NGỤ NGÔN CỦA LÁ
người đàn bà
nằm sấp ngó vầng trăng
mặt phố
rầu rầu ganh tị
chiếc lá hồn nhiên
lay rất khẻ
thương mõi mòn
phía khuyết bên kia
người đàn bà
úp mặt vào nửa khuya
ngoài kia phố giật mình
trăn trở
chiếc lá lạnh se
mùa thu trốn gió
chờ mưa qua
khao khát nắng rưng mềm
người đàn bà
ngó chầm chầm
vào thăm thẳm đêm
cuối hiên thưa
trăng trần truồng xỏa tóc
chiếc lá thờ ơ
vỗ về hạnh phúc
mùa thu
ướt sũng dung nhan
người đàn bà
ngồi đợi mùa hoa đăng
trôi từ chiêm bao về đánh thức
chiếc lá mồ côi
cuộn tròn ký ức
mùa chóng quên
lời hò hẹn chóng qua
người đàn bà
thiêm thiếp giấc mơ hoa
kéo vành trăng
về ngang khung cửa sổ
chiếc lá sắp bay đi
về miền lộng gió
vỗ về
khúc mộng du đêm
người đàn bà khắc khoải
ngủ quên
ngoài kia trời rựng sáng
chiếc lá trầm mình
thở dài than vắn
ngày bắt đầu
từ nỗi nhớ hôm qua
CÒN CÓ AI
ĐÁNH THỨC NGƯỜI ĐÀN BÀ
NGOÀI LỜI TÌNH
NGỤ NGÔN CỦA LÁ
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm