PHẢI CHI...
phải chi có một lần như rứa
ta ấp môi nồng lên sớm mai
đường nắng lên xanh dài dâu bể
ôm choàng hơi thở nhốt đôi môi
phải chi có một lần như rứa
lau lách sai mùa trổ trắng bông
và chim chóc quên miền di trú
ta bình yên nên vợ thành chồng
phải chi hôm nớ mưa đừng tới
ta gánh hoa đi giữa đường xuân
người yêu dấu bên đời đứng đợi
dặn hứa cầm tay suốt đoạn trần
phải chi có một lần như rứa
ta nợ duyên cười cợt với đời
đừng thắp lên đời nhau nến lệ
thiêu cháy trong nhau một tiếng cười
PHẢI CHI CÓ MỘT LẦN NHƯ RỨA
TA MẶC NHIÊN NÊN VỢ THÀNH CHỒNG
DaoLam
Tặng mấy O Đà Lạt của mình
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm