Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

KHOẢNG LẶNG CỦA ĐÀN ÔNG...

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Nhỏ To Tâm Sự
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
kimanh
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 25 8 2008
Số bài: 498
Đến từ: Quang Nam

Bài gửiGửi: Sáu Tháng 5 15, 2009 7:31 am    Tiêu đề: KHOẢNG LẶNG CỦA ĐÀN ÔNG... Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Khoảng lặng của đàn ông...


Không ai có thể nói tâm hồn mình thanh thản sau sự đổ vỡ tình cảm. Xin cho tôi nói lên suy nghĩ rất thật của mình, hay nói khác đi, là sự thú nhận muộn màng của người đàn ông sau khi chia tay vợ.

Tôi - một người đàn ông sắp 50 tuổi, đã mòn mỏi gặm nhắm 1.095 ngày của ba năm vừa qua để nhận ra khoảng lặng ngày càng lớn, kể từ khi đặt bút ký đơn ly dị. Khoảng trống tâm hồn dường như không thể lấp đầy. Vì sao? Lỗi của tôi quá lớn và cô ấy không thể chấp nhận một người chồng phản bội. Tôi không bào chữa cho mình, vì rõ ràng tôi đã vi phạm lời thề thủy chung từ 20 năm trước. Trong một lần đi công tác xa nhà, sự cám dỗ và nỗi trống trải lúc ấy đã làm phần "con" trong tôi đi quá giới hạn, phần "người" lúc ấy đã quên có người vợ tốt đang chờ đợi ở nhà. Sau lần ấy, "phở" không tha cho tôi mà cứ đeo bám nên mọi chuyện bị lộ. Vợ tôi biết và chúng tôi đã ly hôn.

Hơn 20 năm gầy dựng, căn nhà hạnh phúc bỗng chốc sụp đổ vì tôi. Sau khi ly hôn, con gái tôi thỉnh thoảng tạt qua thăm ba, nhưng tôi biết nói sao cho đủ khi vắng bàn tay chăm sóc của cô ấy. Những bộ quần áo nhàu nhĩ, ngày xưa, cô ấy không bao giờ để tôi mặc ra đường. Rồi những bữa tối chỉ ăn mì gói, rớt nước mắt vì nhớ những bữa cơm nóng hổi chứa đựng tình yêu của người vợ hiền... Nhưng hơn hết là nỗi trống trải trong lòng chưa biết bao giờ mới hết. Cô ấy là một nửa tâm hồn của tôi, vì những suy nghĩ của chồng nhiều khi không cần nói cô ấy cũng biết.

Ba năm qua, cũng có những người phụ nữ đến với tôi và ngỏ lời thương, nhưng tôi ngập ngừng rồi thôi, vì không muốn làm người ta khổ. Tôi không muốn lấy ai đó để lấp khoảng trống của mình. Vợ tôi cũng dần nguôi ngoai nỗi đau, nhưng chúng tôi vẫn là hai đường thẳng song song không thể gặp nhau. Cô ấy thôi oán trách không giận hờn nữa, chỉ có tôi là còn giận bản thân vì đã đánh mất báu vật. Những giây phút yên tĩnh để nghĩ về quá khứ cũng chính là những khoảng lặng tôi ăn năn và tự vấn mình. Con gái tôi kể, mẹ dạo này có bạn để đi sinh hoạt tập thể rất vui. Tôi cũng mong cho cô ấy tìm được hạnh phúc.

Ly hôn là chuyện bất đắc dĩ. Hậu ly hôn là những vết thương lòng không thể lành. Những khoảng lặng cứ nối dài thêm sau sự chia tay...


HOÀNG MINH
Báo Phụ Nữ TP.HCM 15.5.09



_________________
"BẠN CHO RA BẠN CŨNG LÀ TRĂM NĂM" (nvt)
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Nhỏ To Tâm Sự Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI