O Mộc Miên ơi ...
Hai ngày ni..chợt dưng long thể bất an ...
Cơn sốt bất ngờ kéo đến ..mình nằm vùi và vô tình đọc :
Tương tư chiều của Xuân Diệu .. thật thấm thía .
O va các bạn cùng mình đọc nhe
.
Bữa nay lạnh ,mặt trời đi ngủ sớm
Anh nhớ em , em hỡi , anh nhớ em
không gì buồn bằng những chiều êm
Mà ánh sáng mờ dần cùng bóng tối
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối
Đêm bâng khuâng đôi miếng ẩn trong cành
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lắp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ
Thôi hết rồi !Còn chi nữa đâu em !Thôi hết rồi ,gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gủi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi
<Được hờn giận nhau ! sung sướng biết bao nhiêu !>
Anh 1 mình nghe tất cả buổi chiều
Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh
Anh nhớ tiếng .Anh nhớ hình .Anh nhớ ảnh
Anh nhớ em .Anh nhớ lắm !Em ơi,
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh say đắm
Gió bao lần ,Từng trận nhớ thương đi
Mà kỷ niệm ơi ,còn gọi ta chi .....
Hoa Trúc với bài thơ trên hay quá .
hoamocmien tháng 3 ( không phải Ta )- lại gởi tiếp cho bạn nè . Cq ơi ! có nổi niềm nào lại giống nổi niềm nào đâu ...
hoamocmien tặng riêng Cho một người .
Nắng trở chiều rồi TA mới gặp nhau .
Trái tim vội vã trước thời gian vội vã
Mà em chỉ sợ ...Tình Yêu mong manh quá
Liệu trong nồng nàn -có ẩn chứa niềm đau ????
Cả hai ta đã sẵn mang vết thương đầu.
Chạm tay vào Hạnh Phúc- lỡ-...
nhói lên niềm đau cũ
Nên -dẫu có khát khao YÊU
có cồn cào mong nhớ
Cũng vẫn ngại ngần
trong từng bước ....nghĩ về nhau .
Xin đừng nhìn em bằng ánh mắt thẵm sâu
Lửa đốt cháy tim em - làm sao dập được .
Nắng cuối chân trời còn sáng lên mơ ước
Lẽ nào em .....
Mình nói cùng nhau bằng lời câm lặng của đêm .
Trái tim đập nhịp của bình minh đang tới
từng giọt niềm vui rơi trên vai nóng hổi
Bến Yên Bình....Anh ....Hạnh phúc - cuối đời em !!!!!
Đọc lại thơ của Mộc Miên vẫn thấy hay vì ẩn tình quá sâu lắng ..
O khiến cq nhớ lại bài thơ mà mình đã ngầu hứng sáng tác trong
buổi chiều ...
Giòng sông vẫn êm trôi lặng lẽ
Nước vẫn xanh như tình em ấp ủ
Liễu rủ buồn như tóc xõa bờ vai
ghế đá xưa vẫn chơ vơ chờ đợi
Hơi ấm nào tìm lại giữa chiều nay
Mây nhớ AI! làm trần gian thấm ướt
Gió nhớ AI! mà bảo nổi ,sóng gào
Lá nhớ AI! mà hoen sắc tàn úa
Cây nhớ AI! MÀ bâng khuâng im lìm
CQ Ngày ,tháng .. 2012...buồn nhiều hơn vui .
.... Răng rứa hè !
O M Mộng đã bảo không thèm thương , thèm nhớ
Mà sao cây muốn lặng gió chẳng chịu ngừng ..
Giận ai đó giận cả chính mình ...
O Mộc Miên có ý kiến gì không ?????
Chà ,,O Hiền thấm ý ghê ..
Mình rất hiểu o ..
O M M .. viết hay quá ..
Để TA với MÌNH viết thành trang kỷ niệm ...
Như vậy <cũng đủ làm lòng em ấm lại >
O hí
Mình chưa đọc đựợc ở trang nào hở o ????
Còn đêm nay ta với mình đi vào tình yêu,
Để nhung nhớ đến trăm muôn chiều,
Mai mốt này cuộc đời quạnh hiu.
Xa nhau, xin nhớ ngày ban đầu xao xuyến,
Xin nhớ người mong cho ưu phiền,
Xin nhớ đêm tiễn đưa êm đềm.
Ngàn ngày xưa trong sách sử đến ngàn ngày sau,
Khi Tổ Quốc kêu lên tiếng sầu,
Đâu thiếu gì cảnh biệt ly nhau.
Ra đi, mang bóng hình của người con gái
trong bóng hình núi rộng sông dài.
Hay mến yêu gan mot hinh hai.
Ngày về, ruộng đồng nở hoa.
Ngày về, thanh bình hoan ca.
Non nước một nhà,
tươi thắm mặn mà như tình đôi ta.
Ngô sắn đầy nhà,
em bé cụ già vui bài tình ca,
tưng bừng thiết tha.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn