Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Nghịch tử thời nay

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Bình Luận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
phale
HS SaoMai


Ngày tham gia: 19 7 2008
Số bài: 448

Bài gửiGửi: CN 8 05, 2012 6:53 am    Tiêu đề: Nghịch tử thời nay Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Nghịch tử thời nay


Vì lòng tham, những đứa con được mang nặng đẻ đau lại nhẫn tâm hành hạ, tống khứ cha mẹ già ra đường. Đau đớn hơn, có kẻ còn ra tay lạnh lùng sát hại bậc sinh thành vì những nguyên nhân nhỏ nhặt. Những bi kịch gia đình đang gióng lên hồi chuông cảnh báo về sự suy đồi đạo đức của con người.

ĐÊM KHÔNG NHÀ

Đã 23 giờ, trên lề đường cầu Văn Thánh, đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh, ông lão đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt khắc khổ, gầy gò đang mơ màng trong giấc ngủ. Sợ kẻ cắp lấy mất hành lý, lão vòng tay qua chiếc túi cáu bẩn, nhàu nát đựng toàn nhang với mấy thứ linh tinh. Nghe tiếng chân người bước tới, ông lão choàng tỉnh, tay sờ soạng, cất tiếng hỏi “ai đó”. Tội nghiệp, lão bị mù. Lão tên Hà Văn Khứ, năm nay đã 68 tuổi, ở phường Long Bình, TP. Biên Hòa, Đồng Nai. Ngày nào cũng vậy, lão lên Chợ Lớn mua nhang rồi lò dò đi bán dạo. Ngày may mắn thì bán được vài chục, không may thì dăm bó, có hôm chả bán được bó nào. Bị mù nên lão Khứ chẳng đi được nhiều, chỉ loanh quanh ở những con đường quen thuộc hay ngồi một vài nơi cố định mời người qua đường mua.

Tối đến ai cũng về nhà, nhưng lão Khứ cứ lang thang cho hết đêm, đến lúc buồn ngủ thì ghé cầu đánh một giấc, nếu trời mưa thì chạy vào núp ở một mái hiên hay góc phố nào đó. Cứ hai ba tuần “bán buôn” ở Sài Gòn, lão lại về Biên Hòa thăm nhà một lần. Nói là về thăm nhưng thực ra nhà chẳng có ai, ngày trước lão nuôi con chó vện cho vui cửa vui nhà. Nhưng lão Khứ đi kiếm sống suốt ngày, thấy nó ở nhà nhịn đói tội nghiệp nên đành cho hàng xóm. Nhắc đến “gia đình”, lão lặng thinh. Trong ánh đèn đường mờ ảo, chúng tôi thấy đôi mắt mù lòa ứa ra những giọt nước mắt tức tưởi, đau đớn



Có người phải tự lao động kiếm sống



NHỮNG ĐỨA CON “TRỜI ĐÁNH”


Nằm ngủ ngoài đường vì không nơi trú thân

Sau giờ cơm trưa tại một trung tâm bảo trợ xã hội ở TP. Hồ Chí Minh, các cụ ông, cụ bà quây quần bên nhau trò chuyện, đánh cờ. Với họ, mỗi người có một hoàn cảnh nhưng điểm chung là không gia đình, cô quạnh, hẩm hiu khi tuổi về già. Gương mặt trầm tư, cụ Nguyễn Thị Hoa (70 tuổi, quê Cần Thơ) không cầm được nước mắt khi kể về mình. Chồng mất sớm, một mình ở vậy nuôi bốn con thơ. Mẹ góa con côi kiếm miếng ăn còn khó nói chi đến chuyện học hành, nên đứa nào cũng chưa hết cấp một là nghỉ. Gồng gánh nuôi con, dần chúng cũng khôn lớn rồi dựng vợ gả chồng. Khi nghèo khó chúng thương cụ Hoa bao nhiêu, thì khi có gia đình riêng, của ăn của để chúng lại lạnh nhạt, hắt hủi mẹ thậm tệ bấy nhiêu. Căn nhà lá lâu nay gần con rạch, lau sậy mọc đầy bỗng dưng thành “đất vàng” khi thành phố mở con lộ chạy qua. Thế là anh em bắt đầu tranh giành, xâu xé, mẹ già khóc hết nước mắt hòa giải, khuyên lơn mà có đứa nào thèm nghe.

Cụ buồn rồi lăn ra ốm liệt giường. Thế nhưng chẳng thấy đứa nào mua cho mẹ viên thuốc hay nấu tô cháo nóng như ngày xưa. Chúng bỏ mặc, cụ sống chết thế nào không quan trọng, mà chăm chăm vào miếng đất hơn 1.000m2 cặp dọc con lộ có giá chục tỷ đồng. Nhiều lúc tủi thân, cụ Hoa muốn chết quách đi cho xong, sống làm gì để bàn dân thiên hạ nhìn vào xỉa xói, chê cười. Thế nhưng rồi cụ tự bảo làm thế là lỗi với chồng, bởi trước lúc nhắm mắt xuôi tay, cụ đã hứa nuôi dạy chúng khôn lớn, thành người, vậy mà giờ... Thế là cái “trách nhiệm” cao quý ấy đã níu giữ cụ tiếp tục phải sống để chứng kiến và lấy chút sức mọn ra sức khuyên lơn con.

Cụ khóc nhiều đến héo hon, cạn khô cả nước mắt, đến lúc không chịu đựng được thì lẳng lặng bỏ nhà ra đi, đến đâu cụ xin ăn ở đó. Có hôm đói lả, nằm trên vỉa hè đường Võ Văn Ngân (quận Thủ Đức) thì có năm sáu người ăn mặc chỉnh tề đến hỏi chuyện. Cụ định khai tên tuổi, quê quán nhưng nghĩ đến mấy đứa con “trời đánh” cụ lại xấu hổ không nói. Thế là họ đành đưa cụ lên xe, chở về một căn nhà rộng lớn có rất nhiều người mà sau này cụ mới biết đó là trung tâm bảo trợ xã hội. “Từ ngày bỏ đi, có lẽ chúng cũng chẳng thèm tìm mẹ già làm gì, xem như chết rồi cho rảnh nợ. Vào đây được sống vui vẻ, hạnh phúc bên mọi người tui không còn tủi thân, đau lòng như trước nữa. Con cháu bỏ rơi, không nuôi mình thì may ra còn có xã hội”.

Còn nhớ cách đây không lâu, dư luận bất bình và phẫn nộ về việc hai vợ chồng già hơn 80 tuổi ở Quốc Oai, Hà Nội đã bị bảy đứa con bất hiếu hùa nhau “vứt” ra đường. Không chỗ trú thân, ông bà dắt díu nhau vào chùa xin tá túc. Một đời vì con cái, nuôi nấng chúng khôn lớn rồi dựng vợ gả chồng, không ngờ đến khi được phụng dưỡng tuổi già thì bị hắt hủi, đuổi đi. Trước đó đau lòng hơn, ông cụ bị đứa con trai kề dao vào cổ dọa giết, cụ bà thì bị con dâu chửi bới, đánh đập thậm tệ.

TỘT CÙNG TỘI ÁC

Không chỉ hành hạ, ngược đãi, đuổi cha mẹ già ra đường, những nghịch tử còn mất hết nhân tính, lạnh lùng ra tay sát hại cha mẹ bởi những lý do rất nhỏ nhặt, ngây ngô mà lòng người, trời đất không dung.

Trưa 24-3-2012, Nguyễn Trọng Linh (SN 1968, ngụ xã Vũ Hòa, Đức Linh, Bình Thuận) đi nhậu ở quận Gò Vấp (TPHCM) rồi đón taxi về nhà mẹ ruột ở P.Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức. Khi về đến nhà Linh nói với tài xế không còn tiền nên anh này đến công an phường nhờ can thiệp. Thấy con trai say xỉn nên bà Thái Thị Quế (SN 1937, mẹ ruột Linh) lấy 400.000 đồng trả tiền taxi. Đến 21 giờ cùng ngày, bà Quế la rầy Linh vì nhậu nhẹt bê tha, không lo chí thú làm ăn dẫn đến cự cãi giữa hai mẹ con. Bực tức, Linh lôi bà Quế vào nhà vệ sinh bóp cổ, dùng dao đâm mẹ liên tiếp nhiều nhát. Thấy bà Quế đã chết, Linh thay cái áo dính máu, rửa con dao nhét vào lưng quần, lục túi mẹ lấy 70.000 đồng rồi đi bộ ra cầu Bình Triệu ném dao xuống sông. Linh ngủ ở một con hẻm đến 6 giờ ngày 25-3-2012 ra Bến xe miền Đông đón xe về huyện Đức Linh. Biết không thoát tội nên 17 giờ cùng ngày y đi tự thú.

Kinh hoàng hơn, mới đây vào khoảng 3 giờ sáng 24-6-2012, người dân phố Thúy Lĩnh (P.Lĩnh Nam, Q.Hoàng Mai, Hà Nội) phát hiện ông Lưu Văn Dơi (SN 1962) và vợ là bà Nguyễn Thị Gái (SN 1963) bị sát hại dã man. Người ta càng bàng hoàng, căm phẫn hơn khi hung thủ không ai khác chính là Lưu Văn Thắng (SN 1986), con ruột vợ chồng ông Dơi. Nguyên nhân vụ thảm sát do đứa nghịch tử không xin được tiền trả nợ, chơi game, bị bố mẹ la rầy nên đã về nhà lấy dao và trèo lên tường vào nhà đâm chết cha mẹ.

Ngày 3-2-2011, chỉ vì nguyên nhân hết sức nhỏ nhặt là bị cấm mở nhạc hát karaoke với bạn bè, Nguyễn Văn Nhiệm (SN 1991, trú xã An Thủy, Lệ Thủy, Quảng Bình) đã rút dao đâm bố đẻ của mình là ông Nguyễn Văn Minh (SN 1957) gục tại chỗ và chết ngay sau đó. Độc ác hơn, ngày 20-6-2012, khi bị la mắng vì trộm lúa lấy tiền tiêu xài, Trần Đình Tri (18 tuổi, ngụ xã Gio Thành, Gio Linh, Quảng Trị) đã điên cuồng giết mẹ ruột của mình là bà Trần Thị Anh. Không những đâm mẹ mà đứa con trời đánh này còn lôi mẹ ra nhà tắm dựng hiện trường giả để mọi người tưởng mẹ mình tự tử.

Trong một thời gian ngắn đã xảy ra hàng loạt vụ án thảm khốc, đau lòng do các nghịch tử gây ra. Dư luận đặt câu hỏi phải chăng việc giáo dục con cái của các gia đình, nhà trường các cấp đang có vấn đề. Trách nhiệm của các đoàn thể, tổ chức chính trị - xã hội như Đoàn Thanh niên, Hội Phụ nữ, Mặt trận Tổ quốc, Công đoàn... chưa thực sự phát huy hiệu quả. Bên cạnh đó, sự đầu độc của những ấn phẩm thiếu lành mạnh, “phi văn hóa” như phim ảnh ngoài luồng, trò chơi bạo lực đang giết chết nhân cách giới trẻ hiện nay. Ngoài ra, do thiếu công ăn việc làm cũng khiến cho một bộ phận giới trẻ trở nên “nhàn cư vi bất thiện”, làm liều và phạm tội ác.


TRIỀU DƯƠNG read crying


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Bình Luận Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI