Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Bình giải một vần thơ . . .

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Nguyen Ngoc Hai
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 9 2009
Số bài: 1789
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Bảy 4 09, 2022 12:07 am    Tiêu đề: Bình giải một vần thơ . . . Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Một thoáng Cảm nhận về cho thi phẩm Thuở Ấy của Tg Dương Hồng
___________

THUỞ ẤY !

Nét ngài hăm hở thời gian
Sương phai nhạt nắng Hàn giang đẫm màu
Mây trôi về núi qua mau
Hồn xưa lẻ bóng chuyến tàu trong đêm
Lời thơ thắm thiết bên rèm
Dáng xinh ai đó lướt qua bên trời
Nét hồng chưa dẫu buông lơi
Tình xưa lẻ bóng một thời gió Xuân
Giờ đây trăng úa bên ngần
Sắc son một kiếp phai nhòa hay chưa ?

DH.

Một thoáng Cảm nhận về cho thi phẩm Thuở Ấy của Tg Dương Hồng 6da6eb10
__________

LẶNG LẼ HỒN AI THÁNG NGÀY MƠ !

Có thề nói và nhìn lại cho những thi phẩm cùa nhà thơ Dương Hồng thông qua với 4 Tuyển tập mà chúng tôi đã nhận diện; ngoài ra còn có một số thi phẩm sau ngày mà 4 đứa con tinh thần đã Ra Đời trên công luận cũng như Hội thơ DPG và nhiều người đã biết đến !

Giờ đây, chúng tôi cũng vừa nhận diện được THUỞ ẤY của thi nữ Dương Hồng trên trang Fb này; có thể nói khi nhìn qua Thuở Ấy và chiếc hình ảnh minh họa đã gợi lên cho chúng tôi có cái nhìn xuyên thời gian của một thời đã qua ; khi nói về hoài niệm hoặc ký ức một thời – có lẽ thì THUỞ ẤY đã được ra đời trong một hoàn cảnh nhớ nhung của ngày xưa nào đó – khi mà “người con gái xuân thì” của một chuỗi ngày vàng son hoa mộng đã qua đi, để rồi thời gian cũng đã làm phai mờ đi tất cả; bây giờ chính nhân vật ngồi đâu đó và nhớ về - và ai ai cũng đề cả thế mà thôi .

Nét ngài hăm hở thời gian
Sương phai nhạt nắng Hàn giang đẫm màu
Mây trôi về núi qua mau
Hồn xưa lẻ bóng chuyến tàu trong đêm

. . . . . . . . .

(THUỞ ẤY – Dương Hồng)

Nếu cái đời người mà có lẽ ai ai cũng xem như một chuyến tàu – một con đò… thì cái dòng đời cũng đã trôi chảy và qua đi trong thời gian… Cũng như với Tuyển tập Thi ca “Nhớ Nỗi Xót Xa Đưa” của chính tác giả hôm nay thì cái dòng đời đó; chính tác giả đã ví như một chuyến tàu trong bóng xế hoàng hôn !

Nếu cứ tạm gọi là hoài niệm; thì ai đó đã được thân trao về cho Tuyển tập “Khung Cửa Bâng Khuâng” (cũng của Tg Dương Hồng) thì mới thấy cái NHỚ của những ngày xưa qua đi rồi, con người ta cứ mãi ngồi nhớ về cho cái tháng ngày cũ mà “Sao mãi ta hoài rơi giọt lệ - Khóc thương đời hay định mệnh qua mau…” thế mới biết là cái ký ức – nỗi nhớ nhung – hay đó còn gọi là hoài niệm… thì có lẽ từ đây người thi nhân Dương Hồng của chúng ta khi cho ra đời THUỞ ẤY – thì không biết có còn nước mắt nào mặn chát trên môi em, hay tiếc nuối cho một thuở xuân thì đã qua đi ?

. . . . . . . . . . . . . .
Sương phai nhạt nắng Hàn giang đẫm màu
Mây trôi về núi qua mau

. . . . . . . . . . . . . .

(THUỞ ẤY – Dương Hồng)

Một thoáng Cảm nhận về cho thi phẩm Thuở Ấy của Tg Dương Hồng Dhong_36

Đến đây chúng tôi nhớ lại một thời áo trắng nữ sinh của chính tác giả cũng như biết bao người và mang nhiều nỗi ước vọng và mộng mơ bay bỗng như tà áo ngày nào còn mãi bay trong gió; thì người thiếu nữ Dương Thị Hồng ngày ấy có lẽ cứ mãi nhìn dòng sông Hàn lặng lờ trôi mà thầm mơ một ngày… Nếu cái ngày xưa ấy mỗi khi chiều về, trên con đường xuống bến phà tóc và áo ai bay bay giữa con đường; cũng như rong chơi trên đường đời thì cái chuyện ngày xưa cũng nơi con sông này cũng đã thầm ghi dấu một thời… mà đời người sau này – giờ đây ai vẫn coi đó là một ký ức đã xa !
Ngày hôm nay khi chúng tôi cũng như quý độc giả Fb được thưởng thức một thi phẩm mới THUỞ ẤY của tác giả Dương Hồng; thì chúng tôi nhớ về lần trước cũng trong một thi phẩm NGÓNG ĐỢI… Hai thi phẩm khi chúng tôi nhìn lại thì đã nhận thấy cùng nói lên một tâm trạng trong một hoài niệm cùng với tác giả:

. . . . . . . . . . .
Thu nay lặng ngắm trong mưa gió
Gió gọi mưa về nỗi sầu lo
Đi xa một cảnh trời mây nước
Có nhớ bên này cách quan san

. . . . . . . . . . . .

(NGÓNG ĐỢI – Dương Hồng)

Nếu cái nắng – hạt mưa nơi miền xa viễn phương nào đó mà đã làm cho lòng người có quá nhiều bâng khuâng và thổn thức; thì lòng người thi nữ Dương Hồng cũng đã một đôi lần bày tỏ nét đăm chiêu trong những cái nắng và hạt mưa ấy; có khi nào một mình nơi phương xa mà đã nhớ về cố hương xa vời vợi mà người ấy đã nhỏ lệ sầu buốt giá trong tim; “Thôi để lại niềm thương gợi nhớ - Với tháng ngày giấc mộng mơ hoa…” - đôi khi người còn bày tỏ một thoáng gì đó trong những hạt mưa bay mà nhớ về cho một dòng sông của ngày xưa xa rồi ? Dòng sông ấy; con người ấy; kỷ niệm xưa ùa về trong ký ức mà lòng người dẫu như tan theo tháng ngày trôi !

Thế mới biết cái Ngóng Đợi của tâm hồn người thi nhân qua những vần thơ đã chút trãi lòng trong một niềm nhớ nhung xa vời ! nhân ngày hôm nay khi thi phẩm THUỞ ẤY đã ra đời và lên ngôi thì người thi nhân của chúng ta vẫn cứ còn một niềm nhớ trong xa xăm nào đó- để rồi cái xứ vùng cao trùng điệp xa vời kia với mây núi gió ngàn; sương mờ buông phủ bóng hoàng hôn đang về - thì chúng ta sẽ thấy bóng người phụ nữ hôm nay đang rạo rực trong những ngọn gió của chiều hoang mà lòng dạ vẫn cứ còn mang lấy những nhớ nhung !

. . . . . . . . . . . .
Lặng lẽ trời mây chiều nắng nhạt
Gom tình viễn xứ gửi quê nhà
Xa xa phía chân màu mây nước
Lặng ngóng ai về… bước chân mau


(NGÓNG ĐỢI – DươngHồng. 19-8-2020)

Một thoáng Cảm nhận về cho thi phẩm Thuở Ấy của Tg Dương Hồng Dhong_37

Còn giờ đây, có lẽ một nơi nào đó khi nhìn những hạt mưa bay mà ai đã nhớ về những chuỗi ngày tháng cũ; nhất là nhớ về một dòng sông; cái dòng sông hiền hòa và cứ mãi êm trôi; ngày hôm nay với những ý thơ như vậy của một tác giả, thì cái tên Hàn giang của ngày nào như vẫn in sâu trong tâm thức của mỗi con người… để rồi bây giờ - ngồi lặng một nơi nào đó để nhớ về cho cái Thuở một thời của đời người! Hôm nay với tác giả Dương Hồng cũng vậy – với cái tuổi lục tuần đã qua đi để mà nhìn lại cho một thời của cái thuở đôi mươi cũng như bao nhiêu con người khác; và thời gian đã qua đi có bao giờ trở lại ! Khi người thi nhân của chúng ta có những cái nhìn thật phiếm diện cho một dòng đời đã trôi và đang đi qua; vẫn còn luôn cầu xin cho chút nắng vàng nào đó còn soi rõ với những con đường, nhưng sương mờ có còn buông thả trong những chiều hoàng hôn của hôm nay – mà lòng người như còn đang hướng về nơi đâu ?

. . . . . . . . . . . . . .
Lời thơ thắm thiết bên rèm
Dáng xinh ai đó lướt qua bên trời
Nét hồng chưa dẫu buông lơi
Tình xưa lẻ bóng một thời gió Xuân

. . . . . . . . . . . . . .

(THUỞ ẤY – Dương Hồng)

Có khi trong những thi phẩm đã ra đời trong ngoại lệ mà 4 Tuyển Tập của tác giả Dương Hồng vẫn cứ còn hoài đợi mong… Nhìn lại cái THUỞ ẤY mà ngày hôm nay chính con người thi nhân đã cho ra mắt với độc giả; thì có lẽ tác giả của chúng ta coi như ngày ấy mới vừa hôm qua !!! và trong cái hồi tưởng ấy, chân dung đã xa vời ấy – hình như ngày hôm nay trong cái nắng khơi lại của lòng – trong những hạt mưa làm mờ đi ký ức ! nhưng người thi nữ của chúng ta vẫn còn mang nặng cho chính mình của những dấu hỏi lặng thầm “Một kiếp phai nhòa hay chưa” để rồi chúng ta có thể nhận thấy trong câu cuối cùng của thi phẩm ra mắt hôm nay; thì lòng người cứ vẫn còn mãi hoài trong cái hoài vọng nhớ thương ấy ! Nếu đã biết trăng tàn và úa đi với thời gian đã đong đưa; thì thi phẩm THUỞ ẤY của hôm nay – Có lẽ thi nhân Dương Hồng cũng đã tự hỏi: “Bao giờ thấy lại đường mây – Trong chiều nắng nhạt hây hây má hồng…” thì chúng ta có thể nhìn thấy được cái nỗi lòng ấy đang còn đọng lại trong tâm tư của một con người !

. . . . . . . . . . . . . .
Giờ đây trăng úa bên ngần
Sắc son một kiếp phai nhòa hay chưa ?

(THUỞ ẤY – DươngHồng. 10-11-2020)

Và cũng giờ đây, với tính cách khách quan nhận diện về cho một thi phẩm mới của thi nhân Dương Hồng; trong Hội Nhóm DPG; chúng tôi xin được phép “mượn lại” một chút trong thi phẩm đã qua – “THỜI ĐÃ XA” – cũng của chính tác giả Dương Hồng – để kết thúc cho một thoáng Cảm xúc này; và cũng để cho chúng ta nhận thấy một niềm Nhớ trong “một con người” cũng giống như bao nhiêu con người khác… Vì vậy mà một thoáng cảm xúc hôm nay – chúng tôi có thể thấy được về cho một tâm hồn đang mang những tâm trạng thật buồn của đời mình…

. . . . . . . . . . . . . .
Thật ư
Thời học trò đã xa
Tuổi thơ cũng vụt qua
Ta lặng lẽ bước đi trong niềm nhớ
Thầy cô bạn bè ơi!
Biết bao giờ gặp lại
Thời gian thì trôi mãi
Trôi xa!!


DHong
(Trích trong Tuyển tập: Lắng Khúc Tình ca - Tg Dương Hồng
- đã phát hành 2020)

Một thoáng Cảm nhận về cho thi phẩm Thuở Ấy của Tg Dương Hồng Dhong_38

Đến đây; chúng tôi những con người “cầm viết” xin được cầu chúc cho thi nữ Dương Hồng (DPG) ngày càng nhiều phát triển hơn nữa; sẽ có nhiều thi phẩm hay nữa để cảm xúc với những độc giả đang ái mộ và yêu mến lời thơ của tác giả hôm nay… Dẫu sao nơi đây cũng chỉ là một hoài niệm, cũng chỉ là một ký ức, cũng chỉ là một sự nhớ nhung một thời mà Dĩ vãng chưa thể nhạt nhòa… nhưng chúng tôi cũng hy vọng rằng: nơi cái xứ ngàn hoa sương mù và rừng núi trùng điệp ấy… thì những vần thơ của tác giả vẫn còn cứ mãi bay cao hơn trong gió núi mây ngàn, trong những màn sương mờ - nhưng lúc nào – ngay cả tác giả và nhiều độc giả vẫn cứ thấy rằng: dưới làn sương mờ kia – chúng ta vẫn cứ còn thấy những sắc hương hoa, cứ còn thấy rõ, và chúng ta có thể thấy được những hương hoa kia trong làn gió ấm !!!
Xin chân thành kính chúc !

NguyễnNgọcHải
(Nhóm Văn bút Trùng Dương)


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn Gửi email Địa chỉ AIM
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI