PHỐ...XA!
rồi phố sẽ xa ngày sẽ nhớ
hàng lá trên đồi khúc khích vui
trưa vắng quảng trường mưa rắc nhỏ
thấm lạnh bàn tay...lạnh chỗ ngồi
ngọn gió lao xao đêm Thuỷ Tạ
tách cafe đắng chát mềm môi
phố núi như quen mà như lạ
chưa xa nằng nặng nhớ thương rồi
muốn thả nỗi ưu tư trầm muộn
lên mỗi con đường vắng sóng đôi
đêm khuya khoắt choàng lên trời rộng
chưa xa! đã mặn đắng môi cười
ngày tháng cứ vật vờ trôi biệt
bao nhớ thương chồng chất nhớ thương
tình như gió bay qua rừng thấp
loay hoay ta nhặt góp nỗi buồn
rồi phố sẽ xa lòng sẽ nhớ
mưa chiều tháng bảy sụt sùi đau
một đến...một đi...hoài nặng nợ
thương mãi một lần... ta có nhau
TA VỀ THÁNG BẢY MƯA NGÂU
CẦU VỒNG AI DỆT SỢI SẦU...PHỐ ƠI!
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm