Hòang Thủy Biển Moderator
Ngày tham gia: 18 1 2010 Số bài: 167
|
Gửi: Năm 1 24, 2013 2:42 am Tiêu đề: Xuân Về Ngoài Xa |
|
|
Xuân Về Ngoài Xa
Hoàng Thủy Biển
Một mình. Môi mềm. Đêm trừ tịch.
Xuân lại về, nhầm chỗ, giữa mù sương.
Cuối giêng Tây, cỏ cây ung thư phổi;
Nằm dài ta, ốm nặng, liệt giường.
Tầu hàng kéo trăm toa rồng rắn,
Búa rầm rầm kinh động địa đêm.
Ta nằm, đã trùm chăn lút mặt,
Vẫn chưa tìm ra giấc ngủ. Quên.
Vỗ về, thôi, lòng đừng phố cũ,
Tầu khuất, khói bỏ lại sân ga,
Mà sao tiếng còi chưa câm tiếng,
Theo vẫy tay về hỏi tội ta.
Rào rào trò chuyện bên chòm xóm,
Giọng trọ trẹ tiếng nói quê cha.
Nhà ai bếp lửa hồng cao ngọn;
Riêng một ta rượu chén, sa đà.
Nhớ xưa, canh thức nồi đỏ lửa,
Cùng mẹ ngồi đợi pháo giao thừa,
Tay mẹ xoa đầu ta bé dại --
Phép thêm sức ta vào nơi nắng mưa.
Sớm mai mặt trời chào nguyên đán,
(Ôn đới mùa, đôi khi cũng biết điều.)
Vàng dù giả, vẫn ấm ngày thơm nắng;
Dù trên không cành nhánh cứ liêu xiêu.
Ừ, ta, làm mặt mừng chúc tuổi,
Xênh xang quần áo mới mang vào;
Giấu hồn thùng rác lâu quên đổ;
Cũng nói cười, ra bộ rất xôn xao.
Ta xoa đầu con, những bồ câu nhỏ,
Chưa đủ lông cánh vỗ bay xa.
Ngó lại ta, cuckoo di trú,
Loạng choạng bay, lạc hướng về nhà.
Xoa đầu em, nói điều câm lặng,
Bàn tay ta thay lưỡi nghẹn lời.
Ôi, tóc em: đen, lấn nhiều sợi bạc,
Cùng tóc ta rơi, lũ lượt qua đời.
Nước mắt ta còn mươi mươi giọt,
Của để dành tiễn mẹ đi xa,
Vì xuân, cũng đành lòng chắt bớt;
Gối đắp mặt giấu lệ rỉ ra. . . .
Hoàng Thủy Biển
|
|