Nguyen Ngoc Hai Moderator

Ngày tham gia: 10 9 2009 Số bài: 1790 Đến từ: Viet Nam
|
Gửi: Năm 11 04, 2010 1:22 pm Tiêu đề: NhÆ¡Ì về Thầy qua những vần thÆ¡... |
|
|
Nhân ngà y Nhà Giáo 20/11 lần thứ 28
Nhớ vỠThầy qua những hồn thơ…
Có lẽ trong cuá»™c Ä‘á»i không ai mà không má»™t lần phải Ä‘i há»c, trong cái há»c có muôn và n đủ sắc thái của má»™t con ngÆ°á»i há»c trò – má»™t khi đã là há»c trò thì tất nhiên phải có “những ngÆ°á»i thầy, cô giáo – những ngÆ°á»i đã có công dạy dá»— cho tất cả chúng ta nên ngÆ°á»i…
Hôm nay cÅ©ng lại má»™t mùa “trá»ng Æ n†– mùa của những lòng hiếu nghÄ©a của những đệ tỠđể có dịp kÃnh dâng lên những sÆ° phụ của má»—i chÃnh mình. Những ngà y xÆ°a, cÅ©ng dÆ°á»›i những mái trÆ°á»ng, cÅ©ng vá»›i những lá»i thầy cô giảng dạy và nhắn nhủ, những tấm lòng hiếu nghÄ©a ấy, chắc chắn không bao giá» phai nhạt… GiỠđây cứ má»—i mùa hiếu nghÄ©a lần lượt qua Ä‘i, nhÆ° ngà y nà o những mùa phượng vÄ© cÅ©ng đã khô héo dần để mùa chia tay cứ lần lượt trôi và o miá»n xa xăm nà o, nhÆ°ng có ai hiểu được “lòng thầy vẫn còn trÄ©u nặng†vá»›i những ân tình, có lẽ không bao giá» phai Ä‘i được, ngà y hôm nay không biết trên những con Ä‘Æ°á»ng đến nhà thầy cô, có còn phủ những rặng hoa má» dẫn tôi và o lối nhỠđể còn gặp được thầy ? CÅ©ng không hiểu thầy còn đó hay không ? Vần thÆ¡ của ai đây Ä‘ã nghẹn lá»i nói lên những ân tình chÆ°a đến ná»—i phai nhòa khi trên con Ä‘Æ°á»ng đến vá»›i thầy cô cũ… chỉ tiếc thÆ°Æ¡ng dòng Ä‘á»i cứ mãi trôi Ä‘i, để thấy ngÆ°á»i thầy già yếu quá, đâu còn nhÆ° những ngà y xÆ°a Vang tiếng nô đùa vẳng giá»ng Ä‘á»c bà i, Rá»™n rịp trống vang ra và o má»—i buổi.. NhÆ°ng ngÆ°á»i thầy ngà y xÆ°a “vẫn còn đó†vẫn còn hiện diện vá»›i những ai nhÆ° ngà y xÆ°a trên hiên thá»m thầy vẫn còn lặng đứng, để nhìn rõ bÆ°á»›c chân em…
Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy
Có tiếng gõ cá»a nhẹ nhà ng, rất nhẹ ...
Hẻm cÅ©, nhà xÆ°a, tÆ°á»ng rêu, lặng lẽ
Hồi há»™p phút chá» ... cá»a mở thầy đây !
Khách là ai ? Thầy chẳng nháºn ra ngay
Con đây ạ ! há»c trò thầy thuở ấy !
Trò cũ tới thăm, lớp xưa hiện lại .
Loang loang ánh nhìn, loang loang nét môi
Vang tiếng nô đùa, vẳng giá»ng Ä‘á»c bà i
Rộn rịp nhịp trống và o ra mỗi buổi ...
Và cáºu trò nhá», nghèo, đói mà run
"Cáºu bé" ngồi đây tay vẫn run run
Không còn đói mà thương thầy già yếu !
Con khá»i lo. Thầy tiá»n vÆ¡i gạo thiếu
Chuyện lẽ thÆ°á»ng, Ä‘á»i đạm bạc từng quen
Mối báºn tâm, nhắc lại nếu con quên :
"Äá»i chỉ đẹp, nếu có tình có nghÄ©a !"
"NgÆ°á»i thÆ°á»ng không tránh khá»i cái chết
Nhưng thiên tà i thì vẫn đang sống".
THĂM THẦY (Không biết tác giả…)
Nhá»› vá» thầy, nhá»› vá» trÆ°á»ng xÆ°a, nhá»› vá» cả bạn cÅ©, nhá»› tất cả những gì thân quen của má»™t thưở qua rồi… nhá»› quá Ä‘i thôi, nhá»› hà ng dÆ°Æ¡ng của cái ngà y xa xÆ°a khi những dãy nhà lầu sau chÆ°a có, thầy Thạnh bảo thằng Quýnh ra bẻ cho thầy “cây roi dÆ°Æ¡ngâ€â€¦ thế rồi những ngà y thÆ¡ ấy không ngá» qua Ä‘i má»™t cách vá»™i vã, để chúng mình “được bÆ°á»›c qua†phÃa khu nhà lầu… có ai ngỠđâu chuá»—i ngà y của má»™t thưở tình thÆ¡ lại bắt đầu từ đó… cÅ©ng từ đó ai ai nhìn nắng sân trÆ°á»ng mà nghe lòng rạo rá»±c của thá»i há»c trò ngây ngô kia, nhìn vá» cổng trÆ°á»ng… đến bây giá» má»›i biết má»—i lần khi Ä‘i ngang cánh cổng ấy thì đã má»™t ngà y đổi thay, đổi thay trên những hà nh trang của Ä‘á»i há»c troÌ€ để thấy mình còn mãi ngây ngô quá; thÆ¡ dại quá… nhá»› vá» cánh cá»a trÆ°á»ng má»—i lần hé mở, là những dấu chân ai cứ ngà y ngà y in trên cát, nhá»› vá» những cÆ¡n gió lay Ä‘á»™ng lòng ai khi những cánh hoa phượng rụng rÆ¡i ai đó nhặt lại Ä‘em vỠép và o trang vở thÆ¡m tho, trang vở ngà y ấy sao ấm nồng đến lạ thÆ°á»ng… TrÆ°á»ng Tôi, hình nhÆ° không phải TrÆ°á»ng của ai đâu, có khi mình muốn ôm trá»n trong vòng tay của chÃnh mình để rồi còn nhá»› mãi, hình nhÆ° nhá»› từng dấu chân quen, nhá»› từng cÆ¡n gió thổi, nghe từng tiếng nÆ°á»›c dáºp dìu ngoà i bá» sông… nhá»› bóng ai còn thấp thoáng góc sân trÆ°á»ng, nhá»›, nhá»› mãi nhá»› hoà i để rồi hôm nay thôi Ä‘Ã nh phải xa Ä‘i ná»—i nhá»›, TrÆ°á»ng tôi – ai đó đã má»™t thá»i nhÆ° tôi đấy sao, chắc có lẽ cÅ©ng đã ngẫn ngÆ¡ rồi, xa Ä‘i rồi – bây chừ…
Cổng trÆ°á»ng tôi trông rất xinh
TÆ°á»ng cao cổng sắt, dÆ°á»›i hình văn hoa
Bước và o thoang thoảng hương hoa
Trá»i cao xanh ngắt, mây là là bay
Râm râm bóng mát hà ng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rà o .
………………….
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
NÆ¡i đâu đẹp nhất là đây trÆ°á»ng mình .
TRƯỜNG TÔI (Không biết tác giả…)
Có đâu chăng ! chỉ còn lại đây những ná»—i nhá»›, hầu nhÆ° ai cÅ©ng thế mà , có còn được những phút giây nà o ngẫn ngÆ¡ nữa chăng? Trên má»i nẻo Ä‘Æ°á»ng còn lại của hôm nay, có lẽ ai ai cÅ©ng thầm nhá»› vá» cho má»™t thá»i của chÃnh mình, má»™t thá»i mà hầu nhÆ° ai còn ngồi chung “trong má»™t mái nhà †để rồi hôm nay trong sÆ°Æ¡ng chiá»u chỉ còn ngồi nÆ¡i đâu, còn tiếc nuối mà thôi… chẳng còn ai, chẳng còn đâu nữa hình bóng thầy cô cÅ©; có ai đó khi vá» lại chốn xÆ°a để còn nhìn thấy cho mình những hoà i niệm của những Æ°á»›c mÆ¡ ngà y xÆ°a? Có còn ai khi Ä‘i ngang trÆ°á»ng xÆ°a để nhá»› vá» cho những lá»i thầy cô, và có ai để nhìn lại ngôi trÆ°á»ng của hôm nay mà lòng nghe mãi xót xa… TrÆ°á»ng Tôi – không hiểu tác giả ai nà o đã ngẫn ngÆ¡ trong ná»—i u hoà i và có chạnh lòng… ngÆ°á»i viết bà i nà y chỉ xin mượn lại vá»›i những vần thÆ¡ đâu đó… nhÆ° vay mượn lại má»™t chuyện tình để ai đó còn thấu chăng đây ná»—i nhá»›, tháng ngà y dà i cho dẫu vẫn không phai… hầu nhÆ° không thể và không khi nà o phai được.
TrÆ°á»ng tôi to, rá»™ng và cao
Nơi cây phượng vĩ năm nà o nở hoa !
TrÆ°á»ng tôi có bạn gần xa
Mải mê lo há»c, ngân nga gạo bà i
TrÆ°á»ng tôi toà n những nhân tà i
Há»c bao Ä‘iá»u má»›i ... thi dà i dà i thôi
TrÆ°á»ng tôi đâu có xa xôi
Thầy cô dạy dỗ chúng tôi nơi nà y
TrÆ°á»ng tôi toà n những Ä‘iá»u hay
Có thầy có bạn ngà y ngà y thà nh công
TrÆ°á»ng tôi thoả được Æ°á»›c mong
Cho các bạn bÆ°á»›c và o trong cuá»™c Ä‘á»i
TrÆ°á»ng tôi có chá»—, có nÆ¡i
Bạn nà o muốn đến xin má»i ghé thăm
…………………………….
NGẨN NGÆ SÂN TRƯỜNG (Không biết tác giả…)
Nhá»› - ná»—i nhá»› của ai đó chắc cÅ©ng nhÆ° chÃnh tôi khi ngà y hôm nay vẫn còn ngồi lại… được còn há»™i ngá»™ vá»›i những ai cÅ©ng ra Ä‘i nhÆ° tôi từ đó, chỉ biết vá» ngôi trÆ°á»ng, chỉ biết vá» thầy cô, và biết vá»›i những ai cÅ©ng có nhiá»u ná»—i nhá»› nhÆ° mình, thế thôi… Ngà y hôm nay má»—i ai đó cứ ngồi để nhìn lại cho những ký ức của chÃnh mình, phải chăng trong lòng má»—i ai đó vẫn còn mãi những hoà i niệm của riêng mình khi nhá»› vá» trÆ°á»ng xÆ°a. TrÆ°á»ng xÆ°a, tưởng chừng nhÆ° má»›i thân quen hôm qua đây mà bây giỠđã có những phút giây chạnh lòng để nhá»› vá» ai… đúng là Ngôi trÆ°á»ng ngà y nà o ấy, Là má»™t phần trong tôi, CÅ©ng hà ng cây phượng vÄ©, cÅ©ng mấy gốc bà ng to, Giá» là bạn tri kỷ… Hình nhÆ° đến bây giỠđã là tri ká»· rồi, tri ká»· của thá»i gian, của ai đó, của gió, của chim, của lá, và có khi của cả những Ä‘ong Ä‘Æ°a ru hồn mình và o ná»—i cô Ä‘Æ¡n…
Ngà y nà o còn bỡ ngỡ
Loay hoay trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng
Chưa một chút bâng khuâng
Vá»›i ngôi trÆ°á»ng má»›i ấy
Mấy hà ng cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bà ng to
Hình như muốn thầm thì
Bạn ơi và o đi nhé !
Kia rừng dÆ°Æ¡ng vẫy gá»i
Hoà quyện tiếng chim chuyá»n
Như một khúc giao tình
Cùng đón chà o bạn mới .
Váºy mà giá» thấm thoát
Äã bao niên há»c rồi
Ngôi trÆ°á»ng ngà y nà o ấy
Là một phần trong tôi .
Cũng hà ng cây phượng vĩ
Cũng mấy gốc bà ng to
GiỠlà bạn tri kỷ
Ngà y nà o cùng có nhau
Mỗi khi lá xà o xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà và o điệu hót
Của lũ chim trên cà nh .
Äến khi hoa phượng nở
Äá» rá»±c cả sân trÆ°á»ng
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly
Ôi ! Mái trÆ°á»ng yêu dấu
Ôi ! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i .
Thá»i gian sao nhanh quá
Äã bao năm xa trÆ°á»ng
NÆ¡i phÆ°Æ¡ng xa xứ ngÆ°á»i
Nhìn cảnh nhá»› trÆ°á»ng xÆ°a .
Tôi mong ước một ngà y
Äược vá» lại trÆ°á»ng xÆ°a
Tìm lại chút kỷ niệm
Của má»™t thá»i má»™ng mÆ¡ .
Äừng nhé thá»i gian Æ¡i !
Äừng phủ má» ká»· niệm
Äừng phủ lá»›p rong má»
Äể còn mãi trong tôi
Mãi trong tôi, ngôi trÆ°á»ng ấy (Không biết tác giả…)
Nhá»› vá» thầy, nhá»› vá» trÆ°á»ng xÆ°a, nhá»› vá» cả bạn cÅ©, nhá»› tất cả những gì thân quen của má»™t thÆ¡Ì€i… Lại những lần nhá»›, má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i lắm muá»™n phiá»n trong những ná»—i nhớ… không phải vì hôm nay ngà y của Thầy mà những ngÆ°á»i con của ngà y xÆ°a lại nhá»› vá» cho Thầy và cô… nhÆ°ng hầu nhÆ° ngà y nà o má»™t khi ngôi trÆ°á»ng xÆ°a cứ ẩn hiện vá» trong tiá»m thức thì ai chắc cÅ©ng phải nhá»›, nhÆ°ng Thầy Æ¡i! Äã bao năm rồi hở Thầy Æ¡i? Bao năm rồi? bao ngÆ°á»i con “ra Ä‘i†nhÆ°ng còn Thầy thì ở lại, bên thá»m xÆ°a, trong lá»›p cÅ©, vá»›i chiếc bảng Ä‘en ngà y nà o biết bao nhiêu chuyện trên ấy, viết rồi lại xóa, xóa Ä‘i rồi viết, viên phấn trắng cứ mòn má»i theo thá»i gian nhÆ°ng những con ngÆ°á»i cứ mãi ra Ä‘i. Bụi phấn bay bay, nhÆ°ng ai đó cứ tá»± nhủ thầm: đó là bụi phấn, hay những dấu chấm của thá»i gian ngà y đó, ngà y hôm nay của những con ngÆ°á»i, của những nhân tà i – đã nằm trong những bụi phấn bay bay ấy, để rồi cứ mãi vÆ°Æ¡ng lên tóc thầy, tóc ai…
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Äã bao năm rồi hở ? Thầy Æ¡i ...
Lá»›p há»c trò ra Ä‘i, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thá»i gian Æ¡i xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gá»i tiếng thầy vá»›i tất cả tin yêu ...
THẦY (Không biết tác giả…)
Nhá»› vá» thầy, vá» trÆ°á»ng xÆ°a, cả bạn cÅ©, nhá»› những gì thân quen của má»™t thÆ¡Ì€i… âu cÅ©ng là ná»—i nhá»›, không biết đến bao giá» má»›i nguôi ngoai được đây !!! Nhá»› ai muôn nẻo trăm bá», lòng vui chợt tắt lối vá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘i… ná»—i nhá»› có lẽ hầu nhÆ° không bao giá» nguôi được. Riêng bản thân tôi bao giá» cÅ©ng vẫn nhá»› vá» cho “những ngÆ°á»i thầy, cô giáo của ngà y xÆ°a†– ngà y hôm nay nhÆ° nhiá»u lần tôi cÅ©ng đã từng nói: phiên bản Ä‘á»i tôi hôm nay là của quý thầy, từng Ä‘iệu bá»™, giá»ng nói, và nhất là trong lá»i giảng của những bà i nghị luáºn vá»›i các em há»c trò… nhiá»u lúc tôi đã say sÆ°a trong lá»i giảng giải, có đôi khi “cái phiên bản ấy†là m cho tôi phải ngÆ°ng Ä‘á»ng lại trong phút giây để rồi tôi phải nÃn lặng trong giây lát…. Bao nhiêu cặp mắt non dại dÆ°á»›i kia Ä‘ang nhìn vá» tôi, có lẽ các em cÅ©ng có má»™t dấu há»i lá»›n: tại sao thầy Ä‘ang “nói say sÆ°a mà phải ngÆ°ng lại ??? – những lúc nà y tôi không còn ná»—i niá»m nà o để nói tiếp nữa, và những ánh mắt kia nhÆ° cố ý nói lên: “nói nữa Ä‘i thầyâ€; nhÆ°ng biết nói gì hÆ¡n nữa đây… những lúc nà y, tôi phải nÃn lại để cho những niá»m cảm xúc Ä‘ang dạt dà o dâng lên và mau trôi qua, để tôi còn tiếp tục vá»›i bà i giảng của mình… NhÆ°ng những tâm hồn non dại phÃa dÆ°á»›i kia đâu có biết rằng: chÃnh những phút giây ấy nhÆ° đã có ai truyá»n cảm cho mình, tiếp sức cho mình trong bà i giảng ngà y hôm ấy… để rồi khi ngà y xÆ°a, mùa hè nà o đó những bÆ°á»›c chân tôi đã giã từ trÆ°á»ng cũ… thì ngà y hôm nay chÃnh các em cÅ©ng đã ra Ä‘i, Ä‘i vá» những phÆ°Æ¡ng trá»i vô định nà o… ngà y xÆ°a trên báºc thá»m “đại sảnh†của má»™t ngôi trÆ°á»ng; có lẽ trong phút chốc nà o đó đã có quý thầy cô đứng trên ấy nhìn ra phÃa dòng sông không hiểu nhìn dòng sông Hà n cứ mãi lững lá», hay nhìn vá» cho những dấu chân cứ mãi âm thầm Ä‘i xa… xa mãi; lá»i thầy ngà y xÆ°a đến vá»›i tôi cÅ©ng nhÆ° biết bao nhiêu con ngÆ°á»i của hôm nay, chắc ai cÅ©ng còn nhá»› mãi, thì hôm nay vẫn thế mà thôi, những tâm hồn non dại kia sau những cuá»™c hà nh trình lắm bôn ba cÅ©ng có em còn trở lại để nhìn vá» cho thầy và có bao nhiêu em đã là má»™t phiên bản của tôi ngà y hôm nay… lẽ sống, chuyện Ä‘á»i luôn là má»™t định luáºt của sá»± tá»± nhiên, má»™t trong những định lý mà Ãt ai kể cả trong muôn và n thế hệ cứ tiếp nối Ä‘i qua, ai còn lại được… Chiá»u cứ mãi buông trôi, nắng chiá»u chÆ°a tắt hẵn để đón lấy hoà ng hôn dần buông thì ai ai cứ mãi lặng thầm là m kiếp Ä‘Æ°a đò, và chuyến đò cứ mãi còn Ä‘Æ°a khách sang sông, dòng sông nhÆ° cứ lặng thầm chứng kiến bao cảnh Ä‘á»i oan nghiệt của bao nhiêu thế hệ thầy cÅ©ng nhÆ° trò, trò lại kiếp trò, cứ mãi tiếng chèo trên sông, mà dòng sông cứ mãi hoaÌ€i xuôi chảy…
Rồi các em một ngà y sẽ lớn
Sẽ bay xa đến táºn cùng trá»i
Có bao giỠnhớ lại các em ơi
Mái trÆ°á»ng xÆ°a má»™t thá»i em đã sống
NÆ¡i đã Ä‘Æ°a em lên tầm cao Æ°á»›c vá»ng
Vị ngá»t đầu Ä‘á»i bóng mát ca dao
Thủa há»c vá» cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngà y sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi Ä‘iá»u nhắn nhủ
Má»™t lá»i khuyên biết thế nà o cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hà nh trình
Các em lúc nà o cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em má»—i ngÆ°á»i Ä‘i má»—i ngã
Chim tung trá»i bay bá»—ng cánh thanh niên
Ở nÆ¡i đâu: rừng sâu, biên giá»›i khắp ba miá»n
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
LỜI CỦA THẦY (Tạ Nghi Lễ)
Má»™t thá»i qua Ä‘i, ngây dại rồi thổn thức, cay đắng và xót xa, nÆ¡i những chân trá»i góc bể nà o, ai đó cứ còn mãi âm thầm ngồi đâu và nhá»› vá» cho những ngà y thÆ¡, nhÆ°ng biết sao hÆ¡n được, chỉ còn ná»—i nhá»›, và hình bóng ai cứ mãi dáºt dá» bay vá» trong hồi tưởng… hình nhÆ° có kẻ còn ngồi đó trong dòng lệ rÆ¡i mà còn mãi nhá»›, chỉ biết thắp lên những nén nhang nÆ¡i chốn âm u nà o mà mong cho những hÆ°Æ¡ng hồn thầy cô chắc mau sá»›m siêu thoát vá» những “cõi tiên†nà o… Nhá»› lắm mà u vôi sá»n áo trắng, ThÆ°Æ¡ng nhiá»u phấn bảng nhịp thÆ°á»›c vang, Bụi đã phủ má» lên lá»›p lá»›p, Còn chăng tiếng vá»ng của thá»i gian…(Con thuyá»n SM – V.Uyên – tặng thầy PNV…) Không chỉ má»™t mình ngÆ°á»i nữ sÄ© V.U nà o đó còn mãi những ná»—i nhá»› mà tất cả những ngÆ°á»i con hôm nay cÅ©ng đã nhá»› rất nhiá»u, có cả tôi, những ngÆ°á»i anh, ngÆ°á»i chị và những ngÆ°á»i em gái nà o cÅ©ng đã nhớ… nhÆ°ng ná»—i nhá»› cứ mãi còn triá»n miên – để rồi giỠđây nghe xa quá, ká»· niệm trà n vá» tháºt ngân nga…
Trở lại sân trÆ°á»ng
Nắng ngẩn ngơ nhìn ta xa lạ
Chùm phượng đỠhôm nao
GiỠchỉ xanh mà u lá
Vết chân xưa mưa nắng cũng nhoà !
Chỗ ngồi kia đâu phải của riêng ta
Còn đâu nữa những giá» há»c
Thả hồn theo gió
Lá»i mắng nhẹ nhà ng của thầy
GiỠđây nghe xa quá!
Kỉ niệm trà n vá» tháºt ngân nga!
Tháºt Æ°
Thá»i há»c trò đã xa
Tuổi thơ cũng vụt qua
Ta lặng lẽ bÆ°á»›c Ä‘i trong niá»m nhá»›
Thầy cô bạn bè ơi!
Biết vao giỠgặp lại
Thá»i gian thì trôi mãi
Trôi xa!!
Thá»i đã xa (Không biết tác giả…)
Äâu phải chỉ vá»›i những ngÆ°á»i thầy, mà còn cả những cô giáo, cÅ©ng là những ông lái cô chèo của những ngà y xÆ°a, sao đâu đó cứ mãi hiện vá»â€¦ không phải ngà y hôm nay là ngà y để “nhá»› vá» thầy cô†mà hầu nhÆ° chắc chắn ai đó vá»›i những phút ngân nga trong Ä‘á»i mình sẽ cứ mãi âm thầm cho dòng Ä‘á»i xuôi ngược cứ lững lá» nhÆ° dòng sông quê mẹ ngà y nà o để còn mãi những ná»—i nhá»›, không phải ngÆ°á»i con gái ThảoThảo nà o đó còn ngồi nÆ¡i phÆ°Æ¡ng trá»i đất kinh thà nh Thăng Long để nhá»› vá» cho má»™t ngÆ°á»i cô giáo nà o xÆ°a cÅ©, mà hầu nhÆ° vá»›i những ngÆ°á»i con SM hôm nay cÅ©ng đã nhá»›; nhá»› vá» cho thầy, cho những ngÆ°á»i cô Ä‘i qua trong Ä‘á»i… và ai ai cÅ©ng nhÆ° thế; ngà y xÆ°a vá»›i tôi, hình bóng cô Thiện (nhà ở Nại Hiên Tây) cÅ©ng là m cho tôi thầm nhá»› nhÆ° ngÆ°á»i thầy Võ Äức Thạnh váºy; nhÆ°ng tất cả đã xa rồi, mất hết rồi… có khi mất Ä‘i cả những ká»· niệm của ngà y xÆ°a mà ai đó và tôi chắc không còn nhá»› ná»—i…
Rá»i mái trÆ°á»ng thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn Ä‘á»ng lại
Lá»i dạy bảo của cô
Ngà y ấy và o mùa thu
Bước chân em rộn rã...
Cô không lá»i từ giã
Xa trÆ°á»ng tá»± lúc nà o
Em ngỡ như chiêm bao
Cô vỠđâu, chẳng biết?
Vẫn vang lá»i tha thiết
Từ giá»ng cô dịu hiá»n
Thá»i gian bÆ°á»›c triá»n miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở vá»
Lúc xÆ°a cô vá»— vá»...
Nay chúng em khôn lớn
Ngà y rá»i trÆ°á»ng gần đến
Bao giỠgặp lại cô?!
Cô ơi! (ThảoThảo)
CÅ©ng có lẽ giỠđây không còn ai nhá»› những lá»i thầy giảng, “ngÆ°á»i lái đò năm xÆ°a†đã nhắn nhủ vá»›i ai Ä‘iá»u gì, tiếng non nÆ°á»›c hồn thiêng vẫn còn mang nặng lá»i ru của mẹ, tháng năm vẫn ca Ä‘i nhắc lại chỉ má»™t câu hò, ru em tròn giấc ngủ, lá»i thầy ngà y xÆ°a cÅ©ng còn có những Ä‘iệu hò hình nhÆ° vẫn còn đâu đó trong ai, còn có thể nói đó là những Ä‘iệp khúc của Ä‘oản tình ca trong Ä‘á»i của má»—i ngÆ°á»i con hôm nay, lá»i ca và lá»i ru cứ mãi còn vá»ng lại vá»›i chốn mịt mù… NhÆ°ng giỠđây nÆ¡i phÆ°Æ¡ng trá»i xa thẳm nghìn trùng, vẫn còn lá»i ru của mẹ, vẫn còn tiếng nói của cha, nhÆ°ng Ä‘iệp khúc sầu ca của thầy không còn mãi ngân dà i theo ngà y tháng; để rồi ai đã quên Ä‘i tiếng sóng vá»— và o mạn thuyá»n… Phải rồi, mấy mÆ°Æ¡i năm nhÆ° đã tắt lịm những lá»i ru của những ngÆ°á»i thầy, để giá» nà y ai đây tìm lại Ä‘Æ°Æ¡Ì£c tiếng ru của thầy cô - duÌ€ chỉ là giấc má»™ng mỵ mà thôi. Ngà y xÆ°a Äoà n Vị Thượng còn nghe rõ lá»i thầy, còn nghe lại tiếng ru trong hoà i niệm nhÆ° chÆ°a pha lẫn và i cÆ¡n gió, nhÆ°ng hôm nay lá»i ru ấy cÅ©ng đã tắt rồi, và cÅ©ng có khi quên Ä‘i những ngà y dà i, bởi vì “hẵn lá»i thầy cÅ©ng già đi thôiâ€â€¦
Má»—i nghá» có má»™t lá»i ru
Dở hay thầy cÅ©ng chá»n ru khúc nà y
Lá»i ru của gió mà u mây
Con sông của mẹ Ä‘Æ°á»ng cà y của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có báºc thá»m cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cÅ©ng đứng sau cuá»™c Ä‘á»i
Tuổi thÆ¡ em có má»™t thá»i
Ước mÆ¡ thì rá»™ng nhÆ° trá»i, ngà n năm
NhÆ° ru ánh lá»a trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trá»n Æ°á»›c mÆ¡ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trá»i lên má»—i ngà y
Trong em hạt chữ xếp dà y
Äừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cÆ¡m
Từ trong vòm mát ngôi trÆ°á»ng
Xin lá»i ru được dẫn Ä‘Æ°á»ng em Ä‘i
(Con Ä‘Æ°á»ng thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân và o má»—i cuá»™c Ä‘á»i các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hà nh trang ấy đủ thầy đem theo mình
Lá»i Ru Của Thầy (Äoà nVịThượng)
Có thể nói chuyến Ä‘oÌ€ ngà y ấy đã Ä‘i trên má»™t dòng sông, dòng sông cứ mãi tiá»…n con thuyá»n ra vá»›i đại dÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chÆ°a biết buồn, có lẽ tháng ngà y ấy cứ mãi êm trôi và còn cứ kể chuyện má»™t thá»i đã xa, xa Ä‘i để tung bay nhÆ° những cánh diá»u, ngần ấy hình nhÆ° cÅ©ng đủ cho những ngÆ°á»i còn lại Ä‘iểm tóc da mồi, thá»i gian là thế, để rồi ngà y hôm nay nhìn được nhau, mà lệ sầu của ai cứ mãi dâng lên ngáºp lòng – Rá»i xa bến nÆ°á»›c quên tên, Giá» sông vắng lặng buồn tênh tiếng cÆ°á»i… khác hẵn vá»›i vá»›i sÆ° huynh ÄVT, khác vá»›i ThảoThảo, không giống nhÆ° TrâmAnh, nhÆ°ng hồn thÆ¡ Ng Quốc Äạt còn thấy được dáng u hoà i của ngÆ°á»i thầy nà o đó khi chÃnh mình Ä‘i trên dòng Ä‘á»i mà nhìn lại trÆ°á»ng xÆ°a có chạnh lòng ! Thầy – cÅ©ng nhÆ° má»™t chuyến đò đã được Quốc Äạt diá»…n ngâm nhÆ° má»™t cánh diá»u ngà y xÆ°a trên sân ga của tôi, có khi giữa dòng sông vắng lặng, để rồi thấy đượcâ€mắt ai†cứ mòn má»i trông… trông vá» cho bụi phấn giữa trÆ°a rÆ¡i nhiá»u…
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện má»™t thá»i rất xÆ°a
Rằng ngÆ°á»i chèo chống đón Ä‘Æ°a
Mặc cho bụi phấn giữa trÆ°a rÆ¡i nhiá»u
Bay lên tá»±a những cánh diá»u
Khách ngà y xÆ°a đó Ãt nhiá»u lãng quên
Rá»i xa bến nÆ°á»›c quên tên
Giá» sông vắng lặng buồn tênh tiếng cÆ°á»i
Giá»t sÆ°Æ¡ng rÆ¡i mặn bên Ä‘á»i
Tóc thầy bạc trắng giữa trá»i chiá»u đông
Mắt thầy mòn má»i xa trông
Cây bÆ¡ vÆ¡ đứng giữa dòng thá»i gian...
Thầy Và Chuyến Äò XÆ°a (Nguyá»…nQuốcÄạt)
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘i, nhiá»u ngÆ°á»i con đã ra Ä‘i bá» lại trÆ°á»ng xÆ°a dấu ái, ai đó còn vÆ°Æ¡ng mãi bụi phấn của thầy bay lên tóc, nhÆ°ng những mùa đông tuyết lạnh, áng sÆ°Æ¡ng mù chÆ°a phủ bụi thá»i gian trên tóc ấy – để ngà y hôm nay tóc ai cÅ©ng đã già cá»—i theo dòng Ä‘á»i đẩy Ä‘Æ°a, bụi phấn hay là muối sÆ°Æ¡ng chiá»u trên má»—i con ngÆ°á»i đã ra Ä‘i ngà y xÆ°a ấy, cái ngà y xÆ°a còn phảng phất mùi ngai ngái nhÆ° TranVietHung vẫn còn nghe rõ mùi rÆ¡m rạ, mùi cá tôm của ngá»n gió nà o bay và o cá»a lá»›p, khi gió mùa thu mẹ chÆ°a ru con ngủ thì lá»i thầy ru cứ vá»ng mãi hồn vá» trong lá»i thầy giảng, phải chăng con đò ngà y ấy cứ mãi còn đợi chá», cứ mãi còn ngồi buồn vá»›i “ông lái†trong tiếng tiêu buồn trên sông khi đợi chá» ngÆ°á»i sang sông – Từng lá»i giảng yêu thÆ°Æ¡ng, Bao lá»›p trẻ xa trÆ°á»ng, Gói hà nh trang thêm nặng…. nặng đến ná»—i dấu chân ai cứ mãi hoà i lê thê trên con phố nhá», ngÆ°á»i con “Tê Hát†nà o đó đã thấy được bÆ°á»›c chân mình trong “gói hà nh trang†nặng trÄ©u, cứ còn mãi lê thê, mãi sầu vÆ°Æ¡ng, mãi nhá»› hoà i, cÅ©ng chỉ vì má»™t chữ Æ n chữ NghÄ©a của ngÆ°á»i lái đò năm nà o…
Viên phấn nà o trên tay
Thầy dạy em há»c chữ
Bụi phấn nà o bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xÆ°a nay đã giÃ
Khai trà em thêm sáng
Cho cây Ä‘á»i nở hoa
Từng lá»i giảng yêu thÆ°Æ¡ng
Bao lá»›p trẻ xa trÆ°á»ng
Gói hà nh trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lá»›n khôn nên ngÆ°á»i
Khi nà o em quên được?
Công Æ¡n ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c
Dìu dắt chúng em theo.
Æ n Thầy (TêHát)
Mãi cứ bôn ba, mãi cứ hoà i niệm và còn tiÌ€m vá» trong quá khứ năm nà o, lá»i thầy cÅ©ng nhÆ° tiếng mẹ ru… hình nhÆ° cứ mãi ngân hoà i bên tai cho dù má»—i ngÆ°á»i con cứ hoà i Ä‘i đâu đó, vá» nÆ¡i nà o, nhá»› ngà y xÆ°a lá»i thầy cô giảng bà i, nhắn nhủ từng Ä‘iá»u hay, dạy dá»— từng cái nhân cái nghÄ©a, mà ngà y hôm nay khi biết nói lá»i cảm Æ¡n thì nhiá»u ngÆ°á»i đã nói lên trong hÆ° không mà thôi, nói lên trong những ná»—i cô Ä‘Æ¡n tÄ©nh mịch, hình nhÆ° không ai còn nghe, không ai cứ mãi vá»ng vá» vá»›i chốn xÆ°a ngà y nà o, giá» nà y trong những ná»—i nhá»› vá» trÆ°á»ng, ná»—i nhá»› thầy cô, ná»—i nhá»› bạn bè… nhÆ°ng con ngÆ°á»i quanh ta của má»™t thá»i chÆ°a biết buồn, chÆ°a biết nghe những khúc ru tình, biết nhìn những cà nh hoa rÆ¡i, biết ngá»n gió đẩy Ä‘Æ°a cánh hoa tà n khô héo bay trong sân nắng, lá»i tạ từ nói lên được vá»›i ai đó, nhÆ°ng lá»i cảm Æ¡n hình nhÆ° ai đã chÆ°a kịp nói lên lá»i thì thầy đã Ä‘i vá» cõi phÆ°Æ¡ng ngà n của nắng gió… Ngà y hôm nay nhìn lại – ngay cả chÃnh tôi cÅ©ng chÆ°a nói ná»—i lá»i cảm tạ vá»›i những ngÆ°á»i thầy, có phải chăng vá»›i cái nắng chói chang của muÌ€a hạ kia, vá»›i cÆ¡n gió sầu thu đã bay vá»â€¦ lòng tôi chÆ°a kịp nói lên lá»i cảm Æ¡n, hay nhìn lại – chỉ biêÌt nói ná»—i lá»i tạ từ mùa hạ vá»›i ai đây để còn thấy tóc vá»n bay trong gió, còn thấy Ä‘á»i vẫn mênh mông, còn thấy ai cứ ngồi tá»±a trên mạn thuyá»n, cứ mãi ngân khúc tình sầu trong ánh mắt ru hồn… Thầy – Cô.. những con ngÆ°á»i đã tiếp cho ta khôn lá»›n, đã thổi cho mình má»™t sức sống chÆ°a tà n thu, đã gói gá»n cho mình má»™t hà nh trang để xung phong ra tráºn mạc Ä‘á»i, nhÆ°ng có còn ai, nói lên được lá»i trần tình…
Con vá» trÆ°á»ng xÆ°a nhá»› dáng thầy
Nhá»› bà i há»c thầy giảng hôm xÆ°a
Nhớ tóc thầy lẫn với mầu mây
Nhìn bục giảng ngỡ thầy còn đó
Kỷ niệm nà o man mác đâu đây
Khi còn trẻ dại con nà o biết
Thầy đã dìu dắt con lên ngÆ°á»i
Cảm Æ¡n thầy - ngÆ°á»i con yêu quý
Cảm ơn thầy - thầy giáo con yêu
Thầy đem dến tình thương bao la
Không ngại ngần trao cho con tất cả
Lòng thầy mênh mông như biển cả
Ôm chặt con thuyá»n giữa biển khÆ¡i
Con lớn lên từ biển lòng thầy
Con yêu thầy hơn yêu tất cả
Con nhớ thầy, thầy có biết không?
Con Nhá»› Thầy Nhiá»u! (SÆ°u tầm)
Có những lần vá» lại trÆ°á»ng cÅ© để ôn lại những khúc tình xÆ°a, hay ai đó còn mãi bôn ba trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng phiêu lãng vá»›i ngà y ra Ä‘i chÆ°a trở lại… Má»™t lần – duy nhất chỉ má»™t lần, chÃnh tôi vá» nhìn lại ngôi trÆ°á»ng, (không dám nói là thăm trÆ°á»ng), vẫn maÌi rêu phong, vẩn mà u sÆ¡n năm ấy, vẫn chiếc cổng ngà y xÆ°a, nhÆ°ng áo trắng ngà y xÆ°a giỠấy không còn nữa.
………. năm 2007 nhân một chuyêÌn công taÌc về Trung, chuyêÌn xe hôm âÌy coÌ Ä‘i ngang “trÆ°Æ¡Ì€ng cũ†–đuÌng laÌ€ trÆ°Æ¡Ì€ng Ä‘ã cũ, tôi nhÆ¡Ì€ baÌc taÌ€i hôm âÌy chaÌ£y xe chậm laÌ£i vaÌ€ Ä‘i voÌ€ng công viên ra bÆ¡Ì€ sông vaÌ€i lần… coÌ lẽ lần âÌy laÌ€ lần duy nhâÌt trong cuộc Ä‘Æ¡Ì€i maÌ€ tôi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c vinh dÆ°Ì£ nhiÌ€n laÌ£i maÌi trÆ°Æ¡Ì€ng xÆ°a nhÆ°ng không thể vaÌ€o Ä‘Æ°Æ¡Ì£c bên trong, thôi dẫu sao cũng vẫn laÌ€ hay…(TrÃch Ä‘oạn trong: Má»™t thá»i dấu yêu – NNH)…
Hôm nay – nhìn lại vần thÆ¡ của ai đó cứ bay bay trên phố Net, có lẽ tác giả hồn thÆ¡ nà y cÅ©ng má»™t lần vá» thăm trÆ°á»ng, nhÆ°ng cÅ©ng còn được “diá»…m phúc†hÆ¡n tôi bÆ°á»›c và o sân trÆ°á»ng mà thấy ngáºp trà n những ký ức ngà y xÆ°a, ngÆ°á»i tác giả ấy nhÆ° thấy Ä‘ang sống lại vá»›i tháng ngà y xÆ°a cÅ© cứ mãi hiện vá», vẫn còn vá»ng ngân lá»i thầy giảng, nhìn được lá»›p há»c vô và n thân thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng rồi: ngÆ°á»i xÆ°a đâu tá, cứ mãi Ä‘i hoà i, vá»ng tiếng chim ngân, sầu ai tiếc nuối… Còn tôi chỉ được “nhìn†nhìn ngôi trÆ°á»ng cứ mãi rêu phong, cứ mãi đợi chá» cho những đứa con nhÆ° tôi, má»™t lần duy nhất, và má»™t lần cứ xin Ä‘Æ°Æ¡Ì£c gá»i là vÄ©nh biệt, Mái trÆ°á»ng Æ¡i giỠđây nhá»› quá, Má»—i chiá»u vá» cứ nhịp bÆ°á»›c chân ai, hồn tôi lặng lẽ chiá»u con phố, Cứ mãi Ä‘i hoà i mãi chốn xÆ°a…
Äã lâu rồi không vá» thăm trÆ°á»ng cÅ©
Nhớ hà ng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhá»› thầy cô nhá»› những buổi tan trÆ°á»ng
Nhá»› lá»›p há»c ôi vô và n thÆ°Æ¡ng nhá»›
Thá»i gian Æ¡i xin hãy quay trở lại
Mang em vỠkỷ niệm dấu yêu
Ngồi nÆ¡i đây mà nhá»› lại bao Ä‘iá»u
Thầy cô đã mở Ä‘Æ°á»ng em tiếp bÆ°á»›c
Ngà y hôm nay những gì em có được
NhỠthầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau nà y
Cô Æ°Æ¡m trái cho vÆ°á»n xanh tÆ°Æ¡i mãi
Ngà y xưa ơi nhớ những ngà y thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
TrÆ°á»ng CÅ© (SÆ°u tầm)
Vá»›i ngÆ°á»i con gái Kiá»uAnh nà o đó, ngồi ở đâu mà nhá»› vá» cho chốn trÆ°á»ng xÆ°a táºn đất Thăng Long – Hà Ná»™i phố, để thá»i gian “mÆ°á»i năm†khi quay vá» cÅ©ng được còn nhìn lại… Vẫn tà áo trắng xuyến xao,Bóng hình thầy cÅ© dáng cao lÆ°ng trá»i, Vầng mây xÆ°a vẫn nghiêng trôi, Vẫn là n gió mát của thá»i má»™ng mÆ¡, Nhìn em áo trắng bây giá», Há»i mùa hạ trắng còn chỠđợi nhau… Có lẽ “ngÆ°á»i con gái K.A nà o đó còn may mắn được hồng phúc, còn nhìn lại được chỉ sau mÆ°á»i năm Ä‘oạn trÆ°á»ng, lòng ai đó có bâng khuâng khi ngà y trở vá» có chạnh lòng trong ray rứt không? – còn tôi, nhìn lại tà áo trắng ấy nhÆ°ng không phải của những ngÆ°á»i xÆ°a nữa rồi, không còn nghe tiếng ngai ngái, không còn nghe bụi phấn bay trên tóc ai trên lối vá» rồi, không còn ai cả, chỉ còn biết lặng nhìn thôi…và hình nhÆ° tôi đã giấu Ä‘i dòng lệ buồn rÆ¡i khi nhìn lại cho “trÆ°á»ng cũ…†rồi ngà y ấy cÅ©ng không thể còn được nữa… không thể còn thấy nữa rồi, ná»—i buồn thay…
MÆ°á»i năm nhìn lại trÆ°á»ng xÆ°a
Äôi hà ng phượng vÄ© Ä‘ong Ä‘Æ°a đón chà o
Vẫn tà áo trắng xuyến xao
Bóng hình thầy cÅ© dáng cao lÆ°ng trá»i
Vầng mây xưa vẫn nghiêng trôi
Vẫn là n gió mát của thá»i má»™ng mÆ¡
Nhìn em áo trắng bây giá»
Há»i mùa hạ trắng còn chỠđợi nhau
MÆ°á»i năm thầm lặng ná»—i sầu
Rồi đây áo trắng qua cầu đổi thay
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Là m sao sánh được ơn dầy tựa non
Nước xuôi sông cạn đá mòn
Cuá»™c Ä‘á»i thà nh đạt ấy công Æ¡n thầy
MÆ°á»i năm trÆ°á»ng cÅ© giỠđây
Tóc thầy nay đã pha đầy tuyết sương.
TrÆ°á»ng XÆ°a (Kiá»u Anh)
Mà giỠđây, ngót phần tÆ° thế ká»·, Äứa thà nh danh, đứa ẩn sÄ© chốn quê, Tết năm nay thầy tôi đã trở vá», Vui vẻ quá, tặng ngÆ°á»i con xin viết, Tình thầy trò cà ng già , cà ng thắm thiết…. Lá»i xÆ°a của thầy nhÆ° còn Ä‘á»ng lại trong tiá»m thức của tất cả những ngÆ°á»i con hôm nay váºy, ngÆ°á»i con PhÆ°á»›cÄồng nà o đó vẫn còn diá»…m phúc khi ngà y trở lại chốn trÆ°á»ng xÆ°a vẫn còn nhìn thấy được những ngÆ°á»i thầy, ngÆ°á»i cô, nhÆ°ng con ngÆ°á»i ân nhân trong cuá»™c Ä‘á» của chÃnh PhÆ°á»›cÄồng, hay cÅ©ng là của chÃnh chúng tôi hôm nay váºy, cho dẫu ai thì cÅ©ng là những ngÆ°á»i thầy, những ngÆ°á»i cô giáo của tất cả má»i ngà y, ngÆ°á»i bạn bè PhÆ°á»›c Äồng nà o đó Ä‘ang trên đất kinh kỳ “rồng bay†đã mở được nụ cÆ°á»i của hôm nay, khi Äến nay đây con đã quá ba mÆ°Æ¡i, Tóc chÆ°a bạc nhÆ°ng con Ä‘Ã chững chạc, Ká»· niệm xÆ°a giá» hiện lên dà o dạt, Tình thầy trò bát ngát lắm bao la… Tháºt là má»™t ân phúc, khi ngà y xÆ°a ai đó cứ má»—i hạ vá» lại nghỉ phép vá» thăm trÆ°á»ng… hoặc để rồi qua là n sóng vô tuyến ngoà i vùng hà nh quân, trong “ống liên hợp: nó vô tÆ° cứ vang lên: Hải Æ¡i! Tao má»›i vá» Danang, có vô thăm trÆ°á»ng…. đến đây tôi Ä‘ang ngẹn lá»i không nói được, khi mà xung quanh Ä‘ang đầy dẫy những tiếng súng, tiếng súng ác nghiệt nà o đó của ngà y xÆ°a đã chia cắt Ä‘á»i tôi cÅ©ng vá»›i ngôi trÆ°á»ng cũ… ngà y ấy cÅ©ng Ä‘ang là má»™t mùa hè… và i ngà y sau thì phần số của nó cÅ©ng đã được Trá»i gá»i… và hình nhÆ° lúc ấy cÅ©ng là má»™t mùa hè, nó chÆ°a kịp “dạ†lấy cho dẫu chỉ má»™t tiếng kêu… Còn những ai đã hân hạnh được vá» thăm lại trÆ°á»ng xÆ°a nhÆ° bạn Ph/Äồng váºy – chắc cÅ©ng còn được cho mình những diá»…m phúc nhất trong Ä‘á»i… còn tôi – con ngÆ°á»i trong những con ngÆ°á»i còn khốn khổ vẫn u hoà i những ná»—i sầu, buồn Ä‘au, để rồi ngà y hôm nay chỉ biết còn mãi những hối tiếc… Những ngÆ°á»i thầy ngÆ°á»i cô của Ä‘á»i tôi Æ¡i! Bây chừ….
(KÃnh tặng các thầy giáo)
Thầy tôi đó, ngà y xưa hình dáng đó
Vẫn uy nghi nhÆ° lúc gá»i trả bà i
Nhá»› buổi chiá»u hay những sá»›m mùa thu
Thầy vui vẻ, đưa tay xoa đầu trẻ
Ôi vui lắm khi thấy thầy còn mạnh khoẻ
Vẫn thanh tao, dáng vẻ giống ngà y nà o
ThÆ°Æ¡ng quý mến, trà n dâng nhiá»u ká»· niệm
Ngôi trÆ°á»ng nhá», trách nhiệm thầy còn đó
Dạy chúng con, mai sẽ lá»›n nên ngÆ°á»i
Äến nay đây con đã quá ba mÆ°Æ¡i
Tóc chưa bạc nhưng con đà chững chạc
Kỷ niệm xưa giỠhiện lên dà o dạt
Tình thầy trò bát ngát lắm bao la
Trải mấy năm qua, thầy đã đi xa
Nay trở lại, trÆ°á»ng xÆ°a Ä‘ang tu sá»a
Lúc thiếu thá»i, nhá»› chăng ngà y hai bữa
Con ê a, là m toán, táºp viết văn
Thầy dạy chúng con cần phải nhớ rằng
"Há»c táºp tốt, siêng năng, lo chăm chỉ"
Mà giỠđây, ngót phần tư thế kỷ
Äứa thà nh danh, đứa ẩn sÄ© chốn quê
Tết năm nay thầy tôi đã trở vá»
Vui vẻ quá, tặng ngÆ°á»i con xin viết
Tình thầy trò cà ng già , cà ng thắm thiết
Äạo Khổng Trinh, lÆ°u viết nhá»› Æ¡n sâu
Gặp thầy đây, con xin có đôi câu
Chúc thầy đặng: an khÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng đắc thá»
Thầy! (PhÆ°á»›cÄồng)
Xa lắm rồi phải không thầy? có lẽ xa Ä‘i tháºt rồi, chắc không còn quay vá» nữa đâu, thầy cÅ©ng Ä‘i xa lắm rồi, không phải miá»n miên viá»…n phiêu gót nà o mà thầy cÅ©ng nhÆ° những thằng bạn trong cuá»™c Ä‘á»i SaoMai kia chắc hẵn giá» nà y đã đã lên táºn đỉnh gió hú rồi phải không? Còn lại và i thằng hôm nay cứ ngẫn ngÆ¡ nhìn vá» táºn chân trá»i góc biển nà o để nhìn vá» cho “má»™t con thuyá»n†đang bồng bá»nh trôi, trôi hoà i trôi mãi… NhÆ°ng Cho dẫu xa rồi vẫn nhÆ¡Ì thÆ°Æ¡ng… vẫn thÆ°Æ¡ng hoaÌ€i chÆ°Ì ! thÆ°Æ¡ng ai những giÆ¡Ì€ trong lÆ¡Ìp hoÌ£c cÆ°Ì ngẫn ngÆ¡ hiÌ€nh boÌng ai ngoaÌ€i khung cửa, thÆ°Æ¡ng ai cÆ°Ì Ä‘ÃªÌ‰ hồn bay qua phiÌa cổ viện ChaÌ€m để coÌ€n nghe muÌ€i hoa sÆ°Ì, để nghe tiêÌng chân ai cÆ°Ì xaÌ£c xaÌ€o trên tÆ°Ì€ng chiêÌc laÌ khô, thÆ°Æ¡ng ai vÆ¡Ìi những chiều về Ä‘Æ°a Ä‘oÌn, lÆ¡Ì€i giảng giải đâu đây nhÆ°ng ai naÌ€o coÌ hay; thÆ°Æ¡ng ai cÆ°Ì ngẫn ngÆ¡ về cho một doÌ€ng sông coÌ€n nhiều cÆ¡n gioÌ, để buÌ£i phâÌn cÆ°Ì mãi vÆ°Æ¡ng hoaÌ€i trên dâÌu ai… thÆ°Æ¡ng lăÌm, thÆ°Æ¡ng những chiều vaÌ€ng naÌ€o để rồi hôm nay ngồi đây maÌ€ cÆ°Ì mãi xoÌt xa, thÆ°Æ¡ng cả những daÌng ai Ä‘ang âm thầm trong gioÌ caÌt, để lÆ¡Ìp hoÌ£c chiều nay trong lÆ¡Ì€i giảng của thầy cÆ°Ì mãi xuÌc động vaÌ€ ngheÌ£n ngaÌ€o viÌ€ lÆ¡Ìp hoÌ£c coÌ€n văÌng nhiều ngÆ°Æ¡Ì€i, hiÌ€nh nhÆ° không phải nghỉ viÌ€ lyÌ do naÌ€o Ä‘oÌ maÌ€ hiÌ€nh boÌng ai Ä‘ã nghỉ yên nÆ¡i chôÌn naÌ€o rồi, ai Ä‘oÌ coÌ thâÌu chăng khi aÌnh măÌt thầy Ä‘Æ°Æ¡Ì£m một vẻ buồn muôn nÆ¡i, năm hoÌ£c cuôÌi cuÌ€ng - năm hoÌ£c của những Ä‘iÌ£nh mệnh, năm hoÌ£c cũng những gioÌ£t lệ sầu Ä‘ang chảy daÌ€i trên maÌ, năm hoÌ£c của những trang lÆ°u buÌt coÌ€n tÆ°Æ¡i nguyên maÌ€u mÆ°Ì£c, năm hoÌ£c của những Ä‘oaÌ£n trÆ°Æ¡Ì€ng, những trang saÌch coÌ€n vâÌy dâÌu buÌ£i hồng của những thầy cô, năm hoÌ£c của những nhÆ¡Ì nhung vaÌ€ coÌ€n mãi tiêÌc nuôÌi, xa rồi trÆ°Æ¡Ì€ng xÆ°a, xa Ä‘i hiÌ€nh boÌng ai Ä‘oÌ, xa Ä‘i cả tiêÌng cÆ°Æ¡Ì€i vaÌ€ cũng Ä‘ã xa Ä‘i của những buổi chiều cÆ°Ì ngẫn ngơ…
Ngẩn ngÆ¡ chiá»u khi nắng và ng phai
Thương nhớ ngà y xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Má»™t thoáng hÆ°Æ¡ng xÆ°a dÆ°á»›i mái trÆ°á»ng
Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bà n ghế cũ, nầy hà ng me
Bảng Ä‘en nằm nhá»› ngÆ°á»i bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi... gá»i chút hÆ°Æ¡ng!
Bạn cũ bây giỠxa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng tá»±a nhÆ° trang sách
ThÆ° viện mênh mông, nhá»› mặt trá»i!!!
Nước mắt bây giỠđể nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hỠxa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bà i
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuá»™c Ä‘á»i cho dẫu vá» muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!
Bụi Phấn Xa Rồi (TháiMộngTrinh)
NêÌu những haÌ£t buÌ£i phâÌn đầy thÆ°Æ¡ng nhÆ¡Ì, tiêÌc nuôÌi vaÌ€ xoÌt xa của ThaÌiMộngTrinh của ngaÌ€y xÆ°a cÆ°Ì mãi coÌ€n nhiều vâÌn vÆ°Æ¡ng, thiÌ€ hiÌ€nh nhÆ° lÆ¡Ì€i trăn trôÌi xin taÌ£m goÌ£i laÌ€ cuôÌi cuÌ€ng của HaÌ€nHồngHân cũng cÆ°Ì mãi kêu hoaÌ€i, coÌ€n voÌ£ng hoaÌ€i neÌt u buồn vÆ¡Ìi thÆ¡Ì€i gian Ä‘ã qua, tiêÌng của thầy nhÆ° coÌ€n voÌ£ng ngân đâu Ä‘oÌ, cho dẫu laÌ€ hÆ°Æ¡ng bay của gioÌ, để rồi HHH sao thâÌy Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nỗi loÌ€ng thầy cuÌ€ng thaÌng năm, để vầng traÌn thầy coÌ€n Ä‘oÌ£ng laÌ£i những nêÌp nhăn, hai tiêÌng “thầy Æ¡i†của hôm nay nhÆ° tiêÌng goÌ£i ngaÌ€n thu quay trở về, ở nÆ¡i miền thiên thu naÌ€o Ä‘oÌ những ngÆ°Æ¡Ì€i hoÌ£c troÌ€ của thầy ngaÌ€y xÆ°a coÌ€n mãi Ä‘Æ°Ìng ngoÌng trông, không phải nhÆ° ngaÌ€y naÌ€o con Ä‘oÌ€ coÌ€n nằm im trên bêÌn đỗ maÌ€ ông laÌi Ä‘oÌ€ coÌ€n ngân nga vÆ¡Ìi tiêÌng tiêu nhiÌ€n về nÆ¡i xa âÌy… HHH Ä‘ã “đi qua một thÆ¡Ì€i con khôn lÆ¡Ìn, baÌ€i hoÌ£c đầu Ä‘Æ¡Ì€i con hiểu Ä‘Æ°Æ¡Ì£c thầy côâ€; nhÆ°ng đêÌn nay HHH mÆ¡Ìi hiểu… nhÆ° NÄC ngaÌ€y naÌ€o Ä‘ã goÌ£i thầy PNV trong tiêÌng voÌ£ng tÆ°Ì€ miền xa hai tiêÌng “Thầy Æ¡i†vậy…
Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vá»ng
Äã xa rồi mà con ngỡ hôm qua
Bà i giảng thầy như chắp cánh ước mơ
Cho con bay khá»i vùng trá»i cổ tÃch
Có những lúc lặng thầm, con ngắm:
Vầng trán thầy Ä‘á»ng lại những nếp nhăn...
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm
Sao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng!
Äã Ä‘i qua má»™t thá»i và con đã lá»›n
Bà i há»c đầu Ä‘á»i con hiểu được thầy cô
Lá»i giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió
Con gởi lòng mình thÆ°Æ¡ng kÃnh đến thầy yêu.
Thầy Æ i...! (Hà nHồngHân)
Cũng nhÆ° những ngÆ°Æ¡Ì€i thầy maÌ€ thôi, caÌi nghiệp “laÌi Ä‘ò†cũng coÌ€n laÌ€ những “cô cheÌ€o†của ngaÌ€y naÌ€o maÌ€ trong Ä‘Æ¡Ì€i hoÌ£c sinh ai ai cũng Ä‘ã trải qua vaÌ€ nêÌm trải, ngaÌ€y xÆ°a lÆ¡Ìp hoÌ£c coÌ€n mâÌy tiêÌng ê a trong ngôi trÆ°Æ¡Ì€ng laÌ€ng, hay tÆ°Ì€ng lÆ¡Ìp hoÌ£c naÌ€o trong Ä‘Æ¡Ì€i Ä‘ã qua Ä‘i, những ngÆ°Æ¡Ì€i cô giaÌo coÌ Ä‘Ã´i khi nhÆ° những caÌnh thiên thần trải daÌ€i trong loÌ€ng ngÆ°Æ¡Ì€i vÆ¡Ìi những neÌt chữ, tÆ°Ì€ng lÆ¡Ì€i noÌi diÌ£u daÌ€ng, trÆ°Æ¡Ì€ng laÌ€ng xÆ°a nay vẫn coÌ€n Ä‘oÌ, vẫn maÌi ngoÌi rêu xanh nhÆ° Ä‘Æ¡Ì€i của cô thâÌm Ä‘Æ°Æ¡Ì£m những neÌt buồn ngaÌ€y hôm nay khi nhiÌ€n laÌ£i Ä‘Æ¡Ì€i miÌ€nh cũng thâÌm muÌ€i rêu phong âÌy, ngaÌ€y hôm qua, mâÌy Ä‘Æ°Ìa troÌ€ cũ trở về thăm ngÆ°Æ¡Ì€i cô giaÌo ngaÌ€y naÌ€o, toÌc cô bây giÆ¡Ì€ baÌ£c trăÌng, không hiểu trăÌng muôÌt viÌ€ thÆ¡Ì€i gian Ä‘ã thoi Ä‘Æ°a hay laÌ€ Ä‘Æ¡Ì£t sÆ°Æ¡ng muôÌi naÌ€o nhuộm cả hồn cô khi ngồi đôÌi diện vÆ¡Ìi những hoÌ£c troÌ€ cũ của ngaÌ€y xÆ°a naÌ€o, nhiÌ€n chuÌng tôi, cô iÌt cÆ°Æ¡Ì€i vaÌ€ lộ vẻ tiêÌc nuôÌi cho một Ä‘Æ¡Ì€i con gaÌi Ä‘Æ°a Ä‘oÌ€, để rồi hôm nay những ngÆ°Æ¡Ì€i con phÆ°Æ¡ng xa coÌ€n quay về thăm, thiÌ€ cô cÆ°Ì khăÌc khoải vÆ¡Ìi những nỗi niềm: mÆ°Ì€ng vui khi những ngÆ°Æ¡Ì€i xÆ°a beÌ bỏng nay giÆ¡Ì€ Ä‘ã lÆ¡Ìn khôn, mÆ°Ì€ng cho caÌi nghiệp Ä‘Æ°a khaÌch sang sông trong những chiều về maÌ€ trang giaÌo aÌn ngaÌ€y xÆ°a nay Ä‘ã vaÌ€ng uÌa, săÌc maÌ€u trang vở Ä‘ã đổi thay để rồi thâÌy những con ngÆ°Æ¡Ì€i hôm nay vẫn coÌ€n bÆ°Æ¡Ìc Ä‘i những bÆ°Æ¡Ìc hiên ngang trên doÌ€ng Ä‘Æ¡Ì€i xuôi ngÆ°Æ¡Ì£c, cô nhiÌ€n laÌ£i “trang saÌch ngaÌ€y xÆ°a†rồi nhiÌ€n về chuÌng tôi, nuÌ£ cÆ°Æ¡Ì€i cô không thể heÌ mở cho cô khi aÌnh măÌt cô nhiÌ€n về cho những Ä‘Æ°Ìa hoÌ£c troÌ€ của ngaÌ€y xÆ°a đây rồi, Ä‘Æ¡Ì€i tôi vaÌ€ vaÌ€i ngÆ°Æ¡Ì€i baÌ£n Ä‘ã một lần chÆ°Ìng kiêÌn cảnh đôÌi diện giữa hai thÃªÌ hệ con ngÆ°Æ¡Ì€i – một giaÌ€ vaÌ€ một lũ trẻ, nhÆ°ng sao bỗng thâÌy chaÌ£nh loÌ€ng thÆ°Æ¡ng nhÆ¡Ì, cô thÆ°Æ¡ng về cho cô vÆ¡Ìi thÆ¡Ì€i gian Ä‘ã taÌ€n tho những muÌ€a xuân heÌo uÌa, cô mÆ°Ì€ng cho lũ hoÌ£c troÌ€ của ngaÌ€y xÆ°a bây giÆ¡Ì€ Ä‘ã đổi khaÌc, hai caÌi buồn vaÌ€ vui chuÌng tôi thâÌy nhÆ° mãi hoÌ€a quyện trong nhau, cặp kiÌnh lão trên đôi măÌt giaÌ€ nua của cô nhÆ° không Ä‘ủ che giâÌu Ä‘i nỗi buồn vÆ¡Ìi niềm vui ngaÌ€y chuÌng tôi về thăm laÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i cô giaÌo ngaÌ€y xÆ°a…
Bao năm lên phố, xa là ng
Nhớ con bướm trắng hoa và ng lối quê
Nhá»› bà i táºp Ä‘á»c a ê
Thương cô giáo cũ mơ vỠtuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khá»
Tay cô cầm ấm đến giỠlòng em.
Vở ngà y thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
TỠi nguệch ngoạc bút chì
Thấm mà u má»±c Ä‘á» Ä‘iểm ghi bên lá»
ThÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng cÅ©, nhá»› là ng quê
Mơ sao được một ngà y vỠthăm Cô !
Nhá»› Cô Giáo TrÆ°á»ng Là ng CÅ© (Nguyá»…nVănThiên)
Cũng ngaÌ€y âÌy, xa Ä‘i rồi, thầy vaÌ€ cô cũng Ä‘ã vÆ°Ì€a laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘Æ°a kẻ cheÌ€o, cuÌ€ng Ä‘i chung trên một doÌ€ng Ä‘Æ¡Ì€i… hôm âÌy, thầy không coÌ nhaÌ€, nhÆ°ng cô chÆ°a noÌi thiÌ€ chuÌng tôi cÆ°Ì thầm nghĩ daÌ£o naÌ€y hầu nhÆ° thầy yêÌu lăÌm, neÌt xuân xanh trai traÌng ngaÌ€y xÆ°a của thầy Ä‘ã Ä‘i về nÆ¡i đâu, cũng nhÆ° cô ngaÌ€y xÆ°a, neÌt hoa Ä‘aÌ€o xuân săÌc thÆ¡Ì€i con gaÌi hiÌ€nh nhÆ° cũng một thÆ¡Ì€i laÌ€m nghiêng chao… giÆ¡Ì€ đây hầu nhÆ° không coÌ€n nữa, không coÌ€n “nhiÌ£p thÆ°Æ¡Ìc vang†lên để những lũ hoÌ£c troÌ€ xÆ°a âÌy Ä‘oÌ£c tÆ°Ì€ng baÌ€i tập Ä‘oÌ£c, maÌ€ hôm nay, khi chuÌng tôi trở về, neÌt mặt cô cũng Ä‘ã hiện lên nỗi u hoaÌ€i, dâÌu buồn bởi viÌ€ doÌ€ng Ä‘Æ¡Ì€i âÌy, nghiệp cầm Ä‘oÌ€ của “hai con ngÆ°Æ¡Ì€i†chỉ coÌ€n lâÌy một – một miÌ€nh nhÆ° một khuÌc tiÌ€nh ca xoÌt xa cho một thÆ¡Ì€i tuổi trẻ của chiÌnh cô vậy… (đêÌn đây, ngÆ°Æ¡Ì€i viêÌt baÌ€i naÌ€y, không thể noÌi nhiều hÆ¡n nữa…)
Ngôi trÆ°á»ng cÅ© nÆ¡i thị trấn cổ
Và bầy chim xanh trên cà nh vông đồng
Thầy giáo già nhịp cây thước gỗ
"Tiên há»c lá»…, háºu há»c văn..."
Nếp tÆ°á»ng cÅ© đã lâu không quét lại
Ai buộc lên nhà nh lựu gãy chéo khăn
Thá»m giếng rêu in dấu thầy trượt ngã…..
Chúng con buồn
Quả lựu rưng rưng…
Con Ä‘Æ°á»ng má»›i giá» chẳng còn dấu tÃch
VÅ©ng lầy xÆ°a nÆ°á»›c Ä‘á»ng chắn ngang
Phong phanh, thầy ngược chiá»u mÆ°a gió
Bắc cầu dừa cho chúng con sang
Ba mươi năm
Bầy chim xanh vồng đồng đã bay muôn nẻo
Chúng con từ tay thầy đi khắp thế gian
VÅ©ng lầy nà o cÅ©ng nhắc thầm cây cầu dừa nhân háºu
Gặp trăÌc trở cà ng thÆ°Æ¡ng quả lá»±u chÃn và ng
Thầy ơi
Cánh đồng tháng mÆ°á»i lụt lá»™i
Cháºm muá»™n con vá» dâng má»™t nén nhang
Nhịp thÆ°á»›c táºp ngắt câu của thầy chợt vang trong ký ức
Nhịp thÆ°á»›c dạy chúng con đối thoại vá»›i cuá»™c Ä‘á»i từ buổi há»c đầu tiên
Thầy (Sưu tầm)
Nhá»› vá» thầy, nhá»› vá» trÆ°á»ng… cũng laÌ£i nhÆ¡Ì về cả những BuÌ£i phâÌn của thầy ngaÌ€y xÆ°a; khuÌc tiÌ€nh ca naÌ€o Ä‘oÌ coÌ€n ngân lên trong một Ä‘iệp khuÌc hầu nhÆ° coÌ€n muôn thưở, ngaÌ€y xÆ°a khi tôi coÌ€n ngồi trong lÆ¡Ìp biêÌt nhiÌ€n qua khung cửa để nghe gioÌ xaÌ£c xaÌ€o thổi những aÌng mây bay, coÌ ai ngÆ¡Ì€ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c tÆ°Ì€ng buÌ£i phâÌn Ä‘ã rÆ¡i rÆ¡i theo tÆ°Ì€ng cÆ¡n gioÌ vÆ°Æ¡ng hoaÌ€i lên toÌc thầy, toÌc ai Ä‘oÌ… coÌ ai coÌ những chuÌt suy tÆ° cho ngÆ°Æ¡Ì€i âÌy của ngaÌ€y xÆ°a maÌ€ bây giÆ¡Ì€ Ä‘ã xa Ä‘i, quên Ä‘i bản tiÌ€nh ca BuÌ£i phâÌn của độ naÌ€o, ngaÌ€y xÆ°a không ai nghĩ về cho tÆ°Ì€ng haÌ£t buÌ£i kia coÌ yÌ nghĩa sầu thÆ°Æ¡ng nhÆ° thể naÌ€o đâu, coÌ ai đêÌm Ä‘Æ°Æ¡Ì£c những haÌ£t buÌ£i kia Ä‘ã Ä‘i vaÌ€o cõi trần tiÌ€nh cho đêÌn hôm nay để cÆ°Ì coÌ€n vÆ°Æ¡ng mãi… Ä‘iệp khuÌc âÌy trong một bản tiÌ€nh ca nÆ¡i sân trÆ°Æ¡Ì€ng mỗi khi muÌ€a Æ n sâu laÌ£i về, thiÌ€ Ä‘iệp khuÌc bản tiÌ€nh ca âÌy cÆ°Ì mãi ngân lên, nhÆ°ng haÌ£t buÌ£i kia cÆ°Ì coÌ€n mãi trên toÌc vaÌ€ trên tay… Ä‘uÌng laÌ€ “nhăÌc chi thêm buồn†nỗi buồn ngaÌ€y hôm nay chăÌc cũng chÆ°a trễ lăÌm, chÆ°a taÌ€n phai taÌ€n tro đâu… để rồi tÆ°Ì€ một baÌ€i ca coÌ€n mãi haÌt lên trong nỗi tiÌ€nh sầu Æ n nặng, loÌ€ng ai Ä‘oÌ coÌ coÌ€n nghĩ suy giÌ€ ? Nay Ä‘ã xa rồi yêu dâÌu Æ¡i, NhÆ¡Ì Ä‘ÃªÌn thầy cô nhÆ¡Ì chÆ¡i vÆ¡i… Kỷ niệm ngaÌ€y xÆ°a ai coÌ€n cÆ°Ì giữ mãi, để rồi tÆ°Ì€ những vần thÆ¡, viêÌt về cho thầy cô cÆ°Ì mãi coÌ€n Ä‘oÌ£ng laÌ£i, Ä‘oÌ£ng laÌ£i để nghe cho hêÌt bản tiÌ€nh ca nÆ¡i sân trÆ°Æ¡Ì€ng… BuÌ£i phâÌn – không coÌ€n laÌ€ haÌ£t buÌ£i naÌ€o hoÌa kiêÌp troÌ€ tôi, để mai đây tôi coÌ€n nhiÌ€n buÌ£i phâÌn, gioÌ vẫn thổi, vẫn Ä‘ong Ä‘Æ°a trên tÆ°Ì€ng nẻo Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng về, dâÌu chân cho duÌ€ Ä‘ã phai taÌ€n theo ngaÌ€y thaÌng, nhÆ°ng “haÌ£t buÌ£i†kia cÆ°Ì mãi coÌ€n Ä‘oÌ£ng laÌ£i trong tim tôi, tim ai vaÌ€ cả những con ngÆ°Æ¡Ì€i ngaÌ€y xÆ°a âÌy… Bản tiÌ€nh ca sân trÆ°Æ¡Ì€ng cÆ°Ì mãi coÌ€n vang, vang mãi nhÆ° một haÌ€nh khuÌc của ngaÌ€y xÆ°a đêÌn hôm nay… để rồi những vần thÆ¡ kia – của â€một ngÆ°Æ¡Ì€i hoÌ£c troÌ€ vô danh†naÌ€o Ä‘oÌ cÆ°Ì coÌ€n mãi haÌt lên trong nhiÌ£p khuÌc tiÌ€nh sầu, lÆ¡Ì€i trần tiÌ€nh đầu tiên nhÆ° một nỗi tâm tiÌ€nh sâu lăÌng nhâÌt, nhÆ° một lÆ¡Ì€i tiêÌc thÆ°Æ¡ng cho một Ä‘Æ¡Ì€i saÌch Ä‘eÌ€n… NgaÌ€y âÌy Ä‘ã xa xÆ°a, hôm nay coÌ€n Ä‘oÌ£ng laÌ£i, coÌ€n laÌ£i những tâm tiÌ€nh, những bản tiÌ€nh ca, bản tiÌ€nh ca hôm nay nhÆ° muôÌn noÌi, noÌi vÆ¡Ìi một lÆ¡Ì€i ân sâu nhâÌt của những con ngÆ°Æ¡Ì€i…
Còn chút gì để mà nhớ mà thương
Äừng gợi lại nhÆ°ng ná»—i lòng Ä‘au khổ
Äừng gợi lại những buồn Ä‘au tủi hổ
Kỉ niệm xưa xin giữ mãi trong lòng...
---------------------------------------
Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
TrÆ°á»ng xÆ°a cánh phượng ngà y nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lá»i
Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cÆ°á»i vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!
Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống là m thêm bạc tóc thầy
Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !
Bụi thá»i gian cứ bay theo gió
Nà o biết ngà y mai sẽ thăng trầm
Rơi như lá úa nay lìa cà nh
Trên Ä‘Æ°á»ng gian khổ hóa mong manh
Bục giảng ngà y xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thà nh............
Có biết ngà y mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nà o biết ngà y sau sẽ thế nà o !
Rơi rơi nắng gió sương mỠảo
Trên mái trÆ°á»ng xÆ°a nhạt ngói mà u
Tóc ngÆ°á»i xÆ°a cÅ©ng chen sợi bạc
Thầy đó trÆ°á»ng đây lệ cứ trà o....
Em vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt há»c mà chÆ¡i
Phút giây ngà y ấy như sống lại
Nà y tuổi thÆ¡ ngây chẳng hết lá»i
Là m sao để trở lại ngà y xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nà o ai không nhớ mình " hưởng " phạt
Quên những tráºn đòn đã từng chÆ°a?
Ngà y nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thà nh nhân giúp nước mình
Khi em cất bÆ°á»›c xa mái trÆ°á»ng
Tuổi ngÆ°á»i đã đủ để vấn vÆ°Æ¡ng
Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi
ThÆ¡ thẩn dăm câu thá»a sầu thÆ°Æ¡ng
Bụi Phấn (không biết tác giả…)
NhăÌc về cô giaÌo cũ, không hiểu coÌ phải chaÌ€ng thi nhân “nhaÌ€ SaoMai†của hôm nay không, hay laÌ€ một ai khaÌc cũng Ä‘ã nhÆ¡Ì về cho ngÆ°Æ¡Ì€i cô giaÌo của miÌ€nh, trong phuÌt chôÌc lặng thầm naÌ€o Ä‘oÌ maÌ€ NguyễnVănThiên Ä‘ã choÌ£n cho miÌ€nh một đề taÌ€i để maÌ€ nhÆ¡Ì, nhÆ¡Ì về cho cô… thiÌ€ cũng thêÌ, ngÆ°Æ¡Ì€i con gaÌi ThuyÌAn naÌ€o Ä‘oÌ nÆ¡i chiÌnh dãi đâÌt miền Trung naÌ€y – giÆ¡Ì€ đây cũng Ä‘ã laÌ€ “một cô giaÌoâ€, ngÆ°Æ¡Ì€i con gaÌi ThuyÌAn âÌy không phải laÌ€ “ngÆ°Æ¡Ì€i con của nhaÌ€ SM†nhÆ°ng một thÆ¡Ì€i cũng Ä‘ã coÌ những xoÌt xa Ä‘Æ°a lăÌm rồi, cũng những lần mộng mÆ¡, cũng những chuyêÌn Ä‘oÌ€ chở nặng ân tiÌ€nh… để thaÌng ngaÌ€y cÆ°Ì trôi qua vaÌ€ hôm nay cũng laÌ€m kiêÌp cheÌ€o Ä‘oÌ€ Ä‘Æ°a khaÌch sang sông, nhiÌ€n laÌ£i tuổi xuân maÌ€ tiêÌc nhÆ¡Ì sao qua Ä‘i quaÌ vội, nhÆ°ng maÌi toÌc thề chÆ°a đêÌn nỗi vaÌ€ng khô… ngÆ°Æ¡Ì€i con gaÌi âÌy cũng nhÆ° ai ngaÌ€y xÆ°a, nhÆ° tôi, nhÆ° moÌ£i con ngÆ°Æ¡Ì€i ngaÌ€y âÌy vaÌ€ hôm nay coÌ€n laÌ£i, kiêÌp Ä‘Æ°a Ä‘oÌ€ cũng đôi khi lăÌm nỗi truân chuyên vaÌ€ Ä‘oaÌ£n trÆ°Æ¡Ì€ng, để bây chÆ°Ì€ ngồi đây ôn laÌ£i cho miÌ€nh một thÆ¡Ì€i quaÌ khÆ°Ì Ä‘ã trải daÌ€i trên con Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng tiêÌn bÆ°Æ¡Ìc – tiêÌn để nôÌi goÌt, tiêÌn để coÌ€n xoÌt xa, cũng nhÆ° biêÌt bao ngÆ°Æ¡Ì€i con SM của ngaÌ€y xÆ°a. ThuyÌAn cũng Ä‘ã tÆ°Ì€ng lặng thầm theo caÌi nghiệp, để rồi hôm nay chiÌnh chiÌ£ thôÌt lên: ÄêÌn bây giÆ¡Ì€ tôi mÆ¡Ìi hiểu… Äôi luÌc tôi cÆ°Ì nghĩ: taÌ£i sao đêÌn bây giÆ¡Ì€ mÆ¡Ìi hiểu, nhÆ° Vũ HoaÌ€ng Ä‘ã tÆ°Ì€ng noÌi trong Ä‘oản tiÌ€nh ca PhÆ°Æ¡Ì£ng hồng: Ai cũng hiểu chỉ một ngÆ°Æ¡Ì€i không hiểu… Phải chăng chiÌ£ ThuyÌAn của hôm nay cũng Ä‘ã vÆ°Æ¡ng tÆ°Ì€ng buÌ£i phâÌn, cũng Ä‘ã nghe gioÌ thổi giữa muÌ€a phÆ°Æ¡Ì£ng rÆ¡i, vaÌ€ cũng Ä‘ã thầm nhÆ° tôi hôm nay: chÆ°Ìng kiêÌn cho bao lÆ¡Ìp ngÆ°Æ¡Ì€i con ra Ä‘i… Äi để tiêÌp nôÌi, Ä‘i để viêÌt tiêÌp Ä‘oaÌ£n trÆ°Æ¡Ì€ng trên những doÌ€ng sông, maÌ€ doÌ€ng sông âÌy cÆ°Ì mãi coÌ€n lững lờ… chiÌnh tôi đôi luÌc cÆ°Ì nghĩ: caÌi phiên bản của thi nhân HaÌ£ Nguyên naÌ€o Ä‘oÌ Ä‘ang coÌ€n nÆ¡i phÆ°Æ¡ng trÆ¡Ì€i xa thẳm naÌ€o, hiÌ€nh nhÆ° cũng Ä‘ang noÌi lên cho thân phận vÆ¡Ìi những sầu tÆ°, những nỗi niềm vaÌ€ trong muÌ€a Æ n hôm nay, lÆ¡Ì€i noÌi âÌy không hiểu chiÌ£ ThuyÌAn coÌ nghĩ giÌ€ không ???
Äi nữa Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i
Quay lại nhìn mới hiểu
Tuổi xuân đã qua rồi
Lòng nuối tiếc bâng quơ
Ôi tuổi trẻ còn đâu
GiỠbùi ngùi xúc động
Những khoảng Ä‘á»i thầm lặng
Dẫn dắt đà n em thơ
Các em nhỠgiỠđây
Tuổi đòi còn rạo rực
Tiếp nôÌi tuổi cha ông
Vá»›i niá»m tin hăng hái
Và rồi cũng như thế
Tuổi trẻ sẽ trôi qua
Qui luáºt cứ diá»…n ra
Tiếp nối rồi tiếp nối
THẦM LẶNG (thuyan)
CoÌ lẽ trong những ngaÌ€y hôm nay, giôÌng nhÆ° những ngaÌ€y qua chuÌng tôi cũng Ä‘ã coÌ€n trở về sau những chuỗi ngaÌ€y coÌ€n rong ruỗi, coÌ€n bôn ba, hôm nay laÌ€ lần thÆ°Ì 28, nhÆ° hai mÆ°Æ¡i taÌm vÆ¡Ìi những muÌ€a qua Ä‘i… nhÆ°ng tÆ°Ì€ những nhiÌ£p thÆ°Æ¡Ìc vang, tiêÌng phâÌn bảng, haÌ£t buÌ£i rÆ¡i, những cÆ¡n gioÌ muÌ€a thu bay về, cho dẫu coÌ taÌ€n phai trong cõi naÌ€o Ä‘i nữa… thiÌ€ muÌ€a Tôn SÆ° troÌ£ng Ä‘aÌ£o cũng Ä‘ã noÌi lên biêÌt bao Ä‘iều miÌ€nh muôÌn noÌi, lÆ¡Ì€i noÌi nhÆ° gioÌ thoảng rồi qua Ä‘i; nhÆ°ng haÌ£t buÌ£i – dâÌu hằn Ä‘Æ¡Ì€i vẫn coÌ€n mãi vÆ°Æ¡ng trên toÌc thầy vaÌ€ toÌc ai, ngÆ°Æ¡Ì€i cô giaÌo đầu tiên naÌ€o trong Ä‘Æ¡Ì€i của mỗi con ngÆ°Æ¡Ì€i chuÌng tôi hôm nay, xin một lần tri ân vÆ¡Ìi tâÌt cả tâÌm chân tiÌ€nh Æ n sâu Nghĩa nặng, những ngÆ°Æ¡Ì€i thầy Ä‘ã Ä‘i qua trong chuÌng tôi những baÌ€i hoÌ£c, xin cuÌi đầu nghiêng miÌ€nh vÆ¡Ìi niềm tâm kiÌnh sâu xa, xin gửi laÌ£i neÌn hÆ°Æ¡ng loÌ€ng ở trong mỗi con ngÆ°Æ¡Ì€i hoÌ£c troÌ€ ngaÌ€y xÆ°a âÌy, một niềm tri ân vô haÌ£n vaÌ€ không bao giÆ¡Ì€ quên, cho duÌ€ cuôÌi chân mây hay goÌc biển naÌ€o, cho duÌ€ chôÌn phồn hoa đô hội hay chôÌn Ä‘eÌ€o cao miÌ£t muÌ€ – những ngÆ°Æ¡Ì€i con hoÌ£c troÌ€ của ngaÌ€y xÆ°a cũng xin kiÌnh gửi về những ngÆ°Æ¡Ì€i thầy, cô giaÌo những lÆ¡Ì€i tri ân sâu nặng nhâÌt, tôÌt Ä‘eÌ£p nhâÌt tÆ°Ì£ Ä‘aÌy loÌ€ng của những ngÆ°Æ¡Ì€i troÌ€ Ä‘ang bÆ°Æ¡Ìc Ä‘i trên Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng Ä‘Æ¡Ì€i hôm nay
……………………………….
Vá»›i chân trá»i hồng Æ°á»›c mÆ¡ vẫy gá»i
Chúng em là diá»u xanh luôn khát khao trá»i rá»™ng
cô neo Ä‘áºu cánh diá»u và o dây chắc tin yêu
Mãi mãi trong tim em ấp ủ bao Ä‘iá»u...
Có thể ngà y mai em sẽ chẳng là m thơ
Và sẽ viết những câu văn rất vội
NhÆ°ng em sẽ không bao giá», không bao giá» quên nổi
Những tháng ngà y tươi đẹp của hôm nay...
Gá»i Cô... (Không biết tác giả…)
LaÌ£i một muÌ€a Æ N, muÌ€a nặng sâu nghĩa tiÌ€nh, những con ngÆ°Æ¡Ì€i hôm nay Ä‘ã tung bay biêÌt bao nhiêu nẻo chân mây coÌ€n mãi xa thẳm, biêÌt bao nhiêu cõi nghiÌ€n truÌ€ng muôn nÆ¡i, coÌ những thầy, cô giaÌo Ä‘ã không coÌ€n nhiÌ€n laÌ£i Ä‘Æ°Æ¡Ì£c những neÌt mặt của ngÆ°Æ¡Ì€i troÌ€ thân thÆ°Æ¡ng ngây daÌ£i ngaÌ€y xÆ°a nữa, không coÌ€n nhiÌ€n thâÌy boÌng hoaÌ€ng hôn hay chiều taÌ€ nữa, một muÌ€a sao Ä‘i qua nhÆ° những muÌ€a sao khaÌc Ä‘ã về. ChuÌng tôi cÆ°Ì coÌ€n mãi cuÌi đầu vaÌ€ Ä‘i vaÌ€o lặng lẽ của cuộc Ä‘Æ¡Ì€i, lÆ¡Ì€i thầy cô ngaÌ€y xÆ°a hiÌ€nh nhÆ° cÆ°Ì coÌ€n mãi vang voÌ£ng bên tai trong suôÌt cuộc hải haÌ€nh, duÌ€ mÆ°a giông bão tôÌ, duÌ€ phong ba gioÌ ngaÌ€n, nhÆ°ng những ngÆ°Æ¡Ì€i thầy, cô giaÌo Ä‘ã tÆ°Ì€ng dẫn dăÌt vaÌ€ Ä‘i qua trong Ä‘Æ¡Ì€i vẫn coÌ€n Ä‘oÌ£ng laÌ£i trong chuÌng tôi những u hoaÌ€i, laÌ£i cũng một muÌ€a, không coÌ€n laÌ€ những muÌ€a hoa xÆ°a kia coÌ€n trong tiêÌng cÆ°Æ¡Ì€i noÌi, không coÌ€n laÌ€ những chuÌt trao ân tiÌ€nh, không phải laÌ€ những muÌ€a hoa phÆ°Æ¡Ì£ng cÆ°Ì mãi coÌ€n reo vang vaÌ€ vẫy goÌ£i trong năÌng gioÌ, hầu nhÆ° cũng không coÌ€n chuÌt thổn thÆ°Ìc vaÌ€ ray rÆ°Ìt naÌ€o nữa, maÌ€ muÌ€a hôm nay, chuÌng tôi không biêÌt phải duÌ€ng tÆ°Ì€ naÌ€o cho troÌ£n nghĩa thâm sâu ân tiÌ€nh… NhÆ°ng lÆ¡Ì€i thầy ngaÌ€y xÆ°a naÌ€o Ä‘oÌ cÆ°Ì vang voÌ£ng hoaÌ€i trong những nỗi niềm tâm thÆ°Ìc, đêÌn bây giÆ¡Ì€ chuÌng tôi vẫn coÌ€n nghe rõ: “TroÌ£ng Thầy mÆ¡Ìi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c laÌ€m thầy†tiÌ€nh ân sâu nghĩa nặng Ä‘oÌ coÌ thể saÌnh sao bằng công lao trÆ¡Ì€i biển của một Ä‘Æ¡Ì€i meÌ£ cha, lÆ¡Ìn lên theo năm thaÌng vÆ¡Ìi sÆ°Ì£ nuôi nâÌng của đâÌng sinh thaÌ€nh, trở nên ngÆ°Æ¡Ì€i thiÌ€ cũng vÆ¡Ìi những ngÆ°Æ¡Ì€i thầy cô giaÌo… NgaÌ€y hôm nay Ä‘ã coÌ những “con ngÆ°Æ¡Ì€i cũng nhÆ° những ngÆ°Æ¡Ì€i con Ä‘ã ra Ä‘i†cũng coÌ những ngÆ°Æ¡Ì€i coÌ€n ngồi laÌ£i trên cõi Ä‘Æ¡Ì€i naÌ€y, nhÆ°ng hiÌ€nh nhÆ° ai cũng muôÌn Ä‘i
|
|