Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

ĐOÃN KHÚC XUÂN

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Dao Lam Nguyễn thị Nga
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Nguyen Thi Nga
HS SaoMai


Ngày tham gia: 26 4 2012
Số bài: 665

Bài gửiGửi: Ba 2 24, 2015 1:02 am    Tiêu đề: ĐOÃN KHÚC XUÂN Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này





ĐOÃN KHÚC XUÂN






Có những ngày Xuân hong tóc nhớ
Ta lùa gió tạt ấm tay hoa
He hé rèm thưa chừng bỡ ngỡ
Hình như xuân thấp thoáng hiên nhà

Hình như Xuân thấp thoáng hiên nhà...

Để ta cuộn mình trong cái lạnh oà vỡ của đất trời, thiêm thiếp cuộn mình bên giấc chiêm bao ngược miền cổ tích.
Ở đó, bàn tay non tơ, mười ba, mười bốn háo hức chờ đợi buổi sáng đầu năm, nắng rực vàng bên những chùm mai rạng rỡ đón thêm tuổi mới từ tiền lì xì của Ba và lời chúc yêu thương của Mạ.
Trong cái không gian ngập tràn tiếng cười ấy, ta cảm nhận mùi vị của hạnh phúc rất gần gủi, như mùi thơm phả ra từ những ly rượu mừng của Ba Mạ, của anh chị em và từ những lời chúc phúc cho nhau. Khi ấy những tất bật lo toan tạm lùi về phía sau, những ưu tư lo lắng không còn hiện diện. Tất cả như xa lạ, chỉ còn tiếng cười vui đầy ắp yêu thương, ấm nồng những buổi sáng đầu năm đang hiện hữu.
Khi ấy ta bất chợt vẫn vơ nghĩ thầm, giá mà ta cứ mãi là cô bé thế này...đừng bao giờ lớn... cũng đừng bao giờ thèm làm người lớn.

Hình như Xuân thấp thoáng hiên nhà...

Ta đã lớn lên, cùng với thành phố này, thành phố của biển mặn, sóng xô bãi dài cát trắng. Thành phố của tiếng còi tàu ngân vang, gợi nhớ những chuyến đi xa. Thành phố của những ngày chiến tranh nhiễu loạn, với những mất mác, với những khắc khoải khoát lên thân phận con người từng ngày...từng ngày đi qua trong nỗi ưu tư của Ba của Mạ trong lo lắng mơ hồ của đứa con gái sắp bước vào tuổi lớn.
Sáng sáng, trưa trưa, những con đường quen rợp nắng, những khoảng sân vắng tràn mưa, cặp sách, sân trường, cửa lớp, bè bạn, Thầy Cô.
Thời gian đều đặn đi qua như những mùa xuân từ tốn đến, chầm chậm xa để ta tóc dài thêm một chút, tâm hồn rộng mở thêm một chút, đón những ngọn gió mới ùa về đôi khi xao động ray rức. Có phải ta đã lớn?

Có phải ta đã lớn?...

Với một ngày chạm chân vùng đất khác, xa mà không lạ, xa mà gần gủi. Gần gủi như hơi thở đang nuôi dưỡng trái tim, nuôi dưỡng mạch sống tâm hồn của ta, đứa con gái đang thời mới lớn, biết rưng rưng trước rực rỡ đoá Dã Quì, khi mùa đông thắp lạnh theo những bước chân lang thang qua đồi, qua suối qua thung vắng lũng xa.
Thành phố đó, với ta không có lần đầu, không có lần cuối, bởi dẫu ở đâu, đi đâu, chỉ cần nghe ai đó nhắc tên là lòng lại nhói lên những hoài niệm không bao giờ lịm tắt.
Thành phố đó, với ta đã là tất cả.
Những đêm mưa rây bụi, được trầm mình theo những con đường dốc cao, dốc thấp, ngó chiếc bóng đỗ dài, phía trên là nền trời ứa sương làm nền cho cái màu vàng vọt của ngọn đèn đường luôn gợi trong ta những câu hát bất chợt, để nghe lòng mình mềm hơn trong sương khói của thành phố yên bình.
Thành phố đó, thành phố của núi đồi bao bọc chung quanh, nhắm mắt vẫn thấy núi cận kề, đi ngủ vẫn thấy đồi ẩn hiện theo từng giấc mơ chấp vá. Ta đã ở đó, được dưỡng nuôi bằng mây thấp sương sa, bằng những mùa dã quì vàng sương vàng gió.
Những tháng ngày Đà Lạt là những mãng ký ức luôn rực rỡ như những tia nắng ấm ngày xuân luôn cho ta những niềm vui mỗi khi nhớ lại, mỗi lúc ngó về.
Ở đó có căn phòng nhỏ luôn đầy ắp tiếng cười của Lộc, Quý, Hùng, Sơn của Chi Lang, Cẩm Tú, Ti, xi, Tuấn, Phú...
Ở đó có những đêm cả mấy chị em lang thang nghịch ngợm theo những con đường quanh bờ Hồ Xuân Hương ghé Lục Huyền Cầm nghe Lê Uyên Phương tỉ tê hoặc Thuỷ Tạ...Hạnh Tâm bên Hồ đêm lạnh ướt với ly cà phê chưa kịp hết đã lành lạnh khi nhấp lên môi. Ngọt ngào bên ly sửa đậu nành, chén chè nóng hổi xôi gà thơm phức khu Hoà Bình. Tùng với ly cafe ướt gió.
Ở đó ta đã biết buồn khi nhìn lả tả phiêu bồng những cánh hoa Bồ Công Anh tản mác theo gió mỗi sớm mỗi chiều, rồi chợt nghĩ mỗi con người sẽ ra sao nếu một ngày nào đó, những niềm vui sum vầy hôm nay sẽ mãi mãi rời xa theo những hướng đi mà cuộc đời đã sắp sẵn.

Cuộc đời đã sắp sẵn...

Cho dầu ta có cố tình né tránh cũng không thể nào trốn chạy, không thể nào từ khướt. Tất cả đã là định mệnh tuy không áp đặt nhưng hiển nhiên như tiền định của đất trời, của đấng tối cao vô hình mà đầy quyền lực.
Ta đã đi qua đã hân hoan và buồn phiền, đã cười thật to và đã khóc thật lâu. Đó là mùa xuân của một thời con gái.
Chiến tranh với những đêm giật mình tỉnh giấc đã không còn.
Tiếng gầm rú của máy bay, tiếng nổ vang trời của đại bác hay những ánh hỏa châu đã lịm tắt mãi mãi không còn trên thành phố này nhưng trong ta là một khoảng trống vô tận.
Tất cả với ta chỉ còn là hoài niệm trên những khuông hình luôn rõ nét mỗi lúc chỉ nghĩ đến mà thôi.
Với Đà Nẵng nơi tôi được sinh ra và lớn lên nên tuổi thơ tôi hằn ghi mỗi mùa Xuân đến, mỗi khi Tết về, cho tôi thêm tuổi lớn, bên vòng tay đầm ấm yêu thương của Ba Mạ của anh chị em và các tình thân.
Nhưng với Đà Lạt, thành phố ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi bằng những bước rong hoang của một thời thanh xuân thiếu nữ, để ta mãi mãi mang nỗi nhớ đi suốt cuộc đời.

Hình như xuân thấp thoáng hiên nhà...

Lại bắt đầu mùa đông
Lại bắt đầu những tháng cuối năm
Biển vẫn mưa, những con đường vẫn loang loáng nước.
Buổi sáng, bên góc quán quen, ly cafe quen, châm điếu thuốc cho thêm thi vị lại miên man nhớ về những mùa xuân ngỡ đã đi vào quên lãng theo nhịp sống xô bồ tất bật áo cơm, theo lo toan và trách nhiệm.
Nhớ về, để tiếc một thời áo trắng sân trường với những khuôn viên thân thuộc bên những tiếng cười hồn nhiên của một thời áo trắng.
Nhớ về...để đau nhói trong tâm hồn khi nghĩ đến một câu thơ ai đó đầu đời gởi gắm.
Nhớ về...để quắt quay với những ngày tháng sum vầy sẽ không bao giờ trở lại dù trong ngắn ngủi phút giây, để thương Ba, dầu bây chừ Ba đã đi vào cõi vĩnh hằng, chỉ còn nhang khói lượn vòng theo niềm thương nhớ vời vợi mà thôi.
Để thương Mạ đang nằm đó. Sự sống và cái chết chỉ còn là ranh giới mong manh tính từng ngày...từng ngày
Nhớ về...để thương anh chị em đang còn lưu lạc xứ người, tất cả chỉ để hy sinh cho con cháu.
Nhớ về...để ngó lại ta tóc đã không còn xanh, dấu chân chim đã hằn vết theo tuổi đời oằn nặng trên vai.
Nhớ về...chỉ còn biết gởi gắm vào những câu chữ, cho ta ít nhiều thanh thản, cho ta tìm được những giây phút lắng lòng
Mùa xuân nào rồi cũng đi qua, đi qua và mang theo những ước mơ suốt đời cũng chỉ là mơ ước.
Mùa xuân nào rồi cũng sẽ đi qua, tất cả chỉ còn đọng lại trong tâm tưởng, trên những câu thơ, điệu hát.
Đời người suy cho cùng cũng chỉ là hạt bụi.
Rồi một lần nào đó...
Mùa xuân sẽ vĩnh hằng thắp nến ngủ yên.

Hình như xuân thấp thoáng hiên nhà...

Và ngoài kia phố xá đang hân hoan chờ đợi
Còn ta...
Chờ đợi điều chi từ mùa Xuân này...

CÓ CHI TRONG KHÓI LAM MỜ ẢO
MỘT MÃNG BUỒN TA LẠC CUỐI TRỜI!

DaoLam




_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Nguyen Ngoc Hai
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 9 2009
Số bài: 1789
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Ba 2 24, 2015 6:03 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

. . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Biển vẫn mưa, những con đường vẫn loang loáng nước.
Buổi sáng, bên góc quán quen, ly cafe quen, châm điếu thuốc cho thêm thi vị lại miên man nhớ về những mùa xuân ngỡ đã đi vào quên lãng theo nhịp sống xô bồ tất bật áo cơm, theo lo toan và trách nhiệm.
Nhớ về, để tiếc một thời áo trắng sân trường
với những khuôn viên thân thuộc bên những tiếng cười hồn nhiên của một thời áo trắng.
Nhớ về...để đau nhói trong tâm hồn khi nghĩ đến một câu thơ ai đó đầu đời gởi gắm.
Nhớ về...để quắt quay với những ngày tháng sum vầy sẽ không bao giờ trở lại dù trong ngắn ngủi phút giây, để thương Ba, dầu bây chừ Ba đã đi vào cõi vĩnh hằng, chỉ còn nhang khói lượn vòng theo niềm thương nhớ vời vợi mà thôi.
Để thương Mạ đang nằm đó. Sự sống và cái chết chỉ còn là ranh giới mong manh tính từng ngày...từng ngày
Nhớ về...để thương anh chị em đang còn lưu lạc xứ người, tất cả chỉ để hy sinh cho con cháu.
Nhớ về...để ngó lại ta tóc đã không còn xanh, dấu chân chim đã hằn vết theo tuổi đời oằn nặng trên vai.
Nhớ về...chỉ còn biết gởi gắm vào những câu chữ, cho ta ít nhiều thanh thản, cho ta tìm được những giây phút lắng lòng
Mùa xuân nào rồi cũng đi qua, đi qua và mang theo những ước mơ suốt đời cũng chỉ là mơ ước.
Mùa xuân nào rồi cũng sẽ đi qua, tất cả chỉ còn đọng lại trong tâm tưởng, trên những câu thơ, điệu hát.
Đời người suy cho cùng cũng chỉ là hạt bụi.
Rồi một lần nào đó...
Mùa xuân sẽ vĩnh hằng thắp nến ngủ yên.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


Cảm ơn chị DaoLamNguyen rất nhiều nhiều và rất nhiều....

Hình như với những tâm tư, ưu phiền và khắc khoải của cuộc đời còn lại này - chị DaoLamNguyen đã nói hết rồi.... NNH còn biết nói chi nữa hả chị.... hết rồi - chắc có lẽ chỉ còn lại với tháng ngày tàn này nữa thôi chị nhỉ ????

Đoản khúc mùa Xuân, hình như chị DaoLamNguyen đã gói ghém hết một đời trong một đoản khúc này nhân mùa Xuân về hết rồi chị ạ..... Ngồi đọc đi đọc lại... nhiều lần.... Saigon hôm nay, và Danang của ngày hôm qua, cuốn phim đời mà hôm nay chị DLN đã chiếu lên một màn ảnh mà có thể nói là Scotmanish để cho những con người có những tâm tư sầu lắng này khi nhìn lại thì cả cuộc đời nằm chính ở trong ấy đó chị....

Một lần nữa, NNH chân thành cảm ơn chị DaoLamNguyen rất nhiều và rất nhiều..... Cầu chúc về cho chị của tôi qua năm mới 2015 này luôn được nhiều sự may mắn và Vạn sự cát tường......



Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn Gửi email Địa chỉ AIM
Nguyen Thi Nga
HS SaoMai


Ngày tham gia: 26 4 2012
Số bài: 665

Bài gửiGửi: Tư 2 25, 2015 5:02 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


Cảm ơn huynh đã sẻ chia



_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Dao Lam Nguyễn thị Nga Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI