GÁNH
ta gánh trên vai ngày nắng
đi qua những mùa hạ buồn
ta gánh trên vai xuân nồng
chôn vào một vùng quá khứ
gánh nặng trong lòng nỗi nhớ
đi qua bao mùa bấc sương
đêm đêm gánh cội quỳnh hương
sẻ chia cùng con trăng bạc
ta phân ưu từng khúc hát
tự tay khâm liệm đời mình
ta cố giấu niềm khao khát
muộn phiền gánh nỗi chông chênh
gánh bao mùa thu dịu êm
đượm vàng câu thương câu nhớ
ta gánh phần đời trắc trở
người từ biền biệt lãng quên
MỘT ĐỜI GỒNG GÁNH NHỚ QUÊN
ĐI QUA ĐỊNH PHẬN TIỀN DUYÊN CĂN PHẦN
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm