Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.
Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu.
Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ.
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ.
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.
Thương con thao thức bao đêm trường,
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao.
Thương con khuya sớm bao tháng ngày.
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.
Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền.
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm.
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.
Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa.
Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,
Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre.
Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru.
Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ.
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca.
Mẹ hiền sớm tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.
Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.
Thương con Mẹ hát câu êm đềm,
Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm.
Bao năm nước mắt như suối nguồn.
Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương.
Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu.
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu.
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu.
Nhạc sĩ Y Vân và ca khúc 'Lòng mẹ'
"Cuối thập niên 1950, Y Vân là nhạc công chơi cho các nhà hàng ở Sài Gòn. Hằng đêm, mẹ ở nhà giặt quần áo ở máy nước công cộng, có lần giặt đến 2 giờ sáng bị cảnh sát bắt vì giới nghiêm. Đến sáng, về nhà, Y Vân biết chuyện đã khóc và viết bài Lòng mẹ".
Viết xong bài nhạc với những câu hát tha thiết: Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu. Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ. Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ. Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ... Thương con thao thức bao đêm dài, con đà yên giấc, mẹ hiền vui sướng biết bao. Thương con khuya sớm bao tháng ngày, lặn lội gieo neo, mái tóc trót đành đẫm sương..." Y Vân hát cho mẹ nghe và bà đã khóc.
Năm 1992 Y Vân mất. Mẹ của anh đứng trước quan tài nói: "Người đời thường bảo: Con "đi" trước mẹ là bất hiếu, nhưng mẹ chẳng trách con đâu bởi con đã làm tròn chữ hiếu ngay từ lúc viết xong bài LÒNG MẸ”...
Không biết sao cuối tuần này M nghĩ về Mẹ và cũng nghĩ về tình Mẹ của M dành cho con mình buồn rồi khóc. Thêm vào nghe tin Mẹ của bạn mình đang bệnh, và rồi khi nói chuyện với 1 người em trai của 1 người bạn khác, nói về Mẹ...
Người yêu em có nghe
Bờ môi xanh xao đầy
Tìm em tìm em dòng kín cơn mê
Hoàng hôn chợt tắt trong tim anh
Trong tim anh
Tìm đâu một hơi thở cho anh cuộc sống
Tìm hai tiếng yêu em mà thôi
Giờ đây anh ngủ say
Mãi mê nơi phương nào
Người yêu, người yêu còn đó hay không
Người yêu còn khóc khi thương nhau
Nghe cơn đau
Ngờ đâu người đôi ngã hai phương trời nhớ
Tình yêu chết ly tan nhạt phai
Người vừa chết
Anh có nghe gì những câu ca đời anh
Bao người đều khóc trong nhớ thương này
dâng đầy tím con tim
Người tình đó em có bao giờ
để thương yêu nhạt phai ân tình
Còn đó xin nhớ thương này trong một phút suy tư
Vì đâu gây khổ đau
Người đi mang theo sầu tình sâu
Tìm đâu hình bóng thương yêu
Tìm đâu hình bóng ghi trong tim
Khi cơn mê
Vì yêu vì thương nhớ bao nhiêu lệ tím
Tình yêu đã ghi sâu vào tim
Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Chuyện tình đã như mơ...
Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn...
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.
Ôi! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.
Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn...
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.
Ôi! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.
Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn...
Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan
Gót bước buồn lây trong gió chiều mưa bay
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê
Anh muốn cùng mây giăng kín đường về
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng
Mình yêu nhau, mình yêu nhau
Dù trời mưa bay, mưa bay
Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay
Cùng mây trôi tan biến vào môi em
Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới
Và mưa bay tháng sáu đẹp không em ?
Chắc là chi CaHat post bài hát này riêng tặng O Sinh Nhật tháng Sáu phải không? Khôn thiệt hỉ!!! Hình như anh chàng ca sĩ này hát càng ngày càng hay!!!
Lời nào muốn nói nhưng chuốc sầu thêm thôi,
Tình nào buông trôi như nắng chiều lưng đồi !
Một ngày nắng ấm xin chấp cánh bay cao
Ðể rồi mai sau còn ai nói yêu nhau,
Nhạc tình phôi pha còn ai thấy xót xa
Người về nơi đâu thung lũng sầu thêm sâu .
Người xưa có quên chăng hay dỗi hờn ?
Người xưa vẫn tung tăng hay đã chợt sang ngang ??
Tình xưa đã chôn sâu trên lối sầu
Thời gian có bao lâu xin hãy đợi mưa ngâu
Tình nào chấp cánh trên ngõ buồn mong manh ???
Tình nào bay cao cho tủi hờn tuôn trào,
Ngại ngùng muốn nói thương nhau quá ai ơi .
Dù đời chia phôi yêu nhau mãi không thôi!
Ngàn trùng xa xôi thương nhau mãi không nguôi
Trọn đời chưa vơi trong kiếp sầu buông lơi
Những ngày xưa thân ái anh gởi lại cho ai
Gió mùa xuân êm đưa rung hàng cây lưa thưa
Anh cùng tôi bước nhỏ áo quần nhăn giấc ngủ
Đi tìm chim sáo nở ôi bây giờ anh còn nhớ?
Những ngày xưa thân ái xin gởi lại cho ai
Trăng mùa thu lên cao khóm dừa xanh lao xao
Anh cùng tôi trốn ngủ ra ngồi hiên lá đổ
Trong bầy chim trắng hiền mơ một nàng tiên dịu hiền
Đêm đêm nằm nghe súng nổ giữa rừng khuya thác đổ,
Anh còn nhắc tên tôi?
Đêm đêm nhìn trăng sáng tỏ bên đồi hoa trắng nở,
Cuộc đời anh có vui?
Thời gian qua mau tìm anh nơi đâu
Tôi về qua xóm nhỏ con đò nay đã già
Nghe tin anh gục ngã
Dừng chân quán năm xưa
Uống nước dừa hay nước mắt quê hương
Những đường xưa phố cũ thôi nỡ đành quên sao
Xin gọi lại tên anh giữa trời sao long lanh
Anh giờ yên giấc ngủ tôi nằm nghe súng nổ
Như lời anh nhắc nhở ôi câm hờn dâng ngập lối
Những ngày xưa thân ái xin buộc vào tương lai
Anh còn gì cho tôi tôi còn gì cho em
Chỉ còn tay súng nhỏ giữa rừng sâu giết thù
Những ngày xưa thân ái xin gởi lại cho em.
Tôi lại gặp anh
Người trai nơi chiến tuyến
Súng trên vai bước lê qua đường phố
Tôi lại gặp anh
Giờ đây nơi quán nhỏ
Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ
Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường
Nhớ gì từ ngày anh vui lên đường
Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm
Màu xanh áo người thương
Nắng chiều đẹp quê hương
Hay nhạc buồn đêm sương
Tôi lại gặp anh
Trời đêm nay sáng quá
Ánh trăng như hé tươi sau ngàn lá
Tôi lại gặp anh
Đường khuya vui bước nhỏ
Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua
Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở
Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ
Ánh đèn vàng ngoài ô vẫn còn đó
Bạn anh vẫn còn đây
Sống cuộc đời hôm nay
Với bọn mình đêm nay
Anh sống đời trai giữa núi đồi
Tôi viết bài ca xây đời mới
Bờ tre quê hương
Cây súng anh gìn giữ
Tôi hát vang giữa đời để người vui
Thôi mình chia tay
Cầu mong anh chiến thắng
Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố
Thôi mình chia tay
Rồi mai đây có về
Quà cho tôi anh nhớ chép bài thơ
Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ
Nỗi buồn vui biệt ly chưa xóa mờ
Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó
Đừng lưu luyến gì đây
Thôi bọn mình chia tay
Thôi bọn mình chia tay
Tôi đưa em sang sông ,
chiều xưa mưa rơi âm thầm ,
để thấm ướt chiếc áo xanh
và đẫm ướt mái tóc em.
Nếu xưa trời không mưa,
đường vắng đâu cần tôi đưa.
Chẳng lẽ chung 1 lối về mà nỡ quay mặt bước đi?
Tôi đưa em sang sông,
bàn tay nâng niu ân cần ,
sợ đến đất lấm gót chân,
sợ đến gió buốt trái tim.
Nếu tôi đừng đưa em
thì chắc đôi mình không quen,
đừng bước chung một lối mòn , có đâu chiều nay tôi buồn .
Rồi.... thời gian lặng lẽ trôi ,
đời tôi là áng mây bay khắp phương trời ,
mà đời em là ước mơ,
dệt muôn ngàn ý thơ như ngóng trông chờ.
Hôm nao em sang ngang
bằng xe hoa thay con thuyền,
giờ phút cuối đến tiễn em,
nhìn xác pháo vướng gót chân.
Gót chân ngày xa xưa ,
sợ lấm trong bùn khi mưa,
nàng đã thay một lối về ,
quên cả người trong gió mưa .
Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada) Chuyển đến trang Trang trước1, 2, 3, 4, 5Trang kế
Trang 4 trong tổng số 5 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn