Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Mùa hạ đó vẫn còn luyến nhớ trong ai !

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Nguyen Ngoc Hai
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 9 2009
Số bài: 1789
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Ba Tháng 5 09, 2017 3:03 am    Tiêu đề: Mùa hạ đó vẫn còn luyến nhớ trong ai ! Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Lưu dấu Mùa Hội ngộ Kim Thông 2017 - lần thứ 17

Mùa hạ đó vẫn còn luyến nhớ  trong ai !

Cái nắng và cái gió của vùng đất núi rừng Đồng Nai tại miền đất Xuân Lộc mối ngày hôm qua còn có những hạt mưa mùa hạ cứ mãi bay – để hôm nay đã nhường lại cho tất cả những người Cựu HS ngày xưa một cái nắng sao mà nghe chói chan cái tình người của ngày chia tay một năm học…

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />

Thế là chúng tôi cũng đã trở về với Xuân Lộc dưới một cái nắng của mùa hè – mà ngày xưa có lẽ cách nay gần 50 năm trong cái nắng hạ của miền trung xứ Quảng, có lẽ những tập vở ngày ấy sao còn như đọng lại trong ai đó – vậy mà những cuốn Lưu bút ngày xanh như vẫn hiện diện mãi đó trong ai – một lớp học ngày xưa và bây giờ một lớp học trần đời của những ông bà nội ngoại của hôm nay để một khi còn nhìn lại – có lẽ ai đó một thoáng nhớ trong tim để nhớ về cho một cái nắng, cái nắng của mùa hè chia tay. . . đâu đó chúng tôi nhận thấy vài thoáng phượng đỏ cứ mãi buồn đong đưa theo cái nắng hôm nay như vẫy chào cho một kiếp tình thơ mà ngày xưa giữa sân trường ồn ào và náo nhiệt – sao mà không nói nên lời. . . Có lẽ một ai đó đứng nép vào góc tường của lớp ngày xưa mà nhìn lại cho dòng lưu ký – như ấm nồng từng nét chữ - ai đó đã lấy những hoa phượng đỏ ép vào trang vở - để mà nhớ. . .  và hôm nay, cái lớp học thân thương ấy với sĩ số trên 65 con người của ngày xưa – bây giờ nhìn lại chỉ còn bấy nhiêu thôi sao – một phần ba dòng đời – như với con số một phần ba sĩ số của ngày xưa , mà bây giờ chỉ còn lại với những khuôn mặt thân quen và ân tình xưa cũ. .. .

Nếu một ngày của năm 2010 – cũng những ngày nắng hạ khi mà thời gian chúng tôi đang còn đứng trên bục giảng nhà trường-  mà buổi hội ngộ của nhóm Cựu HS này tại tư gia của quý thầy tại khung trời Xuân tâm ngày ấy đã ghi lại một chút tình thầy nghĩa trò – để rồi hôm nay những người thầy đã lần lượt trở vào người thiên cổ thì chút tình ngày ấy sao cứ mãi còn đọng lại . . .

Nếu ngày  28/01/2012 trong giờ phút đưa tiển cố hương hồn của người thầy chúng tôi đi về nơi an nghỉ ngàn thu để rồi hôm nay trong cái nắng còn lại một chút dư âm nào đó mà chúng tôi lại lặng lẽ cúi đầu hồi tưởng lại trong một lần họp mặt hội ngộ hôm nay để hình như có giọt nước mắt nào đó cứ mãi còn rơi. . .  Còn mãi tiếng gọi đò ( http://runglathap.forumvi.net/t574-topic )

Nếu ngày 17/05/2013  tại khu nghĩa trang Hàm Thuận Nam, Bình Thuận – khi chúng tôi đã hiệp thông cầu nguyện cho linh hồn người bạn là  VoTrungCan được về với Thiên quốc – hay nhớ về cho anh NguyenĐinhThuyên đã yên nghỉ tại miền trời Cam Ranh xa xôi để nhớ về cho một kiếp đời vắn số và ngắn ngủi quá  . . Một thưở hồn hoang – còn mãi bước chân sỏi đá  (  http://runglathap.forumvi.net/t675-topic )

Hay nếu cũng vào một mùa hè vào năm 2016 tại tư gia của bạn ThanhMai (LongKhánh) những trận mưa kinh hoàng của một mùa hè – thì có lẽ cái tình cái nghĩa KimThông của chúng tôi vẫn không phai nhòa đi được.. .

Nếu ngày hôm nay (08/05/2017)– khi đã ghi lại dấu ấn con số 17 lần hội ngộ… để còn nhìn lại nhau qua những hạt nắng – mà có khi như những lần trước trong những cơn mưa – thì còn lại chỉ còn bao nhiêu con người để mà nhớ - có lẽ cuốn sổ điểm danh của quý thầy cô vẫn còn cầm trên tay như cái ngày  lần họp mặt hội ngộ tại tư gia bạn VoThanhTâm tại Vỏ Đắc (BìnhThuận) để rồi người thầy Nguyễn Văn Thạnh đã phải nghẹn ngào kêu lên với những người cựu HS chúng tôi  bằng tiếng ANH. . . . nhưng lần ấy chúng tôi cũng đã nói hết lên những tâm tình: dù sao chúng em vẫn là những HS mà thôi thầy ạ - có lẽ một sự nghẹn ngào lúc ấy đã làm cho người thầy năm xưa phải nhỏ lệ ngay trong chính trái tim của mình để rồi phải dồn nén sự xúc động trong lúc ấy . . .

Cái nắng hôm nay – khi mà ngày hôm qua nhưng cơn mưa mùa hạ lần lượt kéo về dường như phủ kín cả lối về đã làm cho ai đó cứ mãi lầm lũi ôm chiếc cặp sách đi về dưới cơn mưa bay. . . nhưng hôm nay cho dù đã là những ông bà nội, ngoại – nhưng sao cái tình thắm thiết vẫn còn cứ mãi quanh quẫn trong ai để cùng nhau nhớ về cho một thoáng ngày xưa . . .

Có lẽ hôm nay – lần hội ngộ thứ 17 – mà tại tư gia của vợ chồng bạn Son-Quân – cứ tạm cho là vùng rừng núi thâm sơn của miền đất Xuân Tâm Đồng Nai hôm nay sao vẫn còn từng cái nắng cái gió của một mùa hạ năm xưa chợt ùa về . . . vợ chồng bạn Son Quân ngày ấy cũng là một cựu HS mà thôi – nhưng hôm nay sao mà giọt nước mắt của chị Quân cứ ùa ra vì một nỗi vui mừng và vinh dự cho lần gặp gỡ thứ 17 này – có lẽ người nữ sinh Thị Quân ngày ấy và không ngờ ngày hôm nay cho dù cái lớp học cũ ngày ấy chỉ còn lại với sĩ số một phần ba – trong dòng đời bôn ba ấy – những giọt mồ hôi mưu sinh của chị hòa lần với những giọt lệ của một tháng ngày lo cho gia đình – có lẽ cũng đã vun đắp cho một tổ ấm cũa gia đình chị - mà ngày hôm nay cũng không ngờ lần hội ngộ thứ 17 hôm nay gia đình hai bạn Son Quân lại vinh dự đón nhận một sự kiện vinh hạnh như vậy. . . Cũng có lẽ ngày xưa – người nữ sinh Thị Quân mà ngày chia tay mùa hạ - không biết ánh mắt của bạn Son có nhìn thấy gì không – khi dưới hàng phượng đỏ trong sân trường – hình bóng của người bạn gái đã giấu đi dòng lệ buồn để ngày mai mỗi phương trời cách biệt – không còn gặp nhau nữa… Thế rồi số phận đưa đẩy, dòng đời vẫn cứ mãi trôi – hai con người ấy vì duyên số và duyên nợ cũng đã “gặp nhau” trên một cung đường – và có người bạn đã thốt lên trong buổi gặp gỡ: Đúng là quả đất vẫn tròn đó chứ hỉ !!!
Có lẽ với lần hội ngộ Kim Thông thứ 17 hôm nay – biết bao nhiêu cái tình và cái nghĩa thân thương vẫn còn nhắc lại – không cần những ly rượu – kg hẵn là những ly beer với chút ân tình hôm nay. . . để rồi “ngày hôm qua” trên những Giảng đường Đại học (trước năm 1975) một nơi nào đó khi những mùa hạ về - có ai còn nhớ những đoản tình thơ của ngày xưa không ? khi mà cái nắng và những hoa phượng đỏ cứ mãi vẫy chào trên dấu đoạn đời mà ai đó cũng đã một lần đi qua – không biết có còn để lại cho mình những dấu vết chân chim… và hôm nay trong cái nắng trên miền đất Xuân Tâm này, dẫu sao cái bảng sĩ số còn lại trên tay của người thầy nào đó – sao cứ còn mãi cầm lại mà đôi mắt cứ dõi trông về một nơi xa xăm nào đó. . . ?

Trong cái giây phút lặng im để tưởng nhớ về cho những người thầy, những con người bè bạn một khi đã RA ĐI và không bao giờ trở lại, thì cái con số khiêm tốn một phần ba lớp học hôm nay – hầu như ai đó đã có một giọt sầu buồn nhỏ xuống để hòa tan xen lẫn vào những ly rượu tình thắm nồng tình nghĩa hôm nay . . .

Lần thứ 17 – mười bảy mùa hạ nữa cứ tạm cho nó đang đi qua và còn những mùa hạ nối tiếp – để ngày khai trường năm tới sẽ ai còn và ai mất – còn những người thầy năm xưa – cũng đã âm thầm phủ chiếc khăn trắng và RA ĐI… để cho những ông bà Cựu HS hôm nay đứng nhìn những bóng dáng ngày ấy đang khuất dần bên một cánh rừng mà lòng cứ mãi ngậm ngùi. . . hai con người Son & Quân hôm nay ơi ! có lẽ ước mơ của hai bạn nay đã thành mộng ước rồi đấy – từ một cuộc duyên trần- đến một lần gặp gỡ hôm nay – có lẽ hôm nay cho dù nơi xứ rừng Xuân Tâm cho dù có những trận mưa – như sẽ cuốn trôi đi những dĩ vãng đang nhạt nhòa – thì hai người nhân vật chính hôm nay chắc cũng có lẽ mỉm cười mà cứ để cho những giọt lệ mừng cứ mãi tuôn trào đấy nhỉ ???

Và chúng tôi cũng đã giã từ vùng đất hoang vu Xuân Tâm khi nắng chiều vừa tắt – trên đường về với những hàng cây, với những cái nắng tàn để phía xa xa chân trời đang có một cơn mưa đen kịt như để gội rửa trong chúng tôi những ưu tư và phiền muộn cho một kiếp người mà sao nhận thấy những chiếc lá vẫn còn mang một màu xanh và cứ xanh mãi – như ngày hôm nay và những ngày qua, những con người cựu HS chúng tôi sao mà vẫn cứ mang trong tâm những niềm trăn trở - những ưu tư và có cả những muộn phiền khi mà Tình thơ sân trường cũ ngày ấy sao vẫn mãi cứ vương vấn trong tôi.

NguyênNgocHai.
_______________________
Một chút ưu tư nào đó có lẽ vẫn còn đọng lại với bài viết:
Còn vương chút màu nắng ( http://runglathap.forumvi.net/t732-topic )


Một vài hình ảnh lưu dấu ngày họp mặt Hội ngộ . . .


[img]<a href=[/img]" /> [img]<a href=[/img]" />

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />
Những giọt nước mắt nghĩa tình mơ ước một lần trong đời . . . .

[img]<a href=[/img]" />[img]<a href=[/img]" />


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn Gửi email Địa chỉ AIM
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Văn , Truyện /Sáng Tác Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI