MỘT NỬA
một nửa mùa đông còn sót lại
tay ta vàng đoá dã quì xưa
ta cụng ly đụng buồn chi mãi
hoàng hôn bàng bạc phía sau mưa
ta ấp nỗi sầu lên mi mắt
chợt nhận ra rát nóng hằn sâu
con thuyền giấy quẳng mình vượt thác
một vành trăng lịm hốc núi nào
một nửa mùa xuân chờ chực tắt
một nửa tháng giêng ảo ảnh mờ
người về lại hay đi mất hút
nửa đời ta đánh lạc câu thơ
tháng nào thạch thảo tràn dốc nắng
cho ta khoe áo lụa sang mùa
lạc gót hài nửa đời phiêu lãng
TA VỀ
NGỒI LẠI
NGÓ XANH XƯA
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm