắp thêm 3 cây hương cắm trước má»™, vái ba vái rồi vịn vai đại tá Thá», ra vá». Äại Tá dìu chị ra xe, thấy ngưá»i chị má»m và nhẹ như bấc .
Tảng sáng hôm sau, khi trá»i còn má» sương , chị leo lên má»™t chiếc xe thồ , đến thăm má»™ DÅ©ng . Ngôi má»™ nằm trÆ¡ trá»i, lặng câm. Những bó hoa bạn bè phúng Ä‘iếu chất quanh má»™ hương còn thÆ¡m phảng phất, ướt đẫm. Äồi núi xa mù mịt ẩn ẩn hiện hiện trong má»™t mà n sương trắng dầy dặc . Trên cao là má»™t bầu trá»i xanh như thá»§y tinh, lạnh tê buốt, lạnh se ngưá»i. Chị ngồi im lặng bên má»™ DÅ©ng, nhìn sương mù toả dần, tan dần trong ánh bình minh Ä‘ang tá»›i . MÆ¡ hồ tiếng đổ cá»§a má»™t con thác nà o xa. MÆ¡ hồ tiếng gió thoảng từ những đồi núi chung quanh. Tay mân mê những hòn đất tìm được bên má»™ DÅ©ng, rồi vo nát như bá»™t,thả bay bay trong gió mai dịu dịu hiu hiu. Hòn đất nà y đến hòn đất khác. Tâm hồn như Ä‘ang trà n đầy, mà cÅ©ng như Ä‘ang trống trãi vô cùng. Chị cứ ngồi như thế giá» nà y qua giá» khác, nghe thá»i gian lạnh lùng trôi Ä‘i, nhìn mặt trá»i dần dần lên cao, toả hÆ¡i nóng hầm háºp. Thấy mình như Ä‘ang biến thà nh bá»t thà nh hÆ¡i, Ä‘ang tan và o má»™t cõi mông lung vô cùng vô táºn…….
Buổi sáng tìm chị không gặp, Äại tá Thá» biết chị đã tìm lên ngá»n đồi thăm má»™. NÆ¡i đây vốn không được an ninh lắm, ông Ä‘Ãch thân lái xe đến tìm. Ong bắt gặp chị ngồi trong tư thế trầm ngâm miên man ấy , từ giá» nà y qua giá» khác. Ong để yên chị vá»›i nỗi buồn cá»§a mình, không há» lên tiếng. Ong yên lặng ra xe, đốt thuốc hút, ngồi chá». Sáng, trưa, chiá»u. Äến tối mịt chị má»›i xuống đồi. Thấy Äại tá Ä‘ang ngồi bên tay lái, chị yên lặng leo lên ngồi bên cạnh, không nói năng gì cả .
Tảng sáng hôm sau, không từ giả ai cả , chị lặng lẽ trở vỠHuế, mang theo nỗi-buồn- chết- đứng trong tim.
Hai năm sau, chị trở thà nh bà Äại Tá Thá». Má»™t năm sau nữa, trong má»™t lần Ä‘i thanh sát mặt tráºn, máy bay chở Äại tá Thá» bị bắn hạ. Chị Ä‘em xác chồng vá» chôn cạnh má»™ ngưá»i yêu cÅ©, trên ngá»n đồi quanh năm sương phá»§. Hằng năm, chị Ä‘á»u lên Äà lạt ba bốn lần, thắp hương trên cả hai ngôi má»™. Khi nà o chị cÅ©ng ngồi tá»±a mình bên tấm bia má»™ cá»§a ngưá»i yêu trầm ngâm suy tưởng. Äứa con gái riêng cá»§a Äại Tá thương chị như mẹ, quyến luyến chị không rá»i. Chị cÅ©ng thương nó như con. Chị Ä‘em theo vá» sống vá»›i mình tại ngôi nhà thá»i thÆ¡ ấu, trên dốc Lò Rèn. Lá»›n lên, cô gái cÅ©ng đẹp như chị ngà y xưa.
Trần Hoan Trinh_________________  |
|