VỊN MÙA NẮNG CŨ
ta về vin cành nắng úa
không mùa thu mà lá bay
không chờ mà răng nhớ quá!
một ngày...sương quấn lạnh vai
tháng ba ùa về bất chợt
nụ mai sót lại ngậm giêng
ta vói tay tìm bóng mát
mới hay đã trống trơ miền
cơn mơ chất chồng hoài niệm
thoáng câu lục bát đầu tiên
làm răng níu trời hạnh nguyện
ta quên!...hay người lãng quên
ta về vịn mùa nắng cũ
ngoài tê thắp đỏ tháng ba
câu thơ một đời yên ngủ
gói lòng theo vết chim xa
để hong nỗi buồn mãi tím
để quên như chuyện tình cờ
để đi không bao chừ đến
để về chân lạc trơ vơ...
VỊN MÙA NẮNG CŨ HƯ HAO
TÌM XƯA HUYỄN MỘNG
TÍM MÀU HUẾ ƠI!
Dao Lam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm