Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

nhớ về thầy Tôn Thất Chân Tu

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Thầy Tôn Thất Chân Tu
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
NguyenMienTinh
HS SaoMai


Ngày tham gia: 15 9 2009
Số bài: 663

Bài gửiGửi: Hai 11 12, 2012 4:34 am    Tiêu đề: nhớ về thầy Tôn Thất Chân Tu Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

nhân ngày 20/11/2012 sắp đến. dể tỏ lòng nhớ ơn thầy sau những năm gắn bó (trước 1975) trên bục giảng dưới bàn học
Thầy ơi em xin được phép đăng những bày thơ của thầy lên diễn đàn để các bạn cùng đọc và chia sẽ những vui buồn bao năm xa cách.

Thơ phố nhỏ

Tôi xin từ giã Sài Gòn
Lời yêu đương với lọc lường điêu ngoa
Một đời anh rất bơ vơ
Còn chi mà khóc mà chờ hở em!
Bây giờ lời hát trái tim
Còn chi mà nhớ mà quên hỡi người!
Tay lau nước mắt một đời
Còn đâu hơi thở những lời nỉ non!

Thôi xin từ giã Sài Gòn
Lời yêu đương với mỏi mòn tháng năm
Một đời anh rất phân vân
Thơ qua phố nhỏ xa dần hở em!
Bây giờ lời hát đêm đêm
Anh ru anh ngủ trong niềm tịch liêu
Một lần chỉ một lần yêu
Tay giơ tay vẫy cùng liều thanh xuân

Thôi xin từ giã Sài Gòn
Lời yêu đương với linh hồn vỡ tan
Một đời anh rất hoang mang
còn chi mà giận mà buồn hở em!
Bây giờ lời hát trinh nguyên
Ai cho ai giữ, ai quên hỡi người!
Tay lau nước mắt một đời
Còn đâu hơi thở của người tình chung



Dấu tích tình nhân
Em ngồi đó nhưng bắt đầu xa lạ
Lời yêu đương thành bọt sóng lâu rồi
Một chút buồn còn đậm dấu trên môi
Cơn gió thoảng sao nghe hồn thật lạnh

Em ngồi đó để buồn lên tuyệt đỉnh
Mây chở buồn làm cánh én lang thang
Giọt nước sầu còn đọng giữa âm vang
Trong ánh mắt có vì sao mới mọc

Em ngồi đó tôi nghe hồn cô độc
Sợi nắng chiều vàng lạnh nghĩa thương đau
Buổi hoàng hôn làm chút gió qua mau
Bóng hạnh phúc theo mây trời rất nhẹ

Em ngồi đó nhưng cuộc đời dâu bể
Chim tha buồn mài miệt giữa đêm nay
Sóng xô rồi cồn cát giữa cơn say
Một ánh chớp soi qua vùng dĩ vãng

Em ngồi đó nhưng bắt đầu quên lãng
Bởi gió chiều tình cũ cũng phôi pha
Một chút sầu còn vọng lại rất xa
Tôi chợt thấy tình nhân là dấu tích

Em ngồi đó nhưng tâm tình vô định
Để trái sầu làm chín đỏ môi em
Tôi rơi dần vào nổi nhớ không tên
Em ngồi đó nhưng bắt đầu xa lạ


Nỗi buồn
Còn chút nắng về ngủ vùi trên tóc
Người đi rồi anh tìm kiếm tương lai
Trái hạnh phúc chưa bao giờ nắm được
Đôi tay anh làm dấu lạ ơn đời

Trời ảo vọng bỗng vỡ oà trên mắt
Người bỏ đi còn vết lệ trong hồn
Cây vẫn đứng lạnh lùng khi gió lại
Trong ánh chiều cánh én đợi môi hôn

Chiều cũng xuống tan tành bao mộng ước
Dĩ vãng làm chút bóng vụt qua mau
Người ở xa có nhớ gì không nữa
Tiếng gọi thầm còn vọng giữa đêm sâu

Hãy thức dậy hỡi mùa thương của lá
Mây trở buồn làm ánh mắt bơ vơ
Bầy sẻ nhỏ đếm sầu trên mái rạ
Mùa đông anh lạnh mãi đến bao giờ?


Cuối đông
Sương có xuống lạnh qua hồn không đó?
Cuối mùa này còn chút nắng không em?
Mở cửa hồn mong cánh én tháng giêng
Hãy thức dậy một lần thôi xúc động

Cơn gió lạ bay qua vùng cát bỏng
Người quên tôi hay tôi đã quên người
Đốt lên hồn một chút lửa rồi thôi
Tình cũng dậy mong manh loài hoa cỏ

Cuối mùa này anh mông trời trở gió
Sầu cũng thành sương khói mỏng bay cao
Hồn chưa nguôi nên hồn mãi xôn xao
Em ấp mãi trăng rơi lòng mắt lạnh

Sương có xuống để buồn lên tuyệt đỉnh
Người xa tôi còn nỗi nhớ quay về
Mang trong hồn mình một chút sầu khuya
Hãy thức dậy hỡi mùa xuân tươi tuổi nhỏ

Chim vổ cánh reo cười trong bóng lá
Cho chút sầu về đọng giữa tàn phai
Người quên tôi hay tôi đã quên người
Mong cánh lá reo qua hồn đủ ấm.




Được sửa bởi NguyenMienTinh ngày Hai 11 12, 2012 10:01 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
NguyenMienTinh
HS SaoMai


Ngày tham gia: 15 9 2009
Số bài: 663

Bài gửiGửi: Hai 11 12, 2012 9:45 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

TIẾNG CA MÙA XUÂN - THƠ THẦY TÔN THẤT CHÂN TU

Thôi xa thành phố Sài Gòn
Người xa tôi có còn thương tiếc gì?
Một lần tuổi nhỏ qua đi
Tình yêu còn giữ làm chi hở người?
Lạnh đông qua mất lâu rồi
Người xa tôi có ngậm ngùi nữa không?
Một lần bỏ mất thanh xuân
Nắng phai hồn cũ vỡ dần tuổi thơ
Gió xuân vọng đến bao giờ
Nụ hôn chợt lạnh hững hờ trên môi
Bây giờ còn lại mình tôi
Thương em tóc rối một trời hoàng hôn
Người xa ánh mắt thu buồn
Tương lai tôi đó bãi cồn hoang vu
Còn đâu bóng mát mịt mù
Còn đâu lời hẹn thiên thu hỡi người
Mai tôi xin góp tơ trời
Đêm đêm dệt mộng hát bài phiên ca
Bây giờ màu mắt em thơ
Có nghe tiếng nhạn dậy bờ yêu đương

Chu Tân 1/1968

NỖI NHỚ TỪ XA - THƠ CHU TÂN(TÔN THẤT CHÂN TU)
Sao bỗng thấy chiều ni ta nhớ Huế
Mấy năm rồi- còn chút nắng ven sông
Chiếc nón thơ bay làm đẹp má em hồng
Chiều Thành Nội có còn nghiêng lá đổ
Ngoài nớ đó mái tóc thề tôn nữ
Ai hôn cho làn mưa ướt hoàng thành
Buổi chiều nào ngoài nớ có nắng hanh
Bước e thẹn có hay qua cầu Gia Hội?
Tay ôm cặp em có còn đứng đợi?
Chuyến đò ngang trên bến nước tương phùng?
Ở trong ni thương ngoài nớ vô song
Aó em trắng có còn hôn lá cỏ
Mai anh gởi dòng thơ về Vỹ Dạ
Cho hồn này ướp hoa bưởi, hoa ngâu
Cho Đông Ba còn nước chảy qua cầu
Trăng Thành Nội bỗng lên màu thái cổ
Ta nhớ em run theo từng nhịp thở
Bàn tay ngoan mười ngón nhỏ đa tình
Chiều ni buồn nhớ ngoài nớ mông mênh
Tưởng bước nhỏ qua bên cầu sáu nhịp
Bây giờ đó trên lối về cỏ biếc
Ở trong ni - nghe vàng lạnh qua hồn
Sợi nắng chiều về đọng giữa hoàng hôn
Thương ngoài nớ - làm răng chừ ra Huế
Thương ngoài nớ - làm răng chừ kể lễ
Mắt có buồn vì bụi đỏ Kim Long?
Trời Huế mưa bay có ướt má em hồng
Ai lau nhẹ cho hàng mi khỏi ướt
Chiều ni bỗng nghe trong hồn bão táp
Ở trong ni nắng đến đã lâu rồi
Có bao giờ em ngồi đếm mưa rơi
Cho suối tóc reo đôi bờ vai nhỏ
Cho nỗi nhớ bay qua hồn tôn nữ
Cho trời sao chợt rụng giữa mắt buồn
Ngoài nớ buồn anh chợt thấy buồn hơn
Chiều ni bỗng ta thương về ngoài nớ
Chiều ni bỗng ta thương về ngoài Huế
Người nơi xa có thấy nhớ qua hồn
Tiếng gọi này về ngoài nớ hay không?



Biển Nhớ "Thơ Chu Tân Tôn Thất Chân Tu"

Anh để hồn rơi trên bến sông
Lắng nghe con nước chảy xuôi dòng
Hồn bay trong một vùng hoang đảo
Mà vẫn u hoài em biết không?

Anh để hồn rơi trong hổn mang
Ngàn năm mình lạc dấu thiên đường
Có nghe hơi gió lùa chân tóc
Mình ở đây còn em viễn phương

Anh để hồn rơi miền hoang vu
Lắng nghe tiếng vọng chốn sa mù
Làm sao vơi được niềm nhung nhớ
Để phiến băng buồn bớt lãng du

Anh để hồn rơi trên cỏ mây
Có nghe tiếng gọi ở phương này
Thời gian là cả trời ân aí
Thì đến bao giờ có đổi thay.

CHU TÂN


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Thầy Tôn Thất Chân Tu Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI