PHIỀN MUỘN CUỐI
mai sau về nẽo muộn
mùa đông tóc lơi buồn
cỏ ngậm sương đón nắng
ta ngậm lòng rưng thương
đâu bàn tay ấm cũ
đâu tiếng hát đêm ngoan
người đi rồi còn đó
tiếng thơ hoài nhặt khoan
mùa thu xao xác lá
vàng trên lối đi quên
chờ mùa đông bước khẻ
lay động cõi tình cầm
người đi qua bất chợt
hanh hao nắng giao mùa
mưa cuối ngày thật thấp
trăng hao mòn lối xưa
bên tê phiền muộn cuối
mưa nắng ngợp hương đời
chắt chiu chi cũng vội
ta ...và người...lẽ loi!
BÊN NI PHIỀN MUỘN CUỐI
"TẠ ƠN NGƯỜI GỐI CHĂN"
DaoLam
"...."lời ca khúc Nghìn năm vẫn y nguyên( Phạm Duy)
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm