Ủ...
ta rong ruổi
theo cung đường xa tắp
gói buồn vui
treo lơ lửng tầng mây
người cứ về
ủ lấy gió đầy tay
lùa nhung nhớ
thêm những ngày xa cách
buồn ta len
theo tim từng ngõ ngách
cuộn niềm đau
theo cánh gió bạt ngàn
mây giăng hàng
quyện núi đợi mùa sang
hồn thiếu phụ
mõi mòn chim di trú
ta trở về
với thông ngàn gió hú
từng bờ cây
bụi cỏ xót xa lòng
dốc rêu vàng
úa nắng khóc chờ mong
sương khoát áo
lên màu chiều hiu hắt
TA TRỞ VỀ
NÚI ĐỒI ƠI! LẠNH NGẮT
BIẾT BAO CHỪ
TAY Ủ ẤM BÀN TAY!
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm