KHÓC ANH
răng anh không mãi là giòng sông
chở em qua bến bờ hạnh phúc
răng anh bắt em phải làm quen với hàng nước mắt
rớt xuống trong ngày ta thiếu nhau
răng đang còn giêng mà nắng vỡ niềm đau
răng anh không còn mùa Xuân cho em tình tự
anh sẽ xa em bước về miền gió hú
làm răng chừ!...Anh đếm được buồn em
ngày nối ngày...đêm sẽ nối đêm
giọt nước mắt kết chuỗi dài vô tận
hạnh phúc ta đi qua tưởng dài mà rất ngắn
đời mãi buồn...như trăng khuyết đầu non
răng anh không mãi là tiếng chim
gọi ngày lên rạng ngời câu chúc phúc
để con không phải làm quen với hàng nước mắt
ngày anh đi...xa dấu mặt trời
răng anh không mãi là tiếng cười
ngập tràn ngôi nhà chung hai đứa
răng anh không mãi là ánh lửa
từng mùa đông hong ấm đời nhau
giọt lệ bây chừ dài tận muôn sau
kết chặt những tháng năm mặn nồng hương lửa
dù chỉ một em thôi vẫn vẹn tròn hai nửa
cho dù nửa anh ...đã thiếu vắng mặt trời!
NỬA EM LẦM LŨI GIỮA ĐỜI
NỬA ANH CÔI CÚT CUỐI TRỜI HƯ VÔ!
DaoLam
Viết thay cho Út thương, tặng Hồ Tân trước khi bạn mình
đi vào cõi vĩnh hằng
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm