THỀM LẠNH ĐÊM MƯA
thềm lạnh
đêm mưa ngồi trống trãi
gió thốc ngoài tê
quạnh mấy mùa
một mình lẻ bóng
không thèm nói
thương nhớ lờn vờn
đuối mắt khuya
bên nớ đêm ni
ngươi có thức
lắng nghe bờ bãi
vỗ về ru
ta úp tay che
hàng nước mắt
ta khóc người
hay ta khóc thu
mắt ngó bóng đêm
thầm đo đếm
ngoài tê
mưa vẫn sụt sùi rơi
buồn lắm mưa ơi!
buồn ghê lắm
chưa hết đêm
đã thấy đêm dài
ngọn gió mon men
về gõ cửa
ta lùa thương nhớ
áp lên môi
thềm lạnh đêm mưa
vời vợi nhớ
đêm dài đêm!
... ngộ...
bóng đêm dài
CHÊNH VÊNH
MỆT LÃ DẤU HÀI
CÚT CÔI THỀM LẠNH
MƯA CÀI NHỚ THƯƠNG
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm