Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

THƠ -VĂN - NGUYỄN ĐÌNH XÊ
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Vườn Thơ Sưu Tầm
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Tư 1 15, 2014 8:01 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Báo Người Lao Động : Bên Thềm Xuân Giáp Ngọ 2014

Hương gối


Một người đàn ông khóc thường gợi lên hình ảnh bi tráng, ái ngại. càng ái ngại, bi tráng hơn khi người đàn ông ấy vừa ôm cột nhà vừa khóc ngon lành. Tôi chứng kiến hình ảnh ấy từ lúc lên 7 và còn nhớ như in vì người đàn ông khóc ấy chính là cha tôi. Chiếc áo may ô cũ sờn đã ngả màu, hằn lên hai bờ xương vai, ông đứng khóc như thế hồi lâu trước mắt mẹ con tôi sau chuyến đi làm ăn xa trở về. Cơ chừng cái cột nhà lúc ấy cũng là bạn tri kỷ, cũng hồn vía thân quen như cái giường, cái tủ từng theo ông và cả gia đình bao năm rồi.

Đó là điều sau này lớn lên, tôi mới cảm nhận mỗi lần hồi hương hình ảnh cha tôi khóc. Cũng như sau này lớn lên, tôi mới biết lần ấy cha tôi khóc là vì nhớ nhà. Ông khóc cho bưa nỗi nhớ vợ, nhớ con vốn hành hạ ông, làm ông quay quắt mấy tháng trường mưu sinh nơi đất khách quê người. Mẹ tôi kể lần ấy, khi xe đò vừa dừng trước cổng, cha tôi đã tức tốc lao vào sân và ném bừa chiếc túi xách xuống hiên nhà để chạy đến ôm lấy anh em tôi vào lòng mà khóc nức nở . Đó dường như là chuyến đi xa đầu đời của ông sau lúc lập gia đình và hình như đó là là lần duy nhất tôi nhìn thấy cha khóc.


Ảnh Internet

Mẹ tôi cũng kể những năm tôi học xa nhà, cha vẫn thường mang chiếc áo cũ nồng mùi long não của tôi ra để đưa lên mũi hít hà cho đỡ nhớ con. Khi tôi lập gia đình, ông cũng làm như thế với những chiếc áo còn sót lại của cháu nội lúc chúng tôi chuyển đến sinh sống và lập nghệp ở phương xa. Tôi không nghĩ rằng cha tôi quá ủy mị, yếu mềm. Mùi hương, với ông, là một phần không thể thiếu của nhớ thương và hoài niệm. Nỗi nhớ của ông không dừng lại ở chỗ thổn thức bi ai mà thường kéo theo cả một trời lo toan, chăm sóc dành cho cháu, cho con.

Thời cha tôi còn sống, thỉnh thoảng có dịp từ nơi xa trở về nhà, ngã lưng trên chiếc phản cũ, tôi cảm nhận niềm hạnh phúc khi kê đầu lên chiếc gối mát lạnh trơn nhầy mồ hôi từ mái đầu của cha. Trở mình qua một bên, trong khuya sâu có thể nghe rõ tiếng rơi của một tàu cau trong vườn nhà, tôi nhận ra mùi hương của gối. Rõ là một mùi hương khó tả trong đời vì chỉ cảm nhận được nó bằng tình thương của đứa con hướng về người cha luôn lo lắng cho mình.Mùi hương ấy có vị ngọt mồ hôi một đời vất vả làm lụng và không thiếu vị mặn nước mắt những đêm trằn trọc thương con, nhớ cháu. Hương gối dắt tôi về thưở lên 9 với trận đau sinh tử, cả họ hàng vây quanh chờ vuốt mắt tôi lần cuối nhưng cha quyết không bất lực nhìn con yếu dần. Ông băng đồng lội suối vời cho được một thầy thuốc danh tiếng ở phương xa và thang thuốc của vị lương y mát tay đã vớt lấy tôi ra khỏi tay thần chết.Hiện ra trong hương gối tuồng chữ của người cha trong những lá thư viết cho con những ngày tôi trọ học neo đơn ở xứ người và cái bóng thất thểu của cha trên sân ga năm nào tiễn gia đình tôi vào phương Nam lập nghệp. Và, diệu kỳ làm sao cái hình ảnh người đàn ông khóc lại hiện về nồng nàn, bi tráng mà gần gụi…
Mỗi ngày của chúng ta bây giờ hương thơm nhiều qúa. Những xà phòng, nước hoa, mỹ phẩm đủ loại đã làm bay đi rất nhiều mùi vị người thân. Tìm một chiếc gối cuả cha để gối đầu mà sống lại bầu trời ký ức đâu dễ chút nào !


Nguyễn Đình Xê


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy 1 25, 2014 10:35 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Vẫn đương xuân như thuở nào

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần Cập nhật Chủ Nhật, 26/01/2014, 07:59



Sự phấn khích của Roger Federer sau khi đánh bại Andy Murray. Ảnh: AP

Sau cú giao bóng ăn điểm trực tiếp khiến đối thủ bất lực đứng nhìn, Federer giơ hai tay lên trời với tất cả phấn khích. Miệng anh hét lên câu gì đó từ vô thức như muốn xua đi bao chờ đợi từ lâu nén chặt lòng mình. “Trở lại rồi! Tôi đã trở lại!”, anh nói trước ống kính truyền hình với giọng tự tin.

Không tự tin và hào hứng sao được khi người vừa bị anh đánh bại chính là Murray, một đối thủ trẻ hơn anh 5 tuổi từng giành 11 chiến thắng trước anh trong cả thảy 21 lần đối đầu trực tiếp giữa hai người. Trong đó, thất bại trong trận bán kết Giải Úc mở rộng năm ngoái sau 5 set đấu trước Murray dường hãy còn để lại ký ức đắng cay đối với Federer. Ngày ấy, sức trẻ của tay vợt Scotland tỏ ra áp đảo một Federer có chiều xuống sức và trận thua này - cũng như nhiều thất bại kéo theo sau đó - đã khiến thiên hạ ngờ rằng thời hoàng kim của “tàu tốc hành” đã đến lúc cáo chung. Con số 17 Grand Slam mà anh đang giữ có lẽ sẽ không còn cơ hội tăng thêm bởi lâu lắm rồi người ta ít chứng kiến anh giành thắng lợi trước các tay vợt xếp trong top 4. Biểu đồ thành tích đi xuống khiến anh lần đầu trong nhiều năm qua đến giải đấu danh giá này không trong tư thế của một hạt giống hàng đầu.

Vậy mà, vượt qua mọi thách thức - trong đó thách thức từ mặc cảm của một nhân tố không còn được chờ đợi làm nên điều kỳ diệu như trước nữa có thể là cản ngại lớn nhất - Federer lặng lẽ chiến đấu trên mặt sân mà mình từng 4 lần đăng quang. Trận chiến với kình địch Murray ở tứ kết Giải Úc mở rộng vừa rồi có thể cô đúc tất cả phẩm chất của một chiến binh quyết tìm lại thời vàng son. Các cú giao bóng của anh vẫn sấm sét và hiểm hóc; các pha lên lưới vẫn đủ độ tinh khôn, nhạy cảm. Còn đó những cú lốp bóng tinh quái làm đối thủ hụt hơi, những pha di chuyển mà chính Murray trẻ hơn vẫn không theo kịp. Cứ như tuổi tác không còn là nỗi ám ảnh, không đủ sức bào mòn sinh lực cùng độ nhạy cảm của anh. Chính Murray sau trận đấu cũng thừa nhận mình thất bại chỉ vì... đối thủ chơi quá xuất sắc để tự hào rằng cả hai đã cống hiến một trận tứ kết có đẳng cấp cao.

Chính Federer cũng nhận định rằng đây là một trận đấu thuộc dạng đỉnh cao của các Grand Slam thời gian gần đây và chiến thắng của mình đến từ sự vượt trội về tài năng và tâm lý trận mạc. Đừng quên rằng đối thủ của anh đã có cơ hội lật ngược thế cờ sau khi tìm được sức mạnh tinh thần từ chiến thắng ở set thứ 3 trong loạt tie-break cân não và từng cứu được ít nhất 3 điểm kết thúc trận đấu. Bằng sức mạnh tinh thần, Federer đã không để cho sự bạc nhược trở lại uy hiếp mình. Lặng lẽ và quyết đoán trong từng pha bóng, anh kéo trận đấu trở lại với ưu thế của mình để kết thúc bằng một cú ace đúng thương hiệu... tàu tốc hành.

Trước mặt anh bây giờ là hạt giống số một Nadal, đối thủ từng thắng nhiều hơn thua trong những lần trực tiếp đọ sức giữa hai người. Thêm một ngọn núi lớn ở lần thứ 11 liên tiếp Federer lọt vào bán kết giải Grand Slam đầu tiên trong năm. Vượt qua ngọn núi này sẽ là một chiến tích không thể vẻ vang hơn đối với nhà vô địch đang vào tuổi 32. Nhưng hẳn là không cần phải đợi đến chiếc vé vào trận chung kết Úc mở rộng, ngay từ bây giờ anh vẫn có quyền tự tin để dõng dạc nói rằng “Tôi đã trở lại!”.

Đình Xê


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy 2 01, 2014 11:29 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

BáoXuân Đà Nẵng 2014
Cập nhật Thứ Hai, 27/01/2014

Mua lấy tiếng cười

Ai về mua lấy tiếng cười
Để riêng tôi mua lại mảnh đời thơ ngây”

(Phạm Duy)


“Chiều mẹ làm mì Quảng, anh Ba nhớ về ăn tối trước khi ra sân bay đó nghe!”, cô em kế dặn dò tôi trước khi dắt xe đến sở làm. “Ừ, anh nhớ chứ. Em nhớ bảo mấy đứa dẫn các cháu về chơi luôn. Lâu quá rồi cậu cháu, chú cháu chưa gặp!”, tôi trả lời như đinh đóng cột. Trong thâm tâm, lúc ấy quả thực tôi cũng ao ước được gặp mặt đông đủ các em, các cháu trong bữa ăn cuối cùng trước khi rời Đà Nẵng trở lại với thành phố ồn ào tất bật trong kia. Dễ gì có dịp hội tụ đông đủ bên mẹ già và các em, các cháu mình trong căn nhà mà mấy chục năm trước anh em chúng tôi từng sinh ra, lớn lên. Công việc làm ăn, những lo toan bận bịu với mái ấm riêng của từng người lôi chúng tôi đi hết ngày này sang tháng nọ. Thêm một cái Tết tha hương nữa chắc chắn đến với mình, tôi nhủ thầm và chợt rưng rưng hình dung buổi sáng đầu năm một mình mẹ lại thơ thẩn giữa không gian thiếu vắng tiếng cười con cháu.

Một cuộc gặp mặt đông đủ như thế thay cho buổi sum họp gia đình đầu năm chắc chắn sẽ an ủi phần nào. Vậy mà…

“Anh Ba ở đâu rồi? Tụi em về đủ rồi, cả các cháu cũng có mặt. Mẹ cứ bảo phải điện thoại nhắc anh!”. Trong âm thanh của cuộc vui chén tạc chén thù với những người bạn, cú điện thoại của cô em gái như trôi tuột vào khoảng không ồn ã. Tôi trả lời ậm ừ rằng anh sẽ về ngay, về ngay. Cái “về ngay, về ngay” của tôi cơ chừng diễn ra đến những một tiếng đồng hồ. Hết em gái đến em trai và cả đứa cháu lớn cũng thay phiên gọi cho tôi và lần nào tôi cũng “về ngay, về ngay” nhưng không thể dứt ra được cuộc vui với bè bạn. Sự chủ quan, ỉ lại, thậm chí coi thường tình cảm của những người thân dành cho mình đã khiến tôi đành đoạn quên mất rằng cả nhà đang chờ mỗi chính mình. Nào tôi có hay rằng vợ chồng cô em thứ nhất đã í ới gọi nhau lúc tan sở để hộc tốc vượt một quãng đường xa, chở theo các cháu về chào cậu. Để gặp cho được ông bác từ phương xa trở về, một đứa cháu của tôi đành bỏ buổi học thêm ban tối…

Ông bác, ông cậu của các cháu cuối cùng rồi cũng “về ngay” sau khi đã bắt đầu ngà ngật hơi men. Nhân vật chính đã trở về vào lúc nồi nước lèo mì Quảng đã nguội lạnh. Dăm đứa cháu không chờ được lâu đã về nhà chuẩn bị ngồi vào bàn học. Cô em thứ hai thì phải trở lại nhà máy để kịp vào ca đêm, chỉ kịp hỏi han ông anh xa xứ vài câu. Cuộc sum vầy đông đủ diễn ra không trọn vẹn nữa rồi vì thời gian chẳng còn bao nhiêu, do tôi phải lên đường cho kịp chuyến bay. Tiếng cười dường cũng bớt ấm nồng vì không đủ mặt cháu con.

Dù mẹ vẫn cười tươi khi nhìn tôi bưng tô mì Quảng nhưng tôi biết lòng bà cũng kém vui vì thời gian ở cạnh đứa con trai từ xa về không còn bao lâu nữa. Nhưng mẹ càng bao dung bao nhiêu thì tôi càng ân hận và hổ thẹn bấy nhiêu. Cảm giác ấy vây lấy tôi trong suốt thời gian ngồi ở phòng chờ chuyến bay cất cánh. Mải mê bù khú trong khoảng thời gian hiếm hoi về bên mái nhà, khoảnh khắc tôi dành cho mẹ, cho em sao ngắn quá mà lòng tôi lúc ấy vẫn dửng dưng, hờ hững! Bất hạnh thay khi tôi không biết nâng niu quý trọng từng phút giây được về với họ bên mái nhà xưa, được nghe nhiều hơn tiếng cười rộn ràng của cả mái ấm.

Có một cậu bé ngày xưa trong “Hà Nội ba sáu phố phường” của nhà văn Thạch Lam cầm đồng xu mẹ vừa cho chạy ra đầu làng mua về chiếc bánh lạ được người bán gói kỹ trong nhiều lớp giấy đủ màu. Bánh đẹp quá nên cậu bé cứ nâng niu hoài trên tay, không dám mở bánh ra ăn. Đến khi người nhà gồm ông bà cha mẹ, chú bác anh chị cùng tề tựu trong một dịp vui cuối năm khuyến khích nên mở bánh ra mà ăn, cậu bé mới miễn cưỡng bóc từng lớp giấy gói. Hết lớp giấy này đến lớp giấy nọ, chẳng thấy lòng bánh đâu, chỉ thấy từ trong lém lỉnh bay ra hai con ruồi! Cậu bé mếu máo bật khóc vì biết mình bị lừa trong khi cả nhà thì cười vang chứng kiến hình ảnh ngộ nghĩnh. Hết ông đến bà, hết cô đến chú, sau trận cười vang phải thay phiên dỗ dành mà cậu bé vẫn không nguôi tức tưởi. Trận cười ấm áp của cả nhà còn vang mãi đến những ba mươi, bốn mươi năm sau để cậu bé ngày xưa ấy - bây giờ đã là một gã trung niên phải bôn ba phong trần với đời sống áo cơm - tìm thấy một đúc kết chạnh lòng: Ngày ấy chỉ mất một xu thôi mà mua được trận cười hào sảng cho cả nhà sum họp đầy đủ bên ông bà cha mẹ; còn bây giờ tiền bạc, của cải ê hề nhưng đâu dễ gì tậu được không gian đầm ấm cho một mái nhà!

Trong chuyến bay trở lại thành phố phương nam, tôi ray rứt nhận ra có bóng dáng mình trong cậu bé ngày xưa ấy.

NGUYỄN ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Hai 2 10, 2014 9:47 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Ngựa mới trên cỏ xanh

Báo Đà Nẵng Cuối Tuân cập nhật Chủ Nhật, 09/02/2014, 07:04



Diego Costa.(Getty Images)


Không là Ronaldo, chẳng phải Messi, chính Diego Costa mới là người dẫn đầu bảng xếp hạng cầu thủ hay nhất trong tuần do hãng AP công bố ngày 4-2 vừa rồi.

Đây là lần thứ hai tiền đạo khoác áo câu lạc bộ Atletico Madrid trở thành cầu thủ hay nhất thế giới trong tuần. Nỗ lực không mệt mỏi của anh giúp đội nhà giành chiến thắng vang dội 4-0 trước Real Sociedad để lần đầu tiên vươn lên dẫn đầu Giải vô địch quốc gia Tây Ban Nha sau 18 năm trời núp dưới cái bóng đồ sộ của Real Madrid, Barcelona đã được đền đáp. Công trạng của cá nhân cầu thủ thường phải gắn liền với thành tích và sự tiến bộ của cả tập thể.

Vào lúc Quả bóng vàng Ronaldo bị truất quyền thi đấu vì hành vi phi thể thao và Messi bất lực nhìn đội nhà gánh chịu thất bại đầu tiên trên sân nhà sau 59 lượt đấu giữ vững ngôi đầu, Diego Costa nổi lên như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời bóng đá châu Âu. Như chú ngựa lúc nào cũng giữ được nỗi háo hức bền gan trên đường đua khắc nghiệt, chàng trai Tây Ban Nha gốc Brazil đang phả vào sân cỏ đầu năm chất tươi mới hứa hẹn những cuộc đua ngoạn mục, ly kỳ.

Thú vị không kém, những cái tên xếp sau Costa trong bảng xếp hạng của AP cũng tươi mới, thú vị với không ít khán giả: Chamberlain (Arsenal), Hazard (Chelsea), Thiago (Bayern Munich)… Vào lúc cảm xúc của công chúng cứ quanh quẩn bên những cái tên quen thuộc từ tháng này sang năm nọ, sự xuất hiện đông vui, bề thế của “đàn ngựa trẻ” chắc chắn sẽ làm các cuộc đua trên sân cỏ thêm khởi sắc.

Trên bình diện câu lạc bộ, có thể xem sự vượt lên của Atletico Madrid vào lúc này mang dáng dấp của một tuấn mã bền gan thầm lặng với đường đua. Bước chạy phăm phăm hướng về phía trước của chú ngựa này đã làm giật mình hai đối thủ “đàn anh” Real và Barca. Bảng xếp hạng của AP đặt Atletico vào vị trí thứ nhì chỉ vì đội xếp trên cùng là Bayern Munich quá xuất sắc. Quả là đương kim vô địch châu Âu dưới tài dẫn dắt của Guardiola càng đá càng hay. Họ vừa càn quét không thương tiếc Frankfurt những 5 bàn trắng ở Giải vô địch quốc gia Đức, đến nỗi sau trận đấu này, có tờ báo bảo rằng thật vất vả để tìm ngôn từ thích hợp mô tả chính xác phong độ của Bayern Munich lúc này!

“Ngựa cũ” Bayern Munich đang dẫn đầu, theo sau là “ngựa mới” Atletico Madrid, Valencia, Juventus, Chelsea, hình ảnh này chắc chắn làm quýnh chân những Barcelona, Real Madrid, Manchester United, Paris St. Germain. Đấu trường Champions League, Europa League trở lại vào giữa tháng này, vì thế, hứa hẹn nhiều kịch tính. Cuộc đua sống còn ở tầm mức châu lục sẽ thêm một lần trắc nghiệm phẩm chất của từng tuấn mã.

Đường dài mới biết ngựa hay, có phải vì thế mà không ít nhà cầm quân trong khi trấn an, khích lệ tinh thần cầu thủ vẫn tỉnh táo không để mình rơi vào chỗ chủ quan, ngạo mạn. Trong số này, kỳ lạ thay, lại có cả “người đặc biệt” Mourinho! Huấn luyện viên của Chelsea vừa tự ví đội bóng do mình dẫn dắt chỉ là “chú ngựa non”, không thể sánh với vó ngựa trường chinh của Arsenal và Manchester City ở Giải ngoại hạng Anh. Trong ngón đòn tâm lý mà ông Mourinho vừa tung ra (chuyên gia này vẫn có khiếu về trò chơi này), người ta đọc thấy phần nào nỗi sợ hãi của người đàn ông vốn nếm trải không ít đắng cay vào thời dẫn dắt Real Madrid. Dại gì tạo áp lực cho chính mình và cho cầu thủ của mình bằng chỉ tiêu cao vòi vọi khi mà đường đua vẫn đầy bất trắc! Khiêm tốn và hạ mình chính là thượng sách.

Simeone của Atletico Madrid dường cũng học được lối ứng xử khôn khéo này. Khi nghe đối thủ Ancelotti của Real Madrid ca ngợi mình lên tận mây xanh, người đàn ông Argentina này vội chối đây đẩy: “Thôi thôi, đừng nghe những gì ông ta nói! Hãy xem Real của ông ta đang làm hết sức để lội ngược dòng!”.

Ngựa mới băng băng về đích bên ngựa cũ không chịu buông vó, quyết về ngược. Cỏ xanh mùa này hấp dẫn lắm thay!

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: CN 2 16, 2014 8:15 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Học cách tạo niềm vui

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần, Chủ Nhật, 16/02/2014




Gael-MonfilsẢnh: fanpop.com


“Monfils đánh bóng ăn điểm bằng tay trái” là dòng tít nổi bật của nhiều trang báo thể thao tuần rồi. Bản thân cái tít đã chứa đựng thông tin, đủ sức gây tò mò và thích thú cho người đọc bởi vận động viên người Pháp này vốn cầm vợt tay phải với những cú giao bóng và những pha dứt điểm đầy uy lực.

Chuyện lạ này diễn ra trong trận bán kết Giải quần vợt Open Sud de France. Sau một hồi đôi công dai dẵng, cú passing hiểm hóc của đối thủ Jarkko Nieminen làm lỡ đà di chuyển của Monfils. Khán giả chưa kịp vỗ tay tán thưởng pha bóng thông minh của Nieminen thì bất ngờ, trong thế lố đà vì di chuyển ngược hướng bóng rơi, Monfils vội chuyển vợt sang tay trái rồi vói người tung cú dứt điểm gọn gàng đưa bóng trở lại phần sân đối thủ. Hàng ngàn cặp mắt khán giả mở to kinh ngạc, sau đó là tràng vỗ tay kéo dài cùng tiếng hò reo bất tận để tán thưởng tài nghệ của hai tay vợt, đặc biệt là pha bóng xuất thần của tay vợt Pháp. Cả Nieminen cũng đưa chiếc vợt lên cao và làm động tác vỗ tay tán thưởng đối thủ. Lâu lắm rồi sân chơi quần vợt chuyên nghiệp mới chứng kiến những khoảnh khắc lý thú như vậy, khoảnh khắc mà chiến thắng hay thất bại trở thành điều thứ yếu, chỉ có niềm vui trên hết được tôn vinh.

Nhiều vận động viên vẫn có cái thú đùa vui trên sân bóng và Monfils được biết tiếng là người thỉnh thoảng phô diễn các pha bóng “cà rỡn” làm rộ tiếng cười từ bốn phía khán đài. Những pha bay người với theo một điểm rơi, những cú lộn nhào quăng vợt cứu bóng của anh lắm lúc khiến khán giả xúc động không chỉ vì lạ mắt mà còn vì cốt cách một tấm gương chiến đấu đến cùng. Trên hết, đó là sự tôn trọng dành cho khán giả, là ý thức tạo thêm tiếng cười và niềm hứng khởi cho công chúng khi thưởng ngoạn những giây phút say đắm của một trò chơi.

Bằng những pha bóng lạ đời mà xuất thần như cú chuyển vợt dứt điểm bằng tay trái, dường như Monfils thấm thía rằng thể thao sẽ khô cằn biết bao nếu người chơi chỉ lạnh lùng nghĩ đến thắng-thua mà không gửi đến người xem cảm giác thoải mái, hào sảng, không góp vào ký ức người thưởng ngoạn thêm một chi tiết để nhớ mãi về sau. Chân tình và bộc trực, nhiều lần tay vợt đang xếp hạng 25 của làng banh nỉ bảo rằng ngoài việc không ngừng trau dồi năng lực của một vận động viên chuyên nghiệp, anh còn học cách tạo niềm vui cho chính mình và cho công chúng.

Học cách tạo niềm vui dường như cũng là cái đích mà cầu thủ bóng đá Lionel Messi hướng tới lúc này, nhất là sau khi có ý kiến cảnh báo rằng anh đang đánh mất cảm hứng sân cỏ. Ngoài việc trả lời điều nghi ngờ này bằng chính hiệu quả trên sân bóng với 3 bàn thắng ngoạn mục trong hai trận liên tiếp trước Sevilla (Giải vô địch quốc gia) và Real Sociedad (lượt về bán kết Cúp Nhà vua), Messi vừa đưa lên trang mạng một đoạn clip ghi cảnh mình đang chuẩn bị một bữa ăn với dòng chú thích: “Tôi thua “độ” nên phải nấu ăn để phục vụ”. Tạp dề trắng, đôi tay thuần thục với các dụng cụ bếp núc, cầu thủ từng bốn lần xuất sắc nhất thế giới đang chiên một chảo thịt nóng hổi rồi thái ra từng miếng nhỏ để mang ra đãi khách.

Khách là ai vậy? Làm sao mà biết được vì Messi không hề cho biết. Có thể là một đồng đội từng “cá” với anh về số lượng bàn thắng mà anh ghi được trong trận đấu cuối tuần rồi, có thể là một người thân trong nhà với cuộc “độ” liên quan đến kết quả giải Oscar. Nhưng “khách” có thể cũng chính là Messi với lời hứa mình còn nhiều điều phải học, còn nhiều chuyện phải làm để còn nguyên cảm hứng sáng tạo và niềm vui mang đến sân bóng mỗi ngày…


ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy 2 22, 2014 8:01 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Cái miệng
Báo Đà Nẵng Cuối Tuần ,Chủ Nhật, 23/02/2014



HLV Pellegrini (người chỉ tay) trong trận Manchester City gặp Barcelona ở lượt đi vòng 1/16 Champions League. Ảnh: AFP


Đối thủ đã nằm sân chưa kịp gượng dậy sau pha tranh chấp, vậy mà anh ta vẫn chưa hả dạ, còn đứng dạng chân ra và cúi xuống kê mồm dữ dằn phun một bã nước bọt vào đầu Bacary Sagna.

Ống kính truyền hình ghi được hình ảnh phản cảm này trong trận Arsenal tiếp Bayern Munich rạng sáng 20-2 (giờ Việt Nam) ở lượt đi vòng 1/8 Champions League. Anh ta, người hung hăng phun nước bọt vào đầu đối thủ, chính là Arjen Robben của đội khách. Có lẽ trọng tài không kiểm soát được tình huống này. Nếu có thì cầu thủ thứ hai xứng đáng bị truất quyền thi đấu sau thủ môn Szczesny của đội chủ nhà (vì cản phá trái luật một pha xuống bóng của tiền đạo đối phương) phải là chính Robben với hành vi phi thể thao, kém văn hóa ấy.

Đương kim vô địch Bayern Munich đã thắng cách biệt 2-0 ngay trên sân Arsenal và hầu như đặt một chân vào vòng tứ kết giải đấu danh giá của châu Âu nhưng cái miệng phun nước bọt của Robben trở thành hạt sạn khiến chiến thắng của họ mất đi rất nhiều vẻ đẹp. Hình ảnh ấy xa lạ với bản thân Bayern Munich vốn coi trọng tinh thần thượng võ dưới tay một Pep Guardiola điềm tĩnh, hòa nhã. Bãi nước bọt của Robben chắc chắn cũng xa lạ với tinh thần và đẳng cấp của một giải đấu được đánh giá cao quý và sang trọng bậc nhất sân cỏ thế giới lúc này. Với bản thân tuyển thủ Hà Lan từng ghi bàn quyết định mang chiếc cúp Champions League về Munich mùa bóng trước, hành động này thêm một lần lý giải vì sao anh ít được ngưỡng mộ dù tài năng không thua kém các cầu thủ hàng đầu. Thiếu kiềm chế dẫn đến các hành vi dung tục là chỗ yếu lớn nhất có nguy cơ biến một cầu thủ giỏi trở thành gánh nặng lạc loài của một tập thể hết lòng hướng đến sự toàn bích về tài năng và phẩm hạnh.

Một cái miệng khác có thể gây phiền lụy cho khổ chủ sau lượt đi vòng 1/8 Champions League chính là cái miệng của ông Pellegrini, huấn luyện viên trưởng đội Manchester City. Sau trận thua 0-2 trước Barcelona ngay trên sân nhà, chuyên gia người Chile này không ngớt chỉ trích trọng tài Thụy Điển Jonas Erikson với nhiều bức xúc, rằng “trọng tài hẳn là sung sướng lắm vì mình đã định đoạt số phận trận đấu”, “ông ấy bắt bù cho Barcelona để chuộc lại lỗi lầm năm ngoái đã lỡ bắt ép đội bóng này”, rằng UEFA đã phạm sai lầm lớn khi cắt cử một trọng tài tệ hại cho một trận đấu lớn… Miệng lưỡi này có vẻ xa lạ với tính cách của một chuyên gia được tiếng điềm đạm, luôn chú mục vào chuyên môn và tránh xa những cuộc khẩu chiến với đối thủ, gần nhất là trước một Mourinho ưa khiêu khích. Vì sao vậy? Những người hiểu chuyện cho rằng Pellegrini buộc phải nói thế để đổ lỗi thất bại cho khách quan, trốn tránh trách nhiệm về sự yếu kém của mình trong bố trí đội hình và trong tư tưởng chiến thuật khi đối đầu với một đối thủ chơi tấn công như Barcelona.

Có thể UEFA sẽ không bỏ qua lời lẽ cay cú này và Pellegrini có nguy cơ bị trừng phạt. Nhưng hao tổn lớn nhất đối với chuyên gia này không phải là ông sẽ bị phạt bao nhiêu tiền hoặc bị cấm điều binh khiển tướng bao nhiêu trận mà là sự thất vọng trong một số khán giả về cá tính đáng ngưỡng mộ mà ông từng gầy dựng. Áp lực giành chiến thắng ở đấu trường Champions League trước đòi hỏi của các ông chủ Ả-rập đã khiến ông lỡ miệng. Có thể người đàn ông 59 tuổi này đang ân hận vì chẳng mấy người đồng tình, chia sẻ nỗi bức xúc của mình. Ông phải làm lại ở trận phục thù lượt về vào ngày 12-3 tới nhưng dường như đường đến vinh quang bây giờ xa quá là xa…

ĐÌNH XÊ

.


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: CN 3 02, 2014 3:30 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Một giá trị phai mờ
Báo Đà Nẵng Cuối Tuần,Chủ Nhật, 02/03/2014, 07:54



Man United gục ngã trước Olympiakos - Trận đấu tệ nhất dưới triều đại David Moyes. (Ảnh Internet)

“Thảm họa Hy Lạp” là từ mà báo chí Anh dùng khi nói về thất bại 0-2 của Manchester United trước Olympiakos ở lượt đi vòng 1/8 Champions League.

Trận thua đầu tiên của nhà vô địch nước Anh trước một đội bóng Hy Lạp được xem là chương mới nhất trong mùa bóng đầy bất trắc của huấn luyện viên David Moyes trên cương vị thuyền trưởng M.U.

Nó thêm một lần khẳng định tính bấp bênh của nhà vô địch sau khi chuyên gia lão làng Alex Ferguson rời vị trí dẫn dắt. M.U bây giờ không còn đánh đâu thắng đó như xưa, xa lạ với hình ảnh của một biểu tượng thuần nhất về lối chơi, cố kết về tính tập thể và một sức mạnh làm kiêng dè mọi đối thủ. Bây giờ ít người yên tâm đặt cược vào hành trình của họ, cả ở chiến trường quốc nội lẫn sân chơi cấp châu lục. Thua 6 trong 12 trận đầu năm 2014, bị loại ở hai cúp bóng đá nội địa, kém 11 điểm so với đội cuối cùng trong nhóm 4 đội xếp hàng đầu ở Giải ngoại hạng Anh và hiện trong thế “chỉ mành treo chuông” ở đấu trường Champions League, chưa bao giờ hình ảnh “quỷ đỏ” lại phờ phạc và tiều tụy đến thế.

Không ngạc nhiên khi có người cho rằng M.U hiện đang rơi xuống đáy khủng hoảng. Ở Hy Lạp rạng sáng 26-2 (giờ Việt Nam), trước đối phương không có nhiều hảo thủ, họ vào sân bằng đội hình không hề bị sứt mẻ, vẫn đủ đầy những Rooney, Van Persie, Valencia, Nani. Vậy mà cái đội hình ấy cứ mãi loay hoay vô hồn, rất hiếm khi đe dọa khung thành chủ nhà. Dấu ấn M.U để lại trong đêm buồn này chỉ là cú sút vọt xà trong thế trống trải của Van Persie vào gần cuối trận. “Tôi kinh ngạc về cách chơi của cả đội. Bị dẫn trước nhưng chúng tôi vẫn không đủ sức gượng dậy. Rõ là chưa bao giờ điều này xảy đến với chúng tôi!”, David Moyes thốt lên với giọng bối rối sau trận đấu. Thuyền trưởng của M.U dường đang khiến nhiều người ngạc nhiên với chính tài nghệ và cách thức phản ứng của mình.

Sao không ngạc nhiên được khi vào thời ông Alex Ferguson cầm lái, thất bại luôn được biến thành động lực để xoay chuyển thế trận và giành lại chiến thắng tức thời. Chính nhờ vậy mà M.U của Ferguson đi từ thành công này đến thắng lợi khác trên nhiều mặt trận. Bây giờ, tê tái thay, mỗi thất bại lại thêm một lần làm hao tổn tinh thần, khát vọng của cả tập thể. M.U lún sâu hết khủng hoảng này đến khủng hoảng khác. Còn đâu nỗ lực gượng dậy, khí chất không đầu hàng số phận, hiên ngang đối đầu sóng gió vốn là phẩm hạnh riêng có của M.U.

Lo ngại một M.U mất dần bản sắc và vị thế hàng đầu của một thương hiệu có tiếng vang toàn cầu, nhiều người kêu gọi David Moyes rời vị trí. Chuyên gia người Scottland này thì không ngớt trấn an rằng cả đội sẽ trở lại với phẩm chất vốn có và Old Trafford thế nào cũng sẽ chứng kiến nhiều trận thắng rực rỡ, hoành tráng. Nhưng quả là ít người có đủ kiên nhẫn để tin vào những gì Moyes nói lúc này. Roy Kean, cựu đội trưởng M.U, bình luận bằng giọng cay đắng: “Muốn tìm lại giá trị xưa, M.U cần thay đổi 6-7 vị trí!”. Và điều tệ hại hơn phải chăng nằm ở chỗ này: Hình ảnh sụp đổ chóng vánh của M.U trở thành biểu tượng đi xuống của bóng đá Anh?

Vào lúc Real Madrid, Barcelona, Bayern Munich, Paris Saint Germain tô thắm sức mạnh và vẻ đẹp của bóng đá Tây Ban Nha, Đức, Pháp trên đấu trường Champions League bằng những trận thắng tươi mát, hình ảnh èo uột phiền não của M.U, Arsenal, Manchester City khắc họa cảnh sầu thảm của một nền bóng đá vốn được ngưỡng mộ hàng đầu. Ai sẽ vực dậy giá trị đang phai mờ của một làng bóng vốn được tôn vinh hay nhất trái đất?

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: CN 3 09, 2014 1:35 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Tự tin hơn, mạnh mẽ hơn

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần,Chủ Nhật, 09/03/2014.




Pedro (11) ghi bàn duy nhất cho Tây Ban Nha. (Nguồn: Internet)


Tự tin hơn, mạnh mẽ hơn để hướng tới mùa hè Brazil hứa hẹn nhiều sôi động là cảm nhận của nhiều đội tuyển sau loạt trận giao hữu tiến tới World Cup diễn ra rạng sáng 6-3 (giờ Việt Nam).

Loạt trận này được xem là cuộc rà soát cuối cùng đối với nhiều đội tuyển trước khi chốt lại đội hình chính thức để gửi đến Ban tổ chức vào giữa tháng 5 tới. Trong niềm lạc quan vì đội tuyển của mình vừa giành chiến thắng, có ít nhất hai cầu thủ nói lên điều này: Thiago Silva của Brazil và Pedro của Tây Ban Nha.

Với tư cách đội trưởng Brazil, sau chiến thắng cách biệt đến 5-0 trước chủ nhà Nam Phi ngay tại Johannesburg, Thiago Silva nói rằng đội tuyển của anh đã khép lại quá trình chuẩn bị bằng một dấu ấn đậm nét kích thích tinh thần toàn đội hướng tới chức vô địch. “15 trận thắng trong hành trình chuẩn bị tiến tới vòng chung kết, điều này khiến chúng tôi thêm lạc quan. Brazil sẽ tận dụng tối đa lợi thế sân nhà để đoạt cúp!”, anh nói.

Một đồng đội của anh, hậu vệ Dani Alves thì hết lời ca ngợi tài cầm quân của huấn luyện viên Filipe Scolari, người trở lại băng ghế chỉ huy của đội bóng vàng-xanh từ tháng 11-2012: “Dưới tài dẫn dắt của ông ấy, chúng tôi lại được thế giới kính trọng”. Mới thấy các đội tuyển chuẩn bị dự vòng chung kết World Cup coi trọng chiến công như thế nào! Dù đây chỉ là một trận giao hữu, đối thủ của họ chỉ là một Nam Phi thiếu khát vọng, các chân sút Brazil tha hồ tung hoành bắn phá nhưng thắng lợi ấy rõ là vẫn đủ sức tăng thêm sức mạnh tinh thần đội chủ nhà World Cup. Khi đứa con cưng Neymar biết tận dụng cơ hội để lập hat-trick thứ hai và nâng tổng số bàn thắng của mình trong màu áo tuyển thủ quốc gia lên 30 bàn, chắc chắn Brazil tràn đầy hưng phấn nghĩ tới cúp vàng.

Pedro cũng cùng giọng điệu như Thiago Silva khi anh ghi bàn duy nhất mang chiến thắng về Tây Ban Nha trong trận giao hữu với Ý ở Vincente Calderon trong trận đấu lần đầu chân sút gốc Brazil Diego Costa khoác áo tuyển thủ xứ bò tót để khẳng định rằng đội đang giữ cúp vàng quyết không để cúp rơi về tay đối thủ khác. Chiến thắng này giúp họ kéo dài chuỗi trận bất bại lên con số 31 và thêm một lần khẳng định tài cầm quân xuất sắc của Vincente Del Bosque. Nhưng những khoảnh khắc đậm chất nhân văn của trận đấu này lại dành cho một người đã khuất, cố huấn luyện viên Luis Aragones. Trong màu áo đen, các tuyển thủ Tây Ban Nha bước vào hiệp hai với chiếc băng tang trên cánh tay để tưởng nhớ người thầy. Hơn cả một người thầy, ông Aragones chính là kiến trúc sư của thời đại hoàng kim mà bóng đá Tây Ban Nha đang thụ hưởng.

Nhưng không phải ai cũng hài lòng trong cuộc sát hạch cuối cùng chuẩn bị cho vòng chung kết. Dù đội tuyển Anh giành chiến thắng 1-0 trước Đan Mạch nhưng ông Roy Hodgson không mấy yên tâm. Nhà cầm quân này phê bình các cầu thủ của mình di chuyển không nhanh, tấn công không hiệu quả nên đội Anh còn phải chấn chỉnh nhiều điều nếu muốn đi sâu hơn ở vòng chung kết. Trước một “quân xanh” nhẹ ký như Romania mà ứng cử viên vô địch Argentina không thể đưa bóng vào lưới đối phương thì quả là dấu hiệu chẳng thể lạc quan. Trong ngày kình địch Ronaldo ghi những 2 bàn vào lưới Cameroon để lập kỷ lục cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho Bồ Đào Nha (49 bàn trong 110 trận), cảnh trắng tay và hình ảnh nôn khan trên sân cỏ của Messi hẳn để lại nhiều điều kém vui cho những ai trông đợi vào sự tỏa sáng của cầu thủ này.

Nhưng nếu bóng đá đôi lúc không thể tách rời cuộc sống, không thể bàng quan với thời cuộc thì dấu ấn đáng nhớ nhất trong loạt trận này có lẽ thuộc về hai tuyển thủ Ukraine Andriy Yarmolenko và Marko Devic. Hai anh đã ghi bàn quyết định chiến thắng 2-0 cho đội tuyển nước mình trước đội Mỹ trong trận giao hữu trên đảo Síp. Trận này lẽ ra diễn ở thành phố Kharkiv nhưng vì tình hình bất ổn ở Ukraine nên phải chuyển đến sân bóng của thành phố Larnaca. May mà đội nhà đã thắng, chứ nếu thua thì người Ukraine sẽ lo biết mấy!


ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
tn
HS SaoMai


Ngày tham gia: 18 8 2008
Số bài: 1

Bài gửiGửi: CN 3 16, 2014 6:11 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Pep có buồn không?

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần, Thứ Bảy, 15/03/2014.




Pep Guardiola đang đưa Bayern Munich bay cao ở Bundesliga và đã giành quyền vào tứ kết Champions League. Ảnh: Getty Image

Chơi hay chưa hẳn đã tốt, thắng như chẻ tre từ trận này đến trận khác, từ tuần nọ sang tháng kia vẫn chưa chắc được khen.

Chuyện này đang xảy ra với Bayern Munich, nhà đương kim vô địch Champions League và Bundesliga. Và người lên tiếng chê bai mới nhất về một Bayern không còn vóc dáng như xưa chính là… lão tiền bối Beckenbauer.

Trả lời phỏng vấn một kênh truyền hình mới đây, đề cập đến phong độ và lối chơi của đội bóng mà mình một thời gắn bó, “Hoàng đế” bóng đá nói rằng ông không ưa chút nào lối chơi rườm rà, huê dạng của Bayern Munich dưới sự dẫn dắt của Pep Guardiola. Lối chơi này, theo Beckenbauer, xa lạ với hình ảnh mạnh mẽ, phong thái chân phương nhưng rất quyết đoán vốn có của đội. Không khéo rồi dưới tay Pep, bóng đá Đức lại cho ra đời một phiên bản của Barcelona, chơi bóng bằng cách chuyền và chuyền, chuyền đến khi nào bóng đến vạch ngang khung thành đối phương mới thôi.

Không ổn cho Pep Guardiola rồi! “Hoàng đế” mà bất bình thì không thể không lo, dù hiện Beckenbauer không giữ một chỗ ngồi thực chất trong hàng ghế lãnh đạo của Bayern Munich. 16 trận thắng liên tiếp ở Bundesliga cho đến lúc này và bỏ xa đội xếp thứ nhì một khoảng cách vời vợi những 20 điểm để chuẩn bị lên ngôi vô địch, còn thành tích nào thuyết phục hơn với Bayern lúc này. Ở Champions League, họ vừa giành quyền vào tứ kết sau khi đánh bại đại biểu Anh Arsenal mà không tốn sức bao nhiêu sau hai lượt đấu. Phong độ và thành quả như thế mà vẫn bị chê thì có bất công không chứ!

Nhưng ngẫm lại, Beckenbauer có lý do để không hài lòng về đội bóng mà vào thời thanh xuân mình đã góp công sức xây dựng. Dấu ấn của Pep cùng tác động từ các cuộc chạy đua với các kình địch lớn ở tầm mức châu lục đã khiến Bayern Munich có vẻ xa dần bản sắc một đại biểu ưu tú của bóng đá Đức. Xem Bayern chơi bóng bây giờ, người ta khó tìm ra vóc dáng một “hùm xám” dũng mãnh hướng thẳng khung thành đối phương hay một cỗ xe tăng đạp qua bao chướng ngại, lừng lững tiến về phía trước. Những đường chuyền tinh tế, những pha dàn xếp công phu quả đòi hỏi kỳ công, có thể làm say đắm người xem nhưng chúng đều là sản phẩm vay mượn, không phải đặc trưng của người Đức. Một nền bóng đá từng 3 lần quán quân thế giới không thể sống nhờ bằng những giá trị không do chính con tim, khối óc mình tạo lập. Không lên tiếng cảnh báo để chấn chỉnh thì có ngày bản sắc bóng đá Đức bị phôi phai, trước hết là sẽ chứng kiến một Bayern Munich bị Barcelona hóa.

Chỉ tội cho Guardiola vốn được vời về để làm mới một Bayern Munich có chiều cũ mòn dưới tay chuyên gia Heynckes, dù đội bóng ấy vừa lên ngôi số một châu lục. Chẳng lẽ các nhà lãnh đạo Bayern Munich khi tìm đến cựu huấn luyện viên của Barcelona không nhận ra rằng sẽ thật khó để chuyên gia này từ bỏ các giá trị từng đưa Barca lên tầm thế giới và đi vào con tim một bộ phận công chúng? Thật bất công khi chê trách một lối chơi đang mang lại nhiều thành quả, một con người đang hăm hở hướng về chiến thắng.

Pep có nao núng trước lời lẽ không thể vui từ miệng một công thần nước Đức? Có thể là có. Nhưng trên hành trình gian nan không cho phép một lần vấp ngã, người Tây Ban Nha ở Munich sẽ được ngưỡng mộ nhiều hơn nếu biết vượt qua những muộn phiền để ung dung đến đích.

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy 4 19, 2014 12:41 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Khúc hoan ca của người Madrid

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần, Cập nhật Thứ Bảy, 19/04/2014.




Niềm vui Real Madrid và nỗi buồn Barcelona trong trận chung kết cúp Nhà vua Tây Ban Nha. Ảnh: Reuters


Từ chỗ tràn trề hy vọng kết thúc mùa giải với đủ đầy chiếc cúp trong tay vào giữa tuần trước bỗng rơi xuống hố thẳm trắng tay ngay giữa tuần sau, Barcelona với 3 trận thua tan tác liên tiếp trên 3 đấu trường trở thành điển hình mới nhất về sự khốc liệt của thao trường.

Với những người yêu mến phong cách của đội bóng này, 8 ngày bắt đầu từ 10 đến 17-4-2014 trở thành khoảng thời gian của… địa ngục khi lần lượt chứng kiến 3 cú rơi thê thảm của Barcelona ở ba mặt trận: Thua Atletico Madrid 0-1 ở Champions League, trượt ngã 0-1 trước Granada ở giải vô địch quốc gia và bị Real Madrid hạ gục 2-1 ở chung kết cúp Nhà vua. Ba trận thua xóa sạch toàn bộ công trình mà họ kỳ công vun vén từ đầu mùa giải, cứ như họ vừa trải qua một giấc mơ sau một đêm thức giấc bỗng nhận ra mình tay trắng. Lâu đài của họ mùa này hóa ra được xây trên cát. Con sóng cấp tập cuối mùa đành đoạn đẩy ra khơi tất cả công sức ấp ủ.

“Cúp trượt khỏi tay rồi”, trang web của Barcelona sáng sớm 17-4 chạy dòng tít bi ai mà không kèm theo lời giải thích, phân bua nào. Có gì để phân bua khi thế trận ở Mestalla bày ra một Barcelona nhợt nhạt dưới cơ. Họ vẫn kiểm soát bóng nhiều hơn Real - trận nào mà chả thế - nhưng lại dứt điểm kém hơn, ít hơn những tình huống nguy hiểm. Không còn khí thế hào hứng của cuộc lội ngược dòng ngoạn mục trên sân Bernabeu mới đây ở giải vô địch quốc gia, họ đã bị đối phương đánh gục bằng vũ khí phản công độc hiểm. Trong đó, bàn thắng quyết định đến từ pha độc diễn của Gareth Bales mang chiếc cúp Nhà vua thứ 19 về Real Madrid thêm một lần khẳng định sự thắng thế về lối chơi nhanh, hiệu quả mà kình địch của Barca đang theo đuổi.

Không có gì vui hơn khi nhìn đối thủ trắng tay. Trong thế giới hằn thù giữa hai thế lực bóng đá đang khuynh loát sân cỏ Tây Ban Nha - và ở mức độ nào đó, sân cỏ thế giới - sự trượt ngã của người này chính là cánh cửa thông thoáng mở ra cơ hội cho người kia. Thành Madrid đang mở hội vì đã buộc kẻ thù gục ngã dưới chân mình trên hai đấu trường Champions League, cúp Nhà vua (và nhiều khả năng cả ở sàn đấu La Liga). Nhưng chiến thắng ấy đâu chỉ đóng khung ngắn hạn trên một mùa giải, một trận địa. Real Madrid hẳn đang nhâm nhi khúc hoan ca ở hướng nhìn sâu thẳm: Barca sẽ khó mà gượng dậy tức thời. Vết thương từ ba lần “thọ tiễn” trong tuần lễ địa ngục khó mà lành hẳn; thất bại mang tính lịch sử này chắc chắn làm hao tổn trầm trọng nhuệ khí, tinh thần Barcelona và gieo rắc hệ lụy đến những mùa sau.

Tương lai của Messi là câu hỏi không thể không đặt ra lúc này. Ba trận then chốt quyết định thành bại cả mùa bóng, anh chơi mờ nhạt, trở thành mục tiêu châm chích của cả những người từng xem anh là thần tượng. Xuống sức hay thiếu động lực, tuyệt vọng vì bất lực hay đó chỉ là một phương thức trả thù? Vì sao mới vừa thăng hoa chưa đầy 3 tuần trước ở Bernabeu bỗng nặng nề, mệt mỏi trong trận cầu cứu vớt giá trị cả mùa bóng? Nghi vấn không thể không đặt ra khi người ta biết rằng Messi cũng dễ thấy mình bị tổn thương, cũng cần thiết biết kiêu sa như bất kỳ ai hiểu rằng mình là hạt nhân của cả tập thể. Những tin đồn về nỗ lực tiếp cận của Manchester City, Paris Saint Germain với cầu thủ từng đoạt 4 Quả bóng vàng có dịp sẽ nở rộ. Một Barca không còn Messi là điều đáng rùng mình với những ai hâm mộ lối chơi đẹp nhưng không thể không tính đến lúc này sau mùa bóng tang thương. Đừng quên sự ra đi đã báo trước của Valdes, Puyol, những rục rịch từ con tim có lúc dao động của những Alves, Song, Alexis… Cộng thêm lệnh cấm chuyển nhượng của FIFA giáng lên đầu mình, nhà đương kim vô địch Tây Ban Nha đang đối mặt với tháng ngày bất ổn, khó có thể gượng dậy một sớm một chiều.

Kỷ nguyên Barca thoái trào? Còn sớm để nói thế nhưng hơn bao giờ hết, thành Barcelona trông đợi nỗ lực phi thường khơi dậy các giá trị truyền thống.

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy 4 26, 2014 3:31 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Đôi khi phải biết giận mình

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần, Cập nhật Thứ Bảy, 26/04/2014, 08:11



Trước ống kính truyền hình rạng sáng 24-4-2014 (giờ Việt Nam) trong trận lượt đi bán kết Champions League, có đến ít nhất hai lần Pep Guardiola nổi giận. Lần đầu là một cú vung chân sút vào khoảng không với vẻ mặt hầm hầm.

Không lâu sau đó, người ta thấy huấn luyện viên của Bayern Munich (ảnh) trút bực dọc vào chai nước đang cầm trên tay, miệng lầm bầm vô thức. Có thể còn nhiều cảnh bực bội khác mà người đàn ông Tây Ban Nha này bộc lộ suốt 90 phút căng thẳng trên sân Bernabeu nhưng các tay máy không ghi kịp.

Đó hẳn là một hình ảnh lạ về Pep, nhà cầm quân được tiếng điềm tĩnh và lịch lãm. Nỗi giận dữ của ông chắc chắn phải có lý do.

Pep giận học trò vì cứ quẩn quanh bế tắc và vài người trong số họ bỗng dưng bỏ mất chất sắc sảo thường ngày trong dứt điểm? Ribery và Robben chơi như múa lượn trước hàng thủ Real Madrid nhưng khi tiếp cận cầu môn thì hiếm khi có đất diễn hoặc các cú sút thiếu thần sắc. Ông căm ghét thần may mắn không đứng về phía mình trong các tình huống lăn xả của hàng thủ đối phương và các pha cứu thua xuất thần của thủ môn Casillas? Nếu cú sút của Goetze ở phút 85 không bị đôi tay tài hoa của đội trưởng Real Madrid cản được và trước đó Mueller kỹ lưỡng hơn trong pha dứt điểm ở vị trí thuận lợi, có thể huấn luyện viên của đội khách đã thở phào. May mắn có lúc không đứng về phía Bayern Munich nhưng nếu cứ trút hết bực dọc vào vị thần này thì khác nào không nhìn thấy cái lỗi đến từ phía mình.

Vậy Pep có biết giận chính ông vì không tìm được cách khắc chế lối chơi phòng thủ phản công sắc như dao nhọn của đối thủ? Kiểm soát bóng với lượng thời gian nhiều gần gấp đôi đối thủ (trong hiệp nhất, Bayern Munich khống chế đến 72% thời lượng) nhưng các pha dứt điểm trúng đích, các tình huống nguy hiểm lại ít hơn, hiệu quả tấn công là điều cần được mổ xẻ để - nếu có thể - trút lên đó nỗi giận hờn. Pep hướng học trò vào thế trận công hãm toàn diện nhưng lại không chỉ ra đối sách ngăn chặn đòn phản công đầy tốc độ của đối phương khiến dẫn đến cảnh chới với hở sườn của hàng thủ. May mà Ronaldo và Di Maria thiếu chính xác trong hai pha kết thúc phản công, chứ nếu không thì ít ai trông đợi vào tính hấp dẫn của trận lượt về. Nếu là người cầu thị, Pep hãy biết giận chính mình vì sự điều chỉnh chiến thuật diễn ra không kịp thời, khiến cảnh mạch lạc, thanh thoát không còn là ưu thế trong đôi chân những Schweinsteiger, Mandzukic.

“Cuộc diện cho thấy Real Madrid là đội chơi phản công hay nhất thế giới hiện nay!”, một câu thán phục dường như không nên thốt lên từ miệng nhà cầm quân Bayern Munich. Tiếc thay, Pep Guardiola đã không ngớt ca ngợi đối thủ- một đối thủ hầu như không cầm được bóng trong gần 10 phút đầu trận và có số lần hưởng phạt góc ít hơn đến 5 lần so với Bayern Munich. Pep còn tôn vinh các cầu thủ Real như những vận động viên điền kinh trong các pha phản công nhanh, gọn! Lần đầu nếm trải thất bại ở Bernabeu sau 7 lần đưa Barcelona đến sân bóng này mà chỉ có thắng hoặc hòa, Pep Guardiola thán phục đối phương thực sự hay ông đang tính toán một đòn tâm lý cho trận lượt về vào thứ Tư tới trên đất Đức?

Thay vì khen đối thủ, hãy biết giận dỗi và chỉ trích chính mình. Giờ không phải là lúc tán dương cái hay của đối phương mà hãy tìm cho ra chỗ yếu của mình để sớm khắc phục. Nếu Pep không đưa được Bayern Munich lần thứ ba liên tiếp vào chung kết Champions League, chỗ đứng của ông trên đất Đức chắc chắn sẽ lung lay.

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Ba Tháng 5 06, 2014 9:45 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Ý vua

Báo Bình Thuận Online cập nhật ngày 2.5.2014


Dự khán trận bán kết lượt đi giữa Real Madrid và Bayern Munich trên khán đài Bernabeu mới đây, vua Tây Ban Nha dự đoán trận chung kết Champions League năm nay sẽ diễn ra giữa hai câu lạc bộ của thủ đô nước mình. Lúc ấy, ít người chú ý đến lời lẽ của người đứng đầu hoàng gia bởi một lẽ dễ hiểu: Có ông vua nào lại không ao ước chứng kiến thần dân của mình hạnh phúc, tiến bộ. Đó chẳng qua chỉ là một lời nguyện đầy cảm tính hơn là một dự đoán dựa trên hiểu biết chuyên môn.



Real Madrid và Atletico Madrid đội nào sẽ thắng vào ngày 24/5 tới. Ảnh: Internet

Chỉ khi Atletico Madrid vẻ vang đánh bại Chelsea 3 - 1 ngay trên thánh địa Stamford Bridge vào rạng sáng 1/5 (giờ Việt Nam) ở trận bán kết lượt về, người ta mới giật mình tự hỏi: Ý trời đã thuận theo ý vua hay là hoàng gia Tây Ban Nha có một thành viên am hiểu bóng đá đến đường tơ kẽ tóc?

Với việc đánh bại đầy thuyết phục đại biểu thành London, đội bóng “nhà nghèo” của thủ đô Tây Ban Nha Atletico Madrid lần thứ hai giành quyền vào chơi trận chung kết giải đấu danh giá nhất châu Âu sau trận chung kết cúp C1 giữa họ và Bayern Munich năm 1974. Gọi “nhà nghèo” vì so với người láng giềng giàu sụ cùng thành phố là Real Madrid, kinh phí dành cho đội bóng và giá trị chuyển nhượng cầu thủ của Atletico Madrid thấp hơn rất nhiều. Chỉ mỗi khoản tiền mà Real Madrid dùng mua sắm Gareth Bale mùa hè rồi cũng đủ chi phí cho hơn nửa đội hình của người bạn nghèo cùng thành phố, nói chi đến những bản hợp đồng đầy sức nặng khác. Đêm London vừa rồi, vì thế, được ghi nhận là thời khắc rực rỡ nhất trong lịch sử 111 năm của câu lạc bộ này. Thầm lặng và dè sẻn chiến đấu bên cạnh cảnh hào hoa của người láng giềng vương giả, họ vẫn giành quyền đến với ngày hội đỉnh cao ở Lisbon.

Đó là thứ 17 trận chung kết Champions League (trước đó mang tên cúp C1) diễn ra giữa hai đội bóng đến từ cùng một quốc gia và là lần thứ hai hai câu lạc bộ toàn Tây Ban Nha vào chung kết giải đấu danh giá này (lần đầu diễn ra năm 2000 giữa Real Madrid và Valencia). Độc đáo hơn, đây là lần đầu tiên hai đội cùng một thành phố vào chơi trận cuối cùng Champions League, một sự kiện hy hữu hẳn còn lâu lắm mới có khả năng lặp lại. Với Real Madrid, đây là cơ hội để câu lạc bộ này thực hiện khát vọng lập kỷ lục lần thứ 10 lên ngôi quán quân châu lục. Với Atletico Madrid, chiến thắng trong trận chung kết tại Lisbon sẽ đưa họ vào danh sách các câu lạc bộ thâu tóm cả 3 danh hiệu cao quý nhất châu Âu sau cúp các đội đoạt cúp quốc gia (cúp C2, họ đoạt được vào năm 1962), Europa League (năm 2010 và năm 2012).

“Sẽ còn lâu lắm chúng tôi mới lại đối đầu nhau trong một vận hội lịch sử như thế này và điều đó kích thích tinh thần cả đội. Trận chung kết vì thế hứa hẹn nhiều lý thú!”. Diego Simeone, huấn luyện viên trưởng của Atletico Madrid nói thế sau trận thắng ở Stamford Bridge. Lời lẽ mạnh mẽ của chuyên gia Argentina này ẩn chứa ý chí của cả tập thể, rằng họ sẽ vào trận với tất cả nghị lực, khát vọng và vì thế chưa biết mèo nào sẽ cắn mỉu nào! Đó sẽ là cuộc đọ sức thứ 5 trong mùa giải đầy khắc nghiệt sau 4 lần hai đội gặp nhau ở giải vô địch quốc gia (Atletico thắng một, hòa một) và cúp Nhà vua (Real toàn thắng cả hai trận).

Vua Tây Ban Nha hẳn đang rơi vào cảnh khó khăn khi tìm đội thắng vào ngày 24/5 tới. Những thần dân của môn thể thao “vua” thì dễ dàng vô cùng trong cách chọn lựa của mình: Hãy trao cúp cho đội nào cống hiến nhiều nhất và giàu xúc cảm nhất vì những giá trị đỉnh cao của sân cỏ.

Đình Xê


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Sáu Tháng 5 09, 2014 11:16 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Khi trái bóng đùa cợt, trêu ngươi

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần cập nhật Thứ Bảy, 10/05/2014, 07:57



Trước mắt Man City là danh hiệu vô địch thứ nhì sau 3 mùa giải.Ảnh: NLĐO

Những phút cuối kịch tính làm bóng đá thêm lôi cuốn, hấp dẫn và chuyện vừa xảy ra ở Giải ngoại hạng Anh, đặc biệt là ở Giải vô địch quốc gia Tây Ban Nha, thêm một lần khẳng định: Để có những cái kết bất ngờ làm trố mắt kinh ngạc hàng tỉ người yêu mến môn thể thao vua, không có đạo diễn nào tài ba hơn… đường đi vô lường của trái bóng.

Nhìn lại mà xem, ai tin được Liverpool- ứng cử viên sáng giá chức vô địch giải ngoại hạng mùa này- gục ngã trước đối thủ xếp dưới mình mười mấy bậc là Crystal Palace sau khi đã dẫn trước 3-0 đến phút 79? Gọi “gục ngã” vì trận hòa 3-3 như một bản án chấm dứt khát vọng quán quân của họ sau hằng 40 năm, đến nỗi chân sút Suarez phải che mặt khóc tức tưởi sau tiếng còi tan trận. Bao nhiêu công sức cả mùa của họ bỗng chốc tan thành bọt biển chỉ trong vòng 10 phút cuối. Vấp ngã tai hại cuối mùa khởi đi từ cú trượt chân của đội trưởng Gerrard trong lần đụng độ Chelsea trước đó. Chiếc xe Liverpool loạng choạng vì mất tay lái. Và với việc Manchester City giành thắng lợi trong trận đấu bù với Aston Villa rạng sáng 8-5, chức vô địch ngoại hạng Anh mùa này hầu như đã thuộc về nửa xanh thành Manchester.

Ly kỳ hơn chính là những bất ngờ không thể lượng định - đến nỗi có người gọi đó là những vòng đấu ma quái, điên rồ - ở vài vòng đấu vừa diễn ra tại giải vô địch Tây Ban Nha. Barcelona tưởng đã buông súng sau trận hòa với Getafe ngay trên sân nhà - thậm chí có người đề nghị nên cho Messi nghỉ xả hơi dưỡng sức cho vòng chung kết World Cup - bỗng lại hồi sinh sau cú vấp của hai kình địch Atletico Madrid (thua Levante) và Real Madrid (hòa Valencia). Chưa hết, chỉ 3 ngày sau, với việc Real Madrid tiếp tục chia điểm với Valladolid trong trận đấu bù, con đường bảo vệ ngôi vô địch của Barcelona trở nên thênh thang hơn cả vì quyền quyết định bây giờ nằm ngay trong tay họ.

Thắng Elche và Atletico Madrid trong hai vòng cuối, đội của Messi sẽ lên ngôi. Từ chỗ tưởng đâu gác kiếm để trở thành cựu vô địch, Barca đang tràn trề khí thế và hy vọng lật ngược thế cờ trước hai đối thủ trượt chân phút cuối. Từ chỗ băng băng về đích với hy vọng giành trọn cả cúp Nhà vua lẫn chức vô địch quốc gia và cúp Champions League, Real Madrid bỗng sựng lại giữa chừng để chỉ còn trông đợi nhiều hơn vào chiếc cúp danh giá nhất châu Âu. Trái bóng rõ ràng đã lăn theo một quỹ đạo ngoài sức tưởng tượng để chơi trò ú tim và đùa cợt, trêu ngươi trên buồn vui của con người. Sau một đêm, mọi sự đều có thể thay đổi, thậm chí đảo chiều; kết thúc một vòng đấu, bàn tay vô hình của nhà đạo diễn sân cỏ đã xếp đặt nụ cười và nước mắt vào những nơi chốn mà mình ưa thích.

Ronaldo nhăn nhó tuyệt vọng bên ngoài đường vôi trước cảnh đồng đội bất lực để cho đối phương gỡ hòa. Trước đó là hình ảnh lầm lũi rời sân của những Messi, Iniesta sau trận chia điểm ngay trên sân nhà hay gương mặt thất thần của Simeone trên băng ghế huấn luyện Atletico Madrid sau phút trắng tay trước Levante. Phút cuối của các trận sinh tử, chặng cuối của hành trình đến ngôi vô địch đong đầy xúc cảm với bao hình ảnh bi tráng. Nhưng dường như trái bóng chưa chịu dừng hành trình đùa cợt trêu ngươi của nó vì chắc chắn sẽ có thêm nước mắt, nụ cười trên đường lăn lạnh lùng mà nóng bỏng!

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy Tháng 5 17, 2014 12:58 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Đồng đội

Báo Đà Nẵng Cuối tuần cập nhật Thứ Bảy, 17/05/2014, 08:57




Thủ môn Victor Valdes. Ảnh: Internet

Một hình ảnh cảm động vừa diễn ra trên sân tập của câu lạc bộ Barcelona đầu tuần này. Bước chân khập khiễng vì còn trong lúc điều trị chấn thương, thủ môn Victor Valdes đến chào từ biệt đồng đội mình trước lúc mùa bóng kết thúc.

Bắt tay, ôm chặt từng người bạn lúc này còn nhễ nhại mồ hôi trong buổi tập chuẩn bị cho trận đấu cuối cùng để phân định ngôi vô địch với đội Atletico Madrid, mắt người thủ môn 31 tuổi nhiều lần rơm rớm. 12 năm rồi còn gì! Anh đã gắn với khoảnh sân nhiều kỷ niệm này từ ngày chập chững vào nghề. Bao nhiêu vui buồn đời cầu thủ như đong đầy trên mặt cỏ lưu luyến này. Bạn mới đến, đồng đội cũ ra đi, như nhiều trụ cột khác trong đội hình Barca đương đại, Valdes trở thành chứng nhân của vinh quang và cay đắng, nụ cười và nước mắt ở một tập thể mà giá trị nhân văn của nó lắm lúc vượt khỏi không gian một câu lạc bộ.

Không âm thầm ra đi (từ mùa bóng tới, Valdes chuyển đến câu lạc bộ khác như chọn đương đầu với thử thách mới), chàng thủ môn từng trấn giữ khung thành của đội bóng này còn bày tỏ lòng biết ơn đối với những người từng dìu dắt mình từ lúc khởi nghiệp. Trong bức thư vừa được công khai, Valdes vinh danh Louis Van Gaal đã phát hiện tài nghệ và chăm chút cho anh trở thành cầu thủ trụ cột. Anh đoan chắc rằng nếu không có cặp mắt tinh anh của người thầy Hà Lan thì chưa biết tương lai của anh sẽ như thế nào. Cũng bằng sự tri ân sâu sắc, Valdes nhắc rằng chính ông thầy Frank Rijkaard đã cho anh sự tự tin khi bước ra đấu trường châu lục. Anh cũng không quên Tito Vilanova, người vừa mất tháng rồi vì bệnh: “Ông không chỉ dạy tôi cách giành chiến thắng trên sân cỏ mà còn truyền vào người tôi sức mạnh tinh thần để đương đầu với sóng gió cuộc đời”…

Có cuộc chia ly nào không để lại nhiều lưu luyến! Với những đồng đội mến yêu từng chia ngọt sẻ bùi và gắn bó thân tình trong mái nhà ấm cúng, hẳn là còn rất lâu Valdes mới quên được họ. Có phải vì thế mà những cầu thủ còn đang chung sức trong một màu áo luôn biết tận dụng từng khoảnh khắc bên nhau để thể hiện thương yêu? Trong ngày Bayern Munich ăn mừng chức vô địch quốc gia Đức, một đoạn clip ghi lại hình ảnh 6 cầu thủ quây quần bên nhau chơi trò oẳn tù tì độc đáo. Trong trò chơi này, người thua sẽ nhận hình phạt là cái tát của 5 đồng đội vào một bên má của mình. Có đến hai lần trung vệ trẻ Alaba bị phạt và đành chìa má ra để nhận cái tát- phần lớn là nhẹ nhàng, âu yếm- của đồng đội. Nhưng khi chìa má ra trước mặt tiền vệ Riberry để sẵn sàng nhận cái tát, Alaba bỗng nhận được từ người đồng đội này lần lượt một nụ hôn và một cú cắn yêu vào má! Tiếng cười tỡ mỡ vang động cả tiệc mừng…

“Đừng khen tôi nhiều quá mà hãy chỉ cho tôi chỗ nào cần làm để tốt hơn!” là thâm ý của Lionel Messi trong nhiều lần trò chuyện với đồng đội. Lời khẩn khoản này vừa được chính danh thủ này lặp lại khi ai đó bỗng dưng đem anh ra so sánh với người đồng hương đã là huyền thoại Maradona. Giọng chân tình, Messi cho rằng anh chưa xứng với sự so sánh ấy vì bên cạnh Maradona từng đưa Argentina lên ngôi quán quân thế giới, thành tích của anh còn bé nhỏ lắm: “Ai cũng thích lời khen nhưng hãy đánh giá về tôi khi nào tôi đã nghỉ hưu!”.

Với công chúng, Messi muốn được nghe những nhận xét tỉnh táo, đừng đưa anh lên tận mây xanh. Với đồng đội, Messi chừng như khẩn khoản: “Hãy giúp tôi hè này, ở Brazil!”.

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Bảy Tháng 5 24, 2014 6:45 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Lường sức cho giấc mơ

Báo Đà Nẵng Cuối Tuần cập nhật Thứ Bảy, 24/05/2014




Một pha tranh bóng giữa tuyển bóng đá nữ Việt Nam và Thái Lan chiều 21-5-2014. Ảnh: Internet


Không chịu đựng nổi sức ép là nhận xét chung của nhiều người về thất bại của đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam ở trận đấu then chốt với Thái Lan chiều 21-5 để giành quyền dự vòng chung kết World Cup năm tới.

Sức ép đến từ mọi mặt, từ cổ động viên nhà nhiều năm khao khát một chỗ đứng cho bóng đá Việt Nam trên trường thế giới, từ sự mong chờ đến mỏi mòn của không ít viên chức thể thao muốn tạo một vết son đánh dấu nhiệm kỳ, từ bản thân các tuyển thủ lâu nay thấy mình bị che khuất hẩm hiu dưới cái bóng đồ sộ của sân cỏ dành cho nam.

Trên đôi chân khẳng khiu của một nền bóng đá chưa hề vững, sức ép ấy dễ dàng đánh gục các cô gái mộc mạc chân thành. Thiếu hẳn sự thanh thoát, mất đi rất nhiều chất gắn kết và bản lĩnh ngoan cường cần có cho một trận cầu sinh tử trăm năm có một, các tuyển thủ Việt Nam vào trận với vẻ nặng nề và trên thực tế nhiều lúc để cho đối phương lấn lướt. Khách giành chiến thắng thuyết phục, đó là điều ai cũng nhận ra. Chiếc vé cuối cùng của khu vực dự ngày hội đỉnh cao bóng đá nữ thế giới về tay đội bóng xứng đáng hơn.

Vậy là giấc mơ World Cup của bóng đá Việt Nam không thành. Trong bối cảnh bóng đá nam còn lâu mới ra khỏi chiếc ao làng tù đọng, thành quả của bóng đá nữ trở thành chiếc phao níu giữ con thuyền lận đận. Các nhà lãnh đạo cao nhất của Liên đoàn bóng đá Việt Nam đã đưa mục tiêu bóng đá nữ lọt vào vòng chung kết World Cup thành nhiệm vụ số một trong năm đầu lèo lái con thuyền. Sự đầu tư, chăm chút bắt đầu tập trung hơn, thực tâm hơn hướng về bóng đá nữ.

Song thời gian thì hạn hẹp quá, chưa nói ở chừng mực nào đó, so với cách đầu tư, tổ chức của nhiều nước khác thì hành trình của ta thiếu cái nhìn xa và mang dáng dấp ăn xổi ở thì. Đẩy các chiến binh chưa đủ độ dày bản lĩnh, khí chất ra trận và đòi hỏi họ phải giành chiến công thì chẳng khác nào tạo sức ép và thách thức quá lớn với họ. Các cô gái bóng đá Việt Nam có thể làm mưa làm gió trước các đối thủ non kém dưới cơ mình nhưng khi đương đầu với các đội tuyển dày dạn trận mạc và đủ đầy chất chuyên nghiệp thì những khiếm khuyết, hạn chế lại dễ dàng phơi bày.

Nước mắt đã rơi trong chiều 21-5, trên sân cỏ và trên khán đài khi cơ hội để bóng đá nữ Việt Nam giới thiệu mình rộng rãi hơn với công chúng năm châu bị người Thái lấy mất. Khát khao của người hâm mộ về một cơ duyên lịch sử nâng tầm bóng đá nước nhà không thành. Nhưng phải chăng chiến bại trên sân nhà ấy lại có giá trị lắm lúc thiết thân hơn cả phù hoa của chiến thắng? Đó là cú vấp giúp bóng đá nữ Việt Nam nhận thức rõ hơn chỗ đứng của mình với tất cả điểm mạnh, điểm yếu, nhìn ngắm kỹ hơn dung nhan mình để lường sức cho hành trình tham gia các giải đấu và cho cả ước mơ.

Lường sức cho cả giấc mơ là việc cần làm để không phải chứng kiến chính mình thất vọng hay tuyệt vọng vì mộng không thành. Đây dường như cũng là điều mà cả nền bóng đá này, với ban lãnh đạo mới được tiếng trẻ trung, dám đột phá, cần được trang bị. Không như công chúng sống và mơ ước bằng cả trái tim yêu thương, họ phải tỉnh táo để đừng ru ngủ chính mình.

ĐÌNH XÊ


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Vườn Thơ Sưu Tầm Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Trang kế
Trang 8 trong tổng số 10 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI