HƯƠNG LẠC THIỀN MÂY
dấu xưa
hương lạc môi người
nẽo mây biền biệt
khói trời nhuộm đau
bàn tay
năm ngón dệt sầu
chuyện trăm năm
thả
ngàn sau mất rồi!
dấu xưa
hương lạc tay người
trăng nghiêng hạt nước
mắt ngời thiền đêm
ru buồn
thương một đời chim
núi xa mịt núi
biển chìm trùng khơi
dấu xưa
hương lạc rã rời
nghìn thu mắt đỏ
lá phơi nụ vàng
mưa mù mịt
kéo gió sang
mùa lay lắt phố
đông tràn lạnh môi
dấu xưa
hương lạc mất rồi
cơn đau thắt dạ
ngậm ngùi ngã nghiêng
từng đêm
thắp ngọn buồn riêng
câu thơ ai cũ
khẻ khàng nhẹ lay
DẤU XƯA
HƯƠNG LẠC THIỀN MÂY
LINH THIÊNG
DƯỚI CỘI VÀNG LAY...NỤ VÀNG
DaoLam
Riêng tặng các bạn mình tên HƯƠNG
_________________
Lá trúc che nghiêng vành nón đợi
Ai về? Thắt dải luạ trăm năm