BÊN HIÊN ĐỜI
GIÓ TẠT
về nghiêng chiều sông hát
tím biếc một giòng Hương
chở nặng bốn mùa thương
sáu vai cầu trầm mặc
về thắp lên khao khát
nhớ một màu nắng xa
vịn vai cầu ta qua
hoàng hôn quàng khăn gió
về đắm trong hồn cổ
nghe hoài niệm tỏ tình
nhặt một cọng cỏ xanh
thương bốn mùa trời đất
về nghiêng chiều sông hát
dỗ giấc tình sóng đôi
( dù tóc lệch đường ngôi
dù hương phai gối lẻ)
chiều ni về với Huế
nhớ lắm một mùa xưa
TA NHƯ KẺ TRÚ MƯA
BÊN HIÊN ĐỜI GIÓ TẠT
DaoLam
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm