Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

HuyềnThanh – Cánh rừng xưa đã khép chưa ?

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Nguyen Ngoc Hai
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 9 2009
Số bài: 1789
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Năm 3 26, 2020 2:38 am    Tiêu đề: HuyềnThanh – Cánh rừng xưa đã khép chưa ? Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài Cảm nhận về cho Thi nữ HuyềnThanh (Canada)

HuyềnThanh – Cánh rừng xưa đã khép chưa !

Nói đến HuyềnThanh thi nữ… có lẽ chúng tôi phải đề cập đến những thi phẩm của chị với những hồn thơ trong mỗi từng thi phẩm mà chị đã cho đời… Những đoạn thơ tình yêu mà cho đến hôm nay sau một thời gian dài mấy năm trường chị đã cho Ra Đời chính với những tâm tư của chính mình !
Nếu một đoàn tàu khi đã đến và rời sân ga, thì có thể con người của chị thi nữ HuyềnThanh cũng đã mang những nổi sầu vương như thế - khi chúng tôi hân hạnh đã được chị cho diện kiến với những bài thơ mà chúng tôi có thể nhận định đó là những nỗi tâm tư trong cuộc sống của chị vậy.. . Với trong số hơn một trăm bài thơ mà chị đã dày công sáng tác và trút hết nỗi niềm của chính mình lên thời gian cuộc đời này. . . Thì cũng có lẽ đó là những nguyện ước và tâm tư của chính mình. . . Hơn cả trăm bài của chị - đó là một quá trình mà chúng tôi tạm gọi là “Hồn thơ HuyềnThanh” này đã trải dài trên suốt một cung đường của thời gian mà chị đã đi qua !!!

Ở đây – chúng tôi không muốn đi sâu vào cuộc đời riêng tư của chị - mà chúng tôi cũng sẽ có những Cảm nhận của chúng tôi qua những đoản khúc thi ca của thi nữ HuyềnThanh… Có lẽ trên mảnh đất Canada – trong thành phố Montreal kia xa vời – thì hồn quê… luôn vấn vương trong chị để đau đáu luôn có cái nhìn về quê nhà ??? Cái quê nhà  nơi mà chị đã sinh ra và còn gọi đó là tính dân tộc trong mỗi con người Việt Nam khi xa xứ ! Không biết tỏ bày cùng ai – chưa nói cùng ai khi chính mình (cũng như bao nhiều con Việt xa xứ khác) – có lẽ thì văn học và thi ca chị đã nói lên tất cả trong chị những nỗi niềm riêng tư ? Lũy tre – con đê – đường làng – mái trường – hình như cứ mãi sống dậy trong chị trong mỗi lời thơ mà chị đã cho xuất xứ từ những ý tưởng ? Nếu hình ảnh mà thi nữ HuyềnThanh đang “mơ màng về cõi xa xăm nào đó” thì đã nói lên trong chị những tâm tư soi bóng của chính mình để rồi từ ý tưởng – qua những lời thơ mà chị đã xuất phát từ lòng mình… để rồi cái gọi là hồn thi ca đó chính là nỗi niềm của chị đã nói lên điều này. . .

[img]<a href=[/img]" />
Thi nữ Huyền Thanh.

HUYỀNTHANH – khi chúng tôi mượn hai chữ Thi nữ để xưng hô với chị - giờ này trên miền đất xa xứ kia – có lẽ nơi ấy đã đi vào màn đêm  sau làn sương mù của cái buổi hoàng hôn cô tịch ??? có lẽ trên trang giấy trắng của máy tính nào đó – cái dòng nghĩ suy của chị cũng đã tỏ bày lên trang giấy ? Đánh dấu một bước đời đang đi qua… chính cái nơi chị đang trú ngụ - theo lời trình bày của chị… thì cũng có núi đồi, có một dòng sông… để khi chị nhìn đó và cảm tác lên những tư duy của mình mà nhớ về cho quê nhà ! Cái ấy có phải là “Huyễn Ảo” hay không – có lẽ chính con người của chị - tâm tư cũng như cái ý tưởng của chị - đã nói lên điều này…

HUYỄN ẢO
Sương mềm từng giọt rơi bay
Ướt thân áo mỏng vai gầy cuối thu
Nhớ thương tận cõi xa mù
Vầng trăng huyễn ảo tình ru với người...

Huyền Thanh  (19/03/2020)

Nếu một vầng trăng Huyễn Ảo tình ru với người của những người con đất Việt khi xa xứ - có lẽ chị cũng đã nhận nơi đó làm quê hương thứ hai của chính mình, cũng như biết bao  người đã rời bỏ quê nhà  để ra đi tìm miền đất hứa ?? thì cũng có một giây phút nhỏ nhoi nào đó – chị HuyềnThanh đã nghĩ về cho cái quê nhà của mình với những màn sương ! con đường tĩnh lặng ! Ánh nguyệt như thinh ! Trần gian vốn tình ảo mộng ! Ai chung nỗi nhớ nghẹn ngào vấn vương ! . . .  thì có lẽ với con người của chị HuyềnThanh cũng như bao nhiêu con người Việt xa xứ khác – cũng có những niềm nhớ, những kỷ niệm của chính mình… Nếu thi phẩm “Đêm Trầm Mặc” mà chị đã lột tả hết những sầu tư của chính mình… thì nỗi buồn ấy có lẽ chị HuyềnThanh có khi nào phải rơi những giọt lệ sầu trong đêm để nhớ về cho ai đó nơi quê nhà ? Nếu ánh trăng đêm nay  như thinh vắng u buồn… thì cái giọt sương như đang lay đọng giữa đêm buông – hay là đang lay đọng trong chính tư duy của chị - để rồi từ ánh mắt buồn ấy – chị than vãn trong đêm đen… và rồi chị đã cho chính cái cõi trần gian này – chỉ là ảo mộng ?

Nếu khi chị đã sáng tác ra thi phẩm này – chị HuyềnThanh đã tự cho đó là “chén đắng mộng thường”  đem đi trao đổi với cuộc đời này, thì chính cái “Đêm Trầm Mặc” ấy – chị đang thả hồn về với quê nhà ! ? để mà nhớ . . . và nói lên với chính mình ?  Nếu “Đêm buồn chi lặng thinh không nói” – để chính chị tìm một lối về trong giấc mộng ????  hay đã “ngõ hồn… quay cuồng thiết tha” – mà chính chị đã có chút dat dứt cõi lòng của người con xa xứ kia ? Cái mà người ta gọi là Hai phương trời cách biệt… thì chút hồn thơ HuyềnThanh cũng đã có câu hỏi: “Ai chung nỗi nhớ nghẹn ngào vấn vương” - ở đây – ai nhớ ai – mà chị HuyềnThanh đã nói trong “nỗi nhớ nghẹn ngào” này ? – Nếu nơi phương xa kia… cái nỗi nhớ trong chị thi nữ đã nói lên trong một hồn thơ và cố tình lặng im trong tiếng sương rơi mềm…. và sau đó – có lẽ HuyềnThanh cũng đã nhận lấy “Nâng chén đắng mộng thường trao đổi” – hay là từ cái tư duy – ý nghĩ của chị cứ mãi vẽ ra những cái viễn cảnh đối thoại với hư không hay không ?

ĐÊM TRẦM MẶC
Ta thả bước trên đường tĩnh lặng
Ánh nguyệt như thinh vắng u buồn
Giọt sương lay đọng đêm buông
Ngỏ hồn như bỗng quay cuồng thiết tha...
Trần gian vốn tình là ảo mộng
Người an vui kẻ bóng đơn sầu
Ai cùng chung một niềm đau
Ai chung nỗi nhớ nghẹn ngào vấn vương
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Huyền Thanh  (18/03/2020)

Nếu đó là một “chén đắng mộng thường”  mà như thi nữ HuyềnThanh đã bày tỏ với chính mình… thì từ cái Gió u buồn, Ưu tư trăng chẳng sáng, nỗi long đong, ta tìm về lối mộng, nồng say thuở ấy qua rồi, hay là trầm tư đêm vắng lặng. . . . thì cái “Đêm Trầm Mặc” ấy – có lẽ Thi nữ HuyềnThanh cũng đã thả hồn mình vào cho những cõi nhớ rồi nhỉ ? Không hiểu trên cái đất Montreal – Canada xa xôi nghìn dặm ấy – chị HuyềnThanh còn có thấy ánh trăng vàng trong đêm như khi còn ở quê nhà mà chị nhìn xuyên qua kẽ lá ??? Có lẽ trong một đêm trầm mặc kia đã lùi vào dĩ vãng… để hôm nay khi chị nhớ lại – thì ánh mắt buồn của chị thả hồn về cho quê nhà này có còn chút tương tư nào không nhỉ ? chúng tôi không đề cập đến cái tương tư của chị cho một cuộc tình nào đó – mà chúng tôi đang đề cập cái niềm tương tư của chị về cho một chốn quê nhà xưa cũ mà thôi !

Chúng tôi đã nhìn về chị HuyềnThanh qua một loạt thi phẩm mà chị HuyềnThanh đã ‘cho phép” chúng tôi nhận diện và một sự Cảm nhận của chúng tôi – cũng như bao hồn thi nữ khác ở tại quê nhà Saigon hoặc với các Hội Nhóm Thi ca khác … ở đây với chị HuyềnThanh nói riêng hay cũng như bao nhiêu con người khác với một “cái Nhìn…” – một cái Nhìn với cái Cảm nhận của mình trong cái nhìn thấu hiểu về con người của chị qua những lời thơ, bài thơ ca của chị vậy !

Một khi chúng tôi đã đọc và thấy một viễn cảnh của bất cứ ai đó – qua những lời thi ca, thì chúng tôi mới biết cái tâm tư, nỗi niềm của những con người tác giả… chắc cũng đã có những nỗi niềm cho mình…. Để rồi khi chúng tôi viết lên bài cảm nhận nhỏ nhoi và khiêm tốn này… thì hồn thơ HuyềnThanh cũng đã có những cái nhìn… mà chính trong cái nhìn đó… chúng tôi “cũng đã nhận thấy” từ cái tư duy đến con người thi sĩ – đang có một cái Nhìn như vậy ! Có lẽ chính cái “Đêm Trầm Mặc” này… cũng đã giúp cho chúng tôi thấy được cái Nhìn của chị HuyềnThanh cũng đang có “một cái Nhìn” . . .

ĐÊM TRẦM MẶC
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nâng chén đắng mộng thường trao đổi
Gió u buồn gió gởi thương mong
Ưu tư trăng chẳng sáng hồng
Cùng ta chung nỗi long đong phận mình
Đêm buồn chi lặng thinh không nói?
Có như ta mộng lối tìm về?
Nửa hồn trĩu nặng tái tê
Người xa mà vẫn câu thề nặng mang
Tim như bỗng miên man sóng dậy
Biết nồng say thuở ấy qua rồi
Rượu nồng cay đắng bờ môi
Tình say đêm vắng lặng ngồi trầm tư....

Huyền Thanh  (18/03/2020)

Khi nhìn qua loạt bài “Tình Thơ Cho Anh” của chính tác giả HuyềnThanh, thì chúng tôi đã nhận thấy trong loạt bài bài này đều cùng mang cho mình chỉ duy nhất một chủ đề “Tình Thơ Cho Anh” mà chỉ khác nhau ở mỗi mã số ! ở đây – chúng tôi chỉ “lấy ra ngẫu nhiên” bài số 00129… Một khi đã họi là Tình thơ… thì tất nhiên chúng ta đã biết đó là đang đề cập đến Tình yêu . . . ở đây, chính tác giả đã có lời “Cảm ơn anh đã yêu…” – còn tình yêu ấy như thế nào – ra sao – chắc chúng tôi không đề cập ! mà chúng tôi đang có cái Nhìn về cho một tình yêu của người thi nữ HuyềnThanh mà thôi ! Nếu khổ thơ đầu – chị đã nói: “Cảm ơn anh đã yêu - .... và thương em thật nhiều - Những lần em hờn dỗi - Làm khổ lòng anh yêu...” thì cái mã số 00129 này – chắc chị HuyềnThanh cũng có một tình yêu tha thiết và say đắm lắm – mộng mỵ lắm ??? mà cũng phải thôi – Khi đang yêu nhau mà ! đó là một định lý đẹp – một định nghĩa từ một tình yêu thật đẹp và nhiều mơ mộng, cái hạnh phúc trong một tình yêu mà – ai mà chả thế nhỉ ! Nếu một khi giữa hai người nam và nữ đã “gắn chặt cùng nhau” trong ngày cưới – thì đó là một đáp số định nghĩa của tình yêu rồi… thì bất cứ ai ai cũng còn phải có một tình yêu cho mình mà – và ở đây khi chị thi nữ của chúng ta đã nói lên điều mà hạnh phúc của tình yêu qua ý nghĩ: “Đêm qua em nhớ anh - Tìm trong giấc mộng lành - Trao nụ tình nồng thắm - Ngủ vùi trong tay anh” – thì chúng ta mới nhận thấy  “Cái tình yêu” là một mãnh lực như thế nào trong cuộc sống này… ai ai cũng thế cả !

TÌNH THƠ CHO ANH
00129
Cảm ơn anh đã yêu
.... và thương em thật nhiều
Những lần em hờn dỗi
Làm khổ lòng anh yêu...
Đêm qua em nhớ anh
Tìm trong giấc mộng lành
Trao nụ tình nồng thắm
Ngủ vùi trong tay anh
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .




Chỉ với “Tình Thơ Cho Anh” ở bài số 00129 này – thì chúng ta cũng đã nhận thấy cái niềm hạnh phúc lớn lao trong cái Tình yêu của thi nữ là như thế nào rồi phải không ! Nếu cái hạnh phúc ấy – lớn lao ấy và say đắm ấy  đã giúp cho thi nữ những cái nhìn về cho hạnh phúc thì tình yêu ấy quả thật là … một khi chúng tôi chỉ chọn trong loạt bài “Tình Thơ Cho Anh” của tác giả HuyềnThanh… chợt nhiên chúng tôi nhớ lại về cho một quá khứ của Cố Ca sĩ Ngọc Lan (hải ngoại) đã nói lên nhiều và rất nhiều về cho cái say đắm của tình yêu là thế nào rồi chứ ? hoặc như những người con xa xứ với một tình yêu của chính mình – của chính quê nhà mà đã cưu mang họ - hoặc như chính quý tác giả là thi sĩ văn sĩ cũng đã nói nhiều  về cho cái chủ đề tình yêu ! Chúng ta chợt nhớ đến Cố Thi nhân Xuân Diệu trong bài cũng nói về Tình yêu đã có: “Làm sao giải nghĩa được tình yêu – Nghĩa lý gì đâu một buổi chiều – Nó chiếm hồn tôi bằng nắng nhạt – bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu” – còn ở đây – với riêng hồn thi nữ HuyềnThanh của chúng ta thì lại có: “ Mặc cho đời bão giông – Tình ta nồng say đắm – Đợi chờ và thương mong”  hay là “Anh hãy là con sóng – Dào dạt vỗ bờ em…”

Tại sao với rất nhiều bài thơ với duy nhất một chủ đề “Tình Thơ Cho Anh” của tác giả HuyềnThanh khi trao cho chúng tôi – mà chúng tôi chỉ nhận lấy tác phẩm mang mã số 00129 này ? bởi vì chỉ một câu trả lời duy nhất: là chúng tôi đang muốn thấy cái niềm hạnh phúc chính của chị - của chính con người thi nữ đã thể hiện trong hồn hồn thơ tha thiết và say đắm ấy – Sống ở đời – chắc chắn ai ai cũng muốn cho mình sẽ đang có những cái HAY – những cái ĐẸP – và cả những cái Trìu mến ấy . . .  và chúng tôi cũng như bất cứ ai – đều muốn nhìn thấy cái đẹp ở quanh ta – cho chính mình và cho cả tha nhân ! và ở đây với thi phẩm 00129 này – chúng tôi vẫn luôn muốn cái Đẹp ấy cứ luôn mãi ngự trị trong con người của người thi nữ HuyềnThanh vậy !

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Em yêu anh nhiều lắm
Mặc cho đời bão giông
Tình ta nồng say đắm
Đợi chờ và thương mong
Anh hãy là con sóng
Dào dạt vỗ bờ em
Trái tim yêu lay động
Một đời vui ấm êm...

Huyền Thanh  - TÌNH THƠ CHO ANH - 00129
17/03/2020

Như chúng tôi cũng đã nói ở những đoạn trên – cái chủ đề chính của tác giả HuyềnThanh là Tình yêu và cuộc sống – có lẽ đó là một ước mơ cao cả của con người trong cuộc sống ! nhưng hiện nay có nhiều thi nhân và rất nhiều thi sĩ cũng đã gói gọn hai chữ Tình yêu vào trong tất ca lời thơ của chính mình – thì ở đây con người thi nữ HuyềnThanh cũng không nằm ngoại lệ đó – Bởi vì Thơ chính là tâm tư, cảm xúc, tự thuật và chính cả cái nỗi lòng của chính mỗi con người tác giả của thi ca nói chung – vậy thì  người thi nữ Huyền Thanh của chúng ta mang một sắc thái gì – và như thế nào trong thi ca…

Nếu thông qua một loạt thi phẩm của chính tác giả HuyềnThanh thì chúng ta đã nhận thấy trong  lối “hành văn’ của chị - trong suy nghĩ và cái tư duy của chính tác giả - thì chị HuyềnThanh đã có một cái nét riêng biệt để ca ngợi về tình yêu “của chính mình” – chắc chắn trong bất cứ tình yêu nào – đều cũng có những phút giây thật hạnh phúc của chính mình – và ở đây trong loạt bài của tác giả Huyền Thanh chúng tôi đã nhận thấy hầu hết với những đặc điểm như thế ! – Nếu Cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã có nhạc phẩm Nữa Hồn Thương đau – đã được các ca sĩ thể hiện một thơi qua chính giọng ca của mỗi người – thì hôm nay chúng ta thấy người thi nữ HuyềnThanh lại có bài “Nữa Hồn Tương tư” – vậy thì – trong tình yêu đối với tác giả HuyềnThanh – chỉ có “một nữa” thôi sao ? còn “cái nữa kia” ??? như vậy trong tình yêu đối với chị HuyềnThanh là đều phải ngang bằng trong niềm hạnh phúc – đồng trọng với những niềm đau ???  - Nếu con người độc giả như chúng ta – đã một lần nghe được nhạc phẩm “Nếu một ngày” của nhạc sĩ Khánh Băng… thì chúng ta mới thấy trong từng lời ca ấy đang có một chút giận hờn và oán trách cho cái sự đời ! – Còn ở đây với thi nữ HuyềnThanh – qua một thi phẩm “Xin Một Lần Thôi” – mà chúng tôi “như đang nghe lại với bản tình ca của TrinhCôngSơn – đó là bản nhạc: “Xin Cho Tôi” . . .  

Vâng – Xin Cho Tôi – củng với những lời ca:  Cho tôi đi xây lại chuyện tình, Cho tôi đi nâng dậy hòa bình, Cho tôi đi qua tận gập ghềnh, Nhìn giòng máu trong tim anh, Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn, Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng, Cho quê hương giấc ngủ thật hiền, Rồi từ đó tôi yêu em… Và rồi – khi chúng ta nhìn lại với thi phẩm “Xin Một Lần Thôi” của tác giả HuyềnThanh ở đây, chúng ta sẽ thấy: Đổi trao ân ái; Vai kề má tựa; Ru hồn tha thiết thỏa nồng say…. Nếu TrịnhCôngSơn đã xin hai chữ bình yên… thì ở đây tác giả HuyềnThanh xin hai chữ hạnh phúc ! Và từ đó, chúng ta lại nhận thấy:

XIN MỘT LẦN THÔI
Xin một lần thôi được có nhau
Đổi trao ân ái sẻ chia sầu
Vai kề má tựa vòng tay ấm
Nhịp thở đan cùng quên đớn đau
Xin một lần thôi tay nắm tay
Ru hồn tha thiết thoả nồng say
Nghe tim nói khẽ tình dâng hiến
Địa cữu - miên trường không đổi thay
Xin một lần thôi quyện khắc tâm
Môi hôn lơi lả tiếng yêu thầm
Men say thổn thức lâng lâng toả
Xin một lần thôi.... đổi vạn năm....

Huyền Thanh
17/03/2020

Trở lại với loạt bài “Tình Thơ Cho Anh” – chúng ta bây giờ cũng lại nhận diện thêm bài mã số 00126 – thì chúng ta sẽ nhận thấy chính cái tâm tư – nỗi lòng và cái sầu lắng ấy trong con người của chị thi nữ HuyềnThanh cũng đã dấy lên những niềm hạnh phúc vô biên: Đêm hạnh phúc tuyệt vời - Quên nẻo đời chơi vơi - Đêm nhé đừng tan vội - Để nghẹn ngào anh - tôi.... Chính vì vậy mà chúng tôi đã thiết nghĩ: không riêng gì với thi nữ HuyềnThanh mà thôi, mà tất cả ai ai cũng như thế - Hạnh phúc – đó là một món quà to lớn của Thượng đế ban cho – là một kết quả chính do mình tạo ra và biết vun đắp – xây dựng và gìn giữ được hay không – đó là một cái định nghĩa của mỗi con người chúng ta ! Hạnh phúc – không bao giờ từ Trời rơi xuống, không bao giờ với cái kiểu “nằm chờ nó tới” – mà Hạnh phúc là do sự cảm thông, sẽ chia và thấu hiểu, nhận định từ người này với người kia – và nhất là của sự đồng cảm cùng nhau mà có… Vì vậy nếu qua bài 00126 của loạt bài Tình Thơ Cho Anh của tác giả HuyềnThanh, thì chúng ta mới nhận thấy được !

TÌNH THƠ CHO ANH
00126
Tình anh xoá cô liêu
Trao gởi nụ hôn chiều
Chút hương nồng ấp ủ
Ru mình trọn đêm yêu
Vòng tay anh đắm say
Tình trong mắt đong đầy
Dịu dàng và tha thiết
.... yêu thật nhiều đêm nay
Chúng mình không ước hẹn
Rằng đường đời sánh đôi
Không thề cùng chung lối
... chỉ mong đừng chia phôi
Đêm hạnh phúc tuyệt vời
Quên nẻo đời chơi vơi
Đêm nhé đừng tan vội
Để nghẹn ngào anh - tôi....

Huyền Thanh
16/03/2020

Nếu trong loạt bài Tình Thơ Cho Anh đã mang những mã số mà tác giả HuyềnThanh đã sản sinh ra với con số riêng biệt là xấp xỉ với con số 200 – còn lại với những thi phẩm khác, thì hình như chính tác giả đã xếp ra khỏi bầu trời Hạnh phúc của chị và đi vào với những chủ đề khác ! Hầu như lĩnh vực thi ca – ai ai cũng thế - đó là một quá trình làm việc liên tục không ngừng nghỉ… cho dù chính tác giả HuyềnThanh là một người tốt nghiệp về Khoa Kinh tế, nhưng đôi khi cái nghiệp thơ ca văn chương lại là chiếm lĩnh trong tâm hồn của chính chị ?  Để rồi ngày hôm nay chị vừa vật lộn chính mình với lĩnh vực doanh nghiệp và lĩnh vực thi ca ! cho nên chính vì lẽ ấy, thơ ca là một cái gì đó hư cấu và ảo mộng… nhưng tác giả Huyền Thanh cũng đã tự cho mình bước vào cái thế giới ảo ảnh như thế ! Rồi từ cái ảo ảnh đó – hầu như chính tác giả đã lái một câu chuyện đời từ trong cơn mộng mị (ảo) để bước vào cõi đời thực của chính mình ! Đôi khi một chút gì đó (niềm vui- hạnh phúc, sự say đắm tha thiết….) mà con người chúng ta cứ mơ tưởng, mơ mộng để chúng ta cứ lấy đó  làm cái Thực cho chính mình ! – và đó – là niềm vui – là niềm sung sướng, hạnh phúc của mỗi con người chúng ta ! Và rồi con người tác giả HuyềnThanh của chúng ta cũng đã nằm ở trong cái phạm trù của một “Triết lý Sống” là chính vậy !

ĐẾM ĐONG NỖI NHỚ...
Này nỗi nhớ tính bằng gì nhỉ ?
Nếu tính bằng hương vị trăng thanh
Hay chăng giấc mộng đêm lành
Nên duyên ta mãi mong manh sắc buồn
Nếu nỗi nhớ.... đong muôn ngân lượng
Thì tình là hoang tưởng trần gian
Dẫu yêu thương phủ ngập tràn
... sầu giăng nhung nhớ sầu chan đoạn trường
Nếu nỗi nhớ đo lường dài rộng
Có bằng không ? Lồng lộng Ngân Hà...
Thiết tha... tha thiết - thiết tha
Đắng cay chen lẫn diết da não nề
. . . . . . .. . . . . . . . . . . .

Huyền Thanh  (25/03/2020.)

Trong thi phẩm Đêm Đong Nỗi Nhớ của tác giả HuyềnThanh mà chúng ta đang nhận diện và thấy rõ, có lẽ trong cái bi quan cuộc sống đời thường này, thì cả chúng ta cũng như với tác giả HuyềnThanh… chúng ta nhận thấy đó là cũng phạm trù của cuộc sống hôm nay… có ai trong chúng ta dám khẳng định  và tự cho mình là “không mơ không mộng” với cuộc sống này hay không ? Mấy ai định nghĩa được Cuộc đời ? và mấy ai có thể giải nghĩa được tình yêu là gì ? hay có mấy ai đã thấu hiểu được cho mình những nỗi nhớ ?  để rồi Đêm Đong Nỗi Nhớ của thi nữ HuyềnThanh đã cho chúng ta nhận thấy đó là một phạm trù ! Cái phạm trù Sống ở đời với cái Hoan, Vui, Hỷ, Ái. . . . . trong số lượng hàng trăm thi phẩm mà chính tác giả HuyềnThanh đã cho ra đời như thế này !

Trong cuộc chuyện trò với chị HuyềnThanh, chúng tôi đôi khi đã đặt câu hỏi:  Sao chị không “lập thêm” một chủ đề khác để xếp những thi phẩm như vầy vào một  file ? Tiếng cười hihihi của chị hình như đã thay lời muốn nói: “Anh làm như dễ xếp lắm vậy !” – và từ tiếng cười hihihi ấy – chợt nhiên chúng tôi đã xếp lại “cái chuyện xếp file kia ! Và bây giờ - khi đang ngồi viết trực tiếp trên máy tính này của tôi – nhìn lại thi phẩm NHỚ của tác giả HuyềnThanh, chợt nhiên chúng tôi nhận thấy – chính trong cái tình yêu ấy – trong cái hạnh phúc ấy – chính trong cái sự say đắm và ái ân của thi ca kia… tác giả Huyền Thanh cũng còn cho mình một phạm trù nhung nhớ và say đắm như vậy !

. . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nếu nỗi nhớ... cận kề nỗi nhớ
Thì trái ngang vương lỡ mất rồi
Biển lòng nức nở... mộng thôi
Dìm sâu ký ức thả trôi sông lòng...
Nếu nỗi nhớ ngồi đong đếm mãi...
Lặng thời gian tê tái lòng ta
Nhân sinh qua tuổi ngọc ngà
Hồn vương vấn mộng... xót xa thuở nào...
Nếu nỗi nhớ.... dạt dào trăng sáng
Nửa mộng lòng một áng thi nhân
Đếm đong - đong đếm vạn lần
Nhớ ơi là nhớ... định phần nhân sinh....

Huyền Thanh - ĐẾM ĐONG NỖI NHỚ...
25/03/2020.

*******************
[img]<a href=[/img]" />

Sẽ khác với những nhà thơ khác mà chúng tôi đã gặp gỡ và giao lưu… sẽ khác với những thi sĩ khác mà chúng tôi đã nhiều lần viết nhiều bài Cảm nhận – có lẽ với hồn thơ HuyềnThanh này – đang ở cách xa chúng tôi cả ngàn dặm bên trời Âu… có lẽ chúng tôi cũng đã Cảm nhận được về cho thi nữ HuyềnThanh một nỗi niềm và cũng với một cái nhìn về một khía cạnh cho cuộc sống ! Chính cái nhìn phiếm diện – mà chúng tôi đang có những lời nhỏ nhoi và khiêm tốn về cho một hồn thơ như Huyền Thanh ! Không như các hồn thơ mà chúng tôi thường bắt gặp trên cuộc đời này… chúng tôi viết – Viết – Cảm nhận… và đã có những nghĩ suy về cho từng con người ! Tất cả ai ai cũng có một cái đẹp của riêng mình trong cuộc sống này – để điểm tô cho đời thêm phần sắc sảo hơn… Từ một cái Duyên kỳ ngộ, ai đó đã nói: Trên Fb đó là một cái Ảo (chứ chưa Thực) – nhưng ở đây một khi chúng tôi đã “đặt bút” viết lên trang giấy nhỏ này một đôi điều cảm nhận – thì từ cái Ảo đó – chúng tôi cũng đã thấy “một cái THỰC” qua sự trò chuyện…. qua Email, qua sự nhắn tin. . . để chúng tôi sẽ cảm nhận được từ cáo Ảo đó – nó bước qua một cái Thực – thì chỉ là một ranh giới nhỏ mà thôi – nếu chúng ta đang biết cách sống ! Cái cung cách sống mà chúng ta đang biết giữa cái Ảo và cái Thực nó đang là như thế nào ! Cũng như nhà triết học Krishnamutri (Indian) cũng đã nói: Chính cái “Đang Là” của chúng ta hiện tại – Nó chính là một cái “hiện hữu” mà chúng ta đang thấy và nhìn thấy ! (trong tác phẩm: Freedom – First – and Last…)

Cho nên ở đây – khi chúng tôi đang viết về với những nghĩ suy của chính mình về cho hồn thi nữ HuyềnThanh – chúng tôi chân thành cảm ơn thi nữ HuyềnThanh một lần nữa – đã tin tưởng ở chúng tôi cũng như Nhóm văn bút Trùng Dương của chúng tôi – và xin được cầu chúc cho tác giả HuyềnThanh ngày một phát triển về cái tư duy thi ca của chính mình chị nhé ! Để rồi chị sẽ còn cho Ra Đời nhiều tác phẩm phong phú – hay và tuyệt vời ! Còn chúng tôi cũng cứ mãi sống, và nếu có cái duyên nào đó – chúng tôi sẽ còn gặp được còn nhiều những danh tài thi ca như thế này… Xin chân thành Cảm ơn tác giả HuyềnThanh và những ai . . .
Xin kính chào thi nữ !

NguyễnNgọcHải
(Nhóm văn bút Trùng Dương)



Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn Gửi email Địa chỉ AIM
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI