BÓNG CHIỀU TÔI...
tôi tiễn người đi thêm chút tình
chiều rơi buồn bã bến sông xanh
đớn đau biết mấy...dài thêm nữa
mà cứ dặn lòng ...ráng nín thinh
ngày lên ráng đỏ áo sa mù
tóc ướp môi nồng rươm rướm mi
bên tê triền dốc chiều rớt vội
tôi làm người ở...tiễn người đi
xa xăm bóng lá xa xôi quá!
ngàn dặm gió mù mưa ướt đông
chốn ấy người về... xa chi lạ!
tôi dặn lòng...thôi...không nhớ mong
có thể rồi người sẽ quên tôi
dĩ nhiên!...câu chuyện đã cũ rồi
một chút phù du lòng bỡn cợt
mà đau!...cay xé suốt đời tôi
TÔI VỀ
MỘT BÓNG CHIỀU TÔI
MÂY GIĂNG MIỀN NHỚ
Ừ THÔI...TÔI VỀ...
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm