Huynh thi Tuyet Nhung Moderator
Ngày tham gia: 14 8 2008 Số bài: 3657
|
Gửi: CN 4 01, 2012 7:44 pm Tiêu đề: THƠ - TRẦN HÂN |
|
|
ĐÊM TRĂN TRỞ
Trần Hân
đêm trăn trở: tôi hồn+chăn+gối lộn
vai, lưng xoay nghiêng / thẳng cuộn theo dòng:
suy, tính quẩn với tâm tư hổn độn
mắt trầm nhìn: trần, vách với thinh không!
đêm trăn trở, nghe côn trùng rên rĩ
lũ quạ, dơi quang quác gọi nhau / đàn
được / mất gì, sao ta còn vương, nghĩ
nắng đã tàn, thu lại hết, đông sang…
đêm trăn trở, ru buồn cung la thứ
bản “phôi pha”, hòa điệu boston trầm
”ôm lòng đêm, nhìn vầng trăng…” tư lự
em nhớ gì (?), dù thoảng chút dư âm…
ta không rượu, sao hồn luôn say khướt
chẳng nợ, vay nhưng đã trả nửa đời
không thánh / chúa mà lòng muốn cứu chuộc
để-đời-em: rộn rã tiếng cười, vui
cây-thập-giá đã đè tôi từ đó
giang hai tay tự trói, buộc tim mình
em-cứ-ngó, mà không lòng cởi, bỏ
tôi ngước nhìn, nhưng em vẫn lặng thinh
tôi biết em: vác núi buồn / ngạo nghễ
nên nhìn đời: đen-bạc chán, khinh khi
em có biết(?) muôn đời tôi vẫn thế (!)
nghĩ ngợi gì, sao em chẳng nói đi…
chuyến xe đò, vừa khởi hành đứt thắng
tiếp tục đi, hay ta phải quay về !(?)
Trần Hân
|
|
Huynh thi Tuyet Nhung Moderator
Ngày tham gia: 14 8 2008 Số bài: 3657
|
Gửi: Ba 4 03, 2012 9:05 am Tiêu đề: |
|
|
Trả lại em
Trần Hân
Trả lại em: những hẹn hò, chờ đợi
Những trưa hè tản bộ dưới hàng dương
Trả lại em góc phố nhỏ, con đường
Bao kỷ niệm tan trường ta chung bước
Trả lại em: lời yêu thương, hẹn ước
Mỗi khi buồn, em khóc ướt rèm mi
Trả lại em: chồng thư cũ còn ghi
Yêu nhau mãi không phân ly anh nhé!
Xa em rồi, không gian như lặng lẽ
Ghế đá công viên vắng vẽ trưa, chiều
Hàng dương buồn, đường xưa bỗng tịch liêu
Căn nhà nhỏ hoàng hôn về hiu quạnh
Trời đầu Xuân, gió chiều thôi bớt lạnh
Chim sáo reo vui đùa hót trên cành
Công viên xưa quạnh quẽ bước mình anh
Chiều rớt chậm, đưa anh về dĩ vãng!
Trần Hân
|
|