Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Những Bài Thơ YÊU THÍCH
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 9 28, 2008 10:32 pm    Tiêu đề: Những Bài Thơ YÊU THÍCH Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này




MÙA THU EM VỀ





Trời mùa thu chẳng có nắng đâu
Thôi em về kẻo chiều mưa ngâu
Đường em đi chắc rơi nhiều lá
Mây trắng thế này chắc đêm mau

Nhớ kéo khăn che kẻo lạnh vai trần
Áo em vàng làm thu bâng khuâng
Giữ áo vào tay cho bàn tay ấm
Lở heo may lùa sương lạnh vào thân

Bước nhẹ mà nghe tiếng thu thì thầm
Cây cỏ se mình trên mỗi bước chân
Có muốn qua đò để về cho kịp
Cẩn thận kẻo chiều sóng cả đò đông

Lòng đâu vô tình khi tiễn em đi
Vẫn cứ băn khoăn mỗi bước em về
Còn nhiều điều nhưng chưa muốn nói
Sợ nói ra rồi mai lỡ phân ly

Thôi em về giữ lòng nhớ nhau
Xin cứ lặng thinh thôi đừng quay đầu
Mùa thu quá buồn nên lòng ái ngại
Và giữa cuộc tình cứ sợ sông sâu.

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 9 28, 2008 10:34 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



CON ĐƯỜNG CÓ LÁ ME BAY


Cho tôi đi qua con đường ấy
Sớm mùa xuân hay trưa nắng hạ oi nồng
Đầu thu về hay cuối một mùa đông
Con đường nhỏ hai hàng cây đứng lặng
Nhà người đó lầu cao cửa đóng
Lối ngõ buồn lá me rụng miên man
Chân tôi đi trên kỷ niệm từng trang
Mỗi bước chậm thương mặt đường sỏi đá
Người còn nhớ thuở nắng hồng đỏ má
Người ấp e nhìn lén chấn song cười
Gió bên thềm thổi lọan lá me rơi
Cho huyền ảo đôi mắt người tha thiết
Lời chưa ngỏ đã thấy tình bất diệt
Xao xuyến đam mê rung động đầu đời
Nghe đắm say một tình yêu tuyệt vời
Như mật ngọt như nguồn thơ lai láng
Rất đổi thủy chung rất nên lãng mạn
Vai kề vai đi giữa lá me rơi
Tóc ai bay che kín cả bầu trời


Nên hôm nay tôi vẫn cứ đi về
Tìm chút hương xưa trên con đường ấy
Nghe dưới chân lá me vàng run rẩy
Nghe quanh mình gió động lá me chao
Ngóng mây trời tìm kiếm một vì sao
Đã có lần hai đứa nhìn cầu nguyện
Xin tình đẹp như sao trời vĩnh viễn
Sáng long lanh vời vợi bao la
Và mênh mông như suốt một ngân hà
Để thầm nhủ tình vẫn còn ở đó
Em vẫn đứng xõa tóc dài chờ đợi
Dù tháng năm đã dâu bể đảo điên
Lá me buồn bay lả tả bên em…..


...........................................................Huế , mùa thu bên đường Giao Thủy.

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 10 03, 2008 10:19 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



CÓ NHỚ TA KHÔNG

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Một thuở thư sinh tóc thả bềnh bồng
Áo lụa hào hoa sáng chiều lối phố
Cho Thơ rụng đầy trên mỗi bước chân

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Trót lỡ sinh ra đa cảm đa tình
Hồn Bướm Mơ Tiên tràn lan tuổi mộng
Say đắm nổi chìm mắt biếc giai nhân

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Lưu lạc nổi trôi từ thuở lâm hành
Biền biệt cố hương mịt mù cố quận
Mê mãi phố phường phung phá xuân xanh !

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Của cải trần gian nhẹ tựa lông hồng
Phú quý bọt bèo công danh phù phiếm
Nhẹ thếch vai đàn vai rượu tênh tênh

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ năm tháng vô tình
Se mãi se hòai mấy vần thơ rỗng
Có ai đoái hoài tóc bạc thi nhân

Ta hỏi mình có nhớ ta không
Cháy bỏng ước mơ gặp bạn tâm đồng
Chỉ thấy sông sâu trời cao ngất ngưởng
Thiên hạ nhơn nhơn một lũ bạc lòng!

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 10 06, 2008 6:12 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



Áo Lụa Đề Thơ





Anh kể em nghe một câu chuyện tình
Rất xửa rất xưa nhưng lại thật gần
Rất mỏng rất manh mà ra son sắt
Lãng mạn , nên thơ và đẹp tuyệt trần

Thưở ấy mùa xuân có chim én bay
Có người con gái trong trắng thơ ngây
Có chàng trai hiền hào hoa nghệ sĩ
Yêu nhau mặn nồng yêu nhau đắm say


Tình yêu cháy bỏng như lửa mặt trời
Nặng như đá rừng , sâu tựa biển khơi
Như nước Hoàng hà mênh mông lai láng
Như ngọc lưu ly như tuyết chói ngời

Nhưng thế gian này sớm tụ chiều tan
Vừa mới đoàn viên đã rã chia đàn
Kẻ nổi theo đời , người trôi theo mộng
Câu chuyện thương yêu bỗng lỡ làng

Người như chim trời bay tít mù tăm
Kẻ như cá sông mất bóng giữa dòng
Nhớ đến cháy lòng , sầu đong đứt ruột
Hai đứa hai đường hai lối long đong

Biền biệt mịt mù đến 40 năm
Một chiều mùa thu bất ngờ tương phùng
Tri kỷ da mồi cố nhân tóc bạc
Bỗng thấy tình xưa như lửa cháy bùng

Thẹn thẹn đầu môi , lơi lả cuối mày
Má sát vai kề lưng ôm vòng tay
Nhắc thưở thanh xuân nhắc tình yêu cũ
Càng kể càng nồng càng mặn càng cay

Câu chuyện tương tư nói mấy không cùng
Giây phút chia tay buồn đến nao lòng
Nước mắt lưng tròng nàng xin kỷ niệm
Một bài thơ tình khắc cốt ghi tâm

Loay hoay tìm kiếm một tờ giấy hồng
Nàng trao áo nàng đang mặc trên thân
Hãy viết vào đây cho tròn nỗi nhớ
Thơ theo em hoài biển bắc non đông !

Vạt áo trinh trong mềm mại như tơ
Chàng cầm trong tay dạ cứ ngẩn ngơ
Lòng thấy u hoài thương tà áo mới
Ai nở vô tình đặt bút đề thơ

Nhìn ánh mắt buồn chợt hiểu lòng nhau
Nàng vò trong tay cho áo nát nhàu
Nhìn chàng ngậm ngùi bâng khuâng tiếc rẻ
Nàng bảo thơ tình thì lụa chẳng đau !

Bài thơ được viết trên vân lụa vàng
Lả lướt , thướt tha như chim phượng hoàng
Nét nổi nét chìm lời châu ý ngọc
Đẹp như cuộc tình hai đứa chung mang

Áo lụa đề thơ : một câu chuyện tình
Đẹp như môi hồng nhất tiếu thiên kim
Đẹp như giai nhân khuynh thành khuynh quốc
Thắm như máu đào đang chảy trong tim !

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 10 24, 2008 9:24 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

RỒI MỘT NGÀY

-Tặng Nguyễn phước Dương





Rồi một ngày anh bỗng biến đi
Tách tạch toành toanh chẳng để lại gì
Chẳng bóng chẳng hình chẳng hơi chẳng tiếng
Tất cả tan tành vào cõi vô vi
Vạn nẽo trần gian vẫn nở hoa
Vẫn tưng bừng yến hót oanh ca
Phấn son vẫn rộn phồn hoa ấy
Em vẫn thướt tha với lụa là

Em sẽ quên đi như đã yêu
Nỗi buồn như gió thoảng hiu hiu
Ngoài kia nắng ngọc trời xanh biếc
Tài tử giai nhân cứ dập dìu

Kìa những con đường anh đã qua
Vẫn lao xao gió lộng chiều tà
Quán cà phê nhỏ bên góc phố
Câu chuyện anh em vẫn đậm đà

Và đó ngôi trường anh đã yêu
Một đời tha thiết biết bao nhiêu
Hàng cây sao vẫn đong đưa lá
Thềm đá, hành lang chói nắng chiều

Trong cõi mông lung cõi tận cùng
Hồn anh xa xót đến tê đông
Tan theo từng giọt phù du chảy
Bỗng thấy cô đơn đến não nùng

Lạnh buốt từ chân tóc kẻ tơ
Mong manh như một ánh sao mờ
Anh theo con sóng trầm luân đẩy
Mây cuộn sương giăng nổi dật dờ

Nắm mộ hắt hiu ngọn cỏ vàng
Hương tàn khói lạnh ánh trăng hoang
Anh nằm thao thức cùng giun dế
Nghe nước mắt tràn cả thế gian

~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 11 10, 2008 12:31 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



TRƯƠNG LƯƠNG KHÓC HÀN TÍN


Ta với ngươi sống buổi loạn ly
Muốn bình thiên hạ định an nguy
Ngươi học Tôn Ngô rèn binh pháp
Ta đòi Chu Tử đọc Kinh Thi

Ngươi quê Lâm Tri huyện Hoài Âm
Nhờ cơm Phiếu mẫu để no lòng
Lòn trôn giữa chợ thằng vô lại
Thiếu thời không đủ áo che thân
Tần Thuỷ Hoàng kia quá bạo tàn
Sưu cao thuế nặng lắm tham quan
Chôn trò đốt sách thiêu kinh sử
Tiếng oán hờn ngun ngút thế gian

Ngươi đến Yên qua Nguỵ sang Hàn
Rồi đến đầu quân với Sở bang
Hạng Vũ mắt trần sao thấy được
Long tàng Hổ ẩn Chấp kích lang

Ngươi bỏ đi một ngựa một gươm
Vượn hú cú kêu trăng trãi đường
Vượt suối băng rừng vào đất Thục
Quyết tìm cho được vị Chân vương

Đoạt ấn Nguyên Nhung thống lĩnh quần hùng
Đăng đàn bái tướng luyện binh thần
Hán Khê quân trẫy như ma hiện
Một sớm dẹp tan cả Tam Tần

Rồi chiếm Quan Trung đánh Bành Thành
Dụng quân thần tốc qũi thần kinh
Chiếm Tề hãm Triệu vây quân Sở
Giáo dựng gươm khua điệp điệp trùng

Cai Hạ ! Ô hô ! Bãi chiến trường !
Tiêu sầu nức nở khúc ly hương
Anh hùng Hạng Vũ đành ôm hận
Một tối tan tành mộng Đế vương !

Hán Đế ngôi cao tít cửu trùng
Đem lòng đố kỵ ngại công thần
Những người một thuở cùng chinh chiến
Ngươi quá anh hùng nên lụy thân !

Lã hậu dầu sao phận đàn bà
Loanh quanh luẩn quẩn chuyện quần thoa
Bỗng dưng dám giết người khai quốc
Chắc lệnh từ trên ban bố ra!

Ta với ngươi cùng phò Lưu Bang
Sao ngươi chẳng thấy gã phụ phàng
Ta đã từ quan về ở ẩn
Ngươi còn mê mãi bã giàu sang !

Ta đã bảo ngươi gã Lưu Bang
Hẹp hòi tâm địa lại khôn lường
Chỉ trọng nhân tài khi hửu sự
Phú quý rồi ra dạ rẫy ruồng !

Ta đã khuyên ngươi lo giữ thân
Lưu Bang là bạn thuở phong trần
Đến khi quyền thế trùm thiên hạ
Bạn đó hơn chi lũ cận thần !

Thôi chớ trách ai chỉ trách ngươi
Chẳng biết trông xa chẳng biết người
Rượu đã cạn bầu thì đập chén
Cờ tàn sĩ tượng thí đi thôi !

Thôi chớ trách ai chỉ trách ngươi
Mê đắm vinh hoa chẳng nở rời
Khanh tướng công hầu xa mã ấy
Đã khiến đầu ngươi cổ phải rời !

Thôi chớ trách ai hãy trách ngươi
Binh thư thao lược lại đui mù
Ngu thời xuẩn thế nên thua cuộc
Để mãi thiên thu nỗi hận đời !

~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Ba 12 02, 2008 8:47 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này




MỘT NGÀY 20 – 11


Ngày hôm nay không có một cành hoa
Để trang điểm cho bàn THƠ chút mộng
Em xa quá hay trời xanh lồng lộng
Đã làm chim quên mất lối bay vế !

~Trần Hoan Trinh






_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 12 07, 2008 6:05 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



CA SĨ

Em thướt tha dưới ánh đèn màu
Vai trần ngưc nổi trắng phau phau
Chân dài thon lẳn như thoa phấn
Bước nhịp nhàng theo tiếng nhạc mau

Áo lụa hồng ôm tấm lưng ong
Tay ngà mười ngón ngọc búp măng
Bao nhiêu tình sử trong thiên hạ
Đọng lại trên bờ môi tuyết băng

Mái tóc đen tuyền thả gió bay
Sợi dài sợi ngắn rối như mây
Che nghiêng đôi mắt nhung thăm thẳm
Lơi lả đa tình đến đắm say !

Nụ cười em chết lịm hồn người
Ta bềnh bồng trôi giữa biển khơi
Thấy mình chao đảo như say rượu
Bừng cháy thành trăm ngọn lửa trời

Hồn bỗng ngất ngây nét diễm kiều
Ai đang thỏ thẻ vạn lời yêu
Trần gian hay cõi Thiên thai thế
Mà phấn mà hương cứ dập dìu

Ôi tuyệt vời kiều nữ kiêu sa
Em tình hơn vạn bản tình ca
Chìm trong tiếng hát em hư ảo
Ta bỗng tan như ánh nguyệt tà !

~Trần Hoan Trinh






_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 1 24, 2009 7:55 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



CHIỀU DẠO THUYỀN TRÊN SÔNG HƯƠNG





Ta lên thuyền từ thượng nguồn Bãng Lãng
Hồn bình yên theo sóng nước lửng lơ
Con thuyền tình trôi theo dòng lơ đãng
Con sông Hương đẹp huyền ảo không ngờ

Trời xanh ngắt và cỏ cây xanh ngắt
Sông quanh quanh có trăm bến trăm bờ
Bến bờ nào cũng làm lòng lữ khách
Buồn ngậm ngùi và thương nhớ bâng quơ
Điện Hòn Chén soi mình trên bóng nước
Đã ngàn năm úp bát ngọc trên sông
Tiếng địch tiếng đàn đèn nhang nghi ngút
Ai nhảy xênh xang một khúc thượng đồng

Qua Nguyệt Biều nước chừng như bất động
Lòng sông trong in từng bóng mây qua
Đồi Văn Thánh , làng Thọ Cương lay động
Gió hiu hiu đưa cành trúc là đà

Chùa Thiên Mụ vương tháp cao cổ kính
Tiếng chuông ngân tiếng trống vọng thinh không
Chợt thương ai một lần rời cung điện
Xếp hoàng y nguyện mặc áo nâu sồng

Phu vân Lâu con nước chảy bâng khuâng
Nghênh Lương Đình chẳng thấy thuyền vua ngự
Ai quỳ gối tung hô lời vạn tuế
Vắng lâu rồi bóng dáng đấng quân vương

Chiều kinh thành lãng đãng khói hương
Nắng lây lất vàng hoe thềm Thương Bạc
Cây ngô đồng đứng dầm dãi gió sương
Đã thế kỷ che nửa trời bóng mát

Cầu Trường Tiền cong cong mầu nhủ bạc
Ru lòng người trôi nỗi với dòng sông
Thuyền lênh đênh qua chân cầu sóng dạt
Tự nghìn năm vẳng một nhịp tang bồng

Qua Đông Ba sông bỗng chảy ngập ngừng
Để con nước chia đôi về hai ngả
Kè Đập Đá khuất sau một khúc quành
Bến Gia Hội ghe thuyền về hối hả

Ôm Cồn Hến vào lòng sông vỗ nhẹ
Hai bên bờ hoa bắp trắng lay lay
Cột khói lam chiều toả tím chân mây
Hương hoa bưởi hoa chanh thơm ngây ngất

Thôn Vỹ Dạ cheo leo vầng trăng ngọc
Tiếng hò ai run rẩy suốt dòng sông
Có nhớ nhau thì xin đến chợ Dinh
Mà thương nhau thì xin về Nam Phổ

Đêm thanh vắng mang mang sầu thiên cổ
Hai bên bờ cảnh bàng bạc liêu trai
Hình như sông buông một tiếng thở dài
Khi con nước hoà mình vào biển cả

Ta ngồi lặng bên mạn thuyền sóng vỗ
Tiếc nuối ngậm ngùi trong cuộc chia tay
Sông Hương buồn cho ta khóc đêm nay
Cho ta khóc như những ngày nhỏ dại

Tiếng sóng thầm từ hạ nguồn vọng lại
Sao ta nghe tiếng sóng cuộn trong lòng
Bỗng mơ mình thành một hạt mưa trong
Để tan biến vào lòng sông thân thiết….

~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 1 30, 2009 1:16 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


HUẾ LẠNH





Huế lạnh quá ! Chưa bao giờ lạnh thế
Anh co ro dưới tấm áo len dày
Hít đầy phổi từng heo may của Huế
Nghe trong hồn cũng tơi tả mưa bay

Đã xa quá thưở phố phường nắng lọc
Bước học trò thao thức cả đường chiều
Nước dưới cầu nước trong veo như ngọc
Tơ trên trời tơ cuộn gió xiêu xiêu

Đã xa quá những chuyến đò ngắn ngủi
Trôi trong sương đẹp như bức tranh thần
Mây phiêu bồng đậu cheo leo đỉnh núi
Thơ bỗng đầy ăm ắp túi thi nhân

Cũng xa quá thưở làm thơ yêu em
Yêu đến si mê yêu đến cuồng điên
Cứ ngỡ thơ mình là quán mộng
Mở ngỏ em vào mơ mỗi đêm

Cũng xa quá thưở dại khờ lý tưởng
Cứ thả hồn bay bỗng tận mười phương
Ôm hoài vọng làm chim bay vạn hướng
Đem thanh xuân vung vãi đến muôn đường

Ngỡ thượng uyển chỉ toàn loài hoa quý
Ngỡ quan trường là mũ áo cân đai
Ngỡ tình yêu toàn chân thiện mỹ
Xuân xanh ơi ! Năm tháng miệt mài !

Khi trở lại tóc đen thành tóc bạc
Thân rã rời và nước mắt cũng khô
Bao bè bạn một thời xưa lưu lạc
Anh bơ vơ giữa cây cỏ sông hồ !

Huế lạnh quá ! Chưa bao giờ lạnh thế
Anh co vai khoác chiếc áo len hờ
Tay vin cầu mắt nhìn theo sóng vỗ
Nhớ cháy lòng một HUẾ Đẹp và Thơ !

Huế , 2009

~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 2 02, 2009 12:57 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



BẰNG HỬU


Ngươi về cùng ta trong đêm nay
Nghiêng bên hồ rượu rót tràn đầy
Ôm vai bè bạn cười ha hả
Kể chuyện một đời cát bụi bay

Ngươi đi thuở tướng chạy binh tan
Ta với ngươi hai đứa hai đường
Ngươi bước lên thuyền đưa tay vẫy
Chưa gì đã thấy cách quan san
Ngươi đi từ thuở tàn binh lửa
Chỉ mảnh hàn y che tấm thân
Ta gọi ngươi hòai trong giấc ngủ
Thao thức nhớ ngươi đến cháy lòng

Ngươi đi ta vẫn ngày như đêm
Rượu mềm môi ôm gối say mèm
Cứ giận trời kia không có mắt
Nên để ta ngươi mãi nổi chìm

Ngươi về ta ngỡ như đang mộng
Đứng mở mắt nhìn ngươi ngẩn ngơ
Lâu rồi không có ai tâm sự
Ngươi về ta cũng đỡ bơ vơ

Ngươi về tóc đã thành tiêu muối
Vai lệch lưng còng ốm xác xơ
Mệt mỏi trông ngươi già hơn tuổi
Ta giờ tóc cũng trắng phơ phơ

Ngươi về ta dẫn ngươi qua sông
Nhìn con nước kia đã đổi dòng
Tìm bến đò xưa không còn nữa
Bạn cũ bao nhiêu đứa đổi lòng !

Ngươi về phố cũ người xa lạ
Ta sẽ cùng ngươi thức trắng đêm
Ta hát ngươi nghe bài Tư Mã
Để áo xanh đầy giấc ngủ quên.

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Ba 2 03, 2009 12:49 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



THẦY ƠI





Thưa thầy! Chiều nay về thăm trường cũ
Đứng bên cổng trường con ngắm hàng cây
Cây phượng già vẫn đổ lá bay bay
Con buột miệng gọi tên thầy rất khẻ

Sân trường đó cả một thời trai trẻ
Con tung tăn ngày hai buổi nô đùa
Bóng dáng thầy bên bục giảng sớm trưa
Vẫn thấp thóang sao bây giờ chẳng thấy

Con vẫn nhớ những lời văn bóng bảy
Những câu thơ tình tứ ngọt ngào
Tiếng thầy trầm theo gió cuốn bay cao
Sao rung động và yêu thương đến thế!

Chiều hôm nay trên hành lang nắng xế
Con một mình tựa cửa lớp nhìn ra
Tiếng giảng bài thầy một thuở thiết tha
Bỗng văng vẳng mơ hồ đâu đó

Mấy mươi năm chắc gì thầy còn nhớ
Đứa học trò ngày xưa ấy: con đây
Dạn phong trần đời lăn lóc chua cay
Vẫn ôm ấp tình yêu thầy son sắt

Vẫn mơ ước được một lần gục mặt
Trên vai gầy trong tay ấm thầy xưa
Mái tóc thầy sương muối điểm lưa thưa
Để thổn thưc như những ngày bé dại

Thưa thầy! Chiều nay con trở lại
Bên trường xưa con đứng nhớ ngẩn ngơ
Gọi “thầy ơi” tiếng gọi nhẹ như mơ
Nhưng nước mắt lại đầm đìa hai má

~ Trần hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Tư 2 25, 2009 8:13 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CHIỀU MỘT MÌNH SÂN TRƯỜNG





Rồi các em bỏ đi về tám hướng
Một mình thầy đứng lại giữa sân trường
Hồn no đầy mới lạ của trăm phương
Có bao giờ lòng quay về chốn cũ?

Thầy ở đó như một lòai cổ thụ
Nhánh khô gầy thương nhớ chồi xanh
Em một thuở làm học trò bé bỏng
Bàn ghế kia thầy cúi xuống dỗ dành

Em có nhớ đã âm thầm đứng khóc
Điểm không thầy cho vì chẳng thuộc bài?
Em có nhớ gục vai thầy thổn thức
Chiều tan trường năm học cuối mười hai?

Em một thuở quần xanh áo trắng
Leo cổng trường trốn học đi rông
Bên cửa lớp mơ đất trời biển lớn
Và trong tim nở thắm một môi hồng

Em nhan sắc một thời con gái
Để ai về thương tiếc tuổi thanh xuân!
Em dáng ngọc đẹp như tiên tuyệt thế
Đến bây giờ chúng bạn vẫn bâng khuâng .

Các em đi ! Các em đi biền biệt!
Trên thềm xưa thầy đứng đó cô đơn
Nghe trong gió tiếng thì thầm tha thiết
Mến thương ơi ! Lòng muốn dỗi hờn!

Các em đi ! Các em đi biền biệt!
Chiều sân trường lá cứ rụng lao xao
Nghe có bước chân ai về cuối lớp
Thầy ngẩng lên đợi một tiếng chào!

~ Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 3 14, 2009 7:53 am    Tiêu đề: Chuyện Tình Học Trò Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CHUYỆN TÌNH HỌC TRÒ

Em nghiêng nón qua cầu cho mưa ướt
Anh một mình đứng góc phố làm thơ







Năm học ấy em bước chân vào lớp
Chào thầy xong đi vội vã đến bàn
Có người thấy cả hồn mình choáng ngợp
Như bất ngờ chìm đắm giữa hào quang

Em e thẹn ngỡ ngàng nhìn xuống lớp
Mắt to đen và đôi má ửng hồng
Bàn tay ngọc vô tình đưa vuốt tóc
Gió bềnh bồng trên hai áng mi cong

Em nhẹ nhàng mở cặp vở học sinh
Dáng ngây thơ và hồn nhiên đến lạ
Tà áo trắng khép đôi chân bé nhỏ
Vòng lưng thon mềm mại đẹp hiền hoà

Buổi học chiều tiếng thầy giảng thiết tha
Lo mơ mộng có học hành chi được!
Cứ mãi mê nhìn em ngồi phía trước
Tóc dài đen xoã kín cả bờ vai

Thầy gọi em lên bảng sửa bài
Bỗng cuống quít như tên mình thầy gọi
Theo từng chữ từng lời em nói
Phấn tay em mà tay ai lại run run

Em quay lui có bắt gặp mắt ai không
Đang ngây dại ngắm nhìn em say đắm
Em mỉm cười rạng ngời ánh sáng
Đẹp vô cùng như một đoá quỳnh dung

……Rồi si mê đến hết mùa đông
Cả mùa xuân và mùa hè năm ấy
Lòng ấp ủ một tình yêu bỏng cháy
Giữa trần gian như có một thiên đường

Mùa thu sau em không trở lại trường
Cả mùa thu sau và mùa thu sau nữa
Để một người cứ mỏi mòn chờ đợi
Cây phượng già bên cổng cũng bâng khuâng

Em có bao giờ nhớ lớp xưa không?
Nhớ bạn nhớ thầy nhớ bàn nhớ ghế
Nhớ sớm mưa giăng nhớ chiều nắng xế
Nhớ sân trường áo lụa trắng bay bay

Có bao giờ em nhớ tay trong tay
Chạy nhảy tung tăn nói cười ríu rít
Nhớ những bài thơ tình thắm thiết
Trên hành lang đứng viết tặng nhau?

….Và thế đó một mối tình đầu
Đành câm lặng theo thời gian khép kín
Nhưng xa cách dẫu đầu sông cuối biển
Tận đáy lòng họ vẫn nhớ đến nhau

Mối tình học trò nào có chi đâu
Nhưng bất tử và muôn năm vẫn mới
Gặp một lần nhưng một đời chờ đợi!
Và vấn vương cho đến phút tàn hơi!

Mối tình học trò đẹp như ánh măt trời!

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 4 04, 2009 7:47 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


THƯA THẦY CÒN NHỚ CON KHÔNG?

- Tặng các em học sinh cũ của tôi


Chiều hôm nay dừng bước bên đường
Tôi gặp lại người học trò 30 năm trước
Người học trò không thể nào nhận ra được
Những bon chen nghiệt ngã đời thường
Đã biến đổi một nữ sinh đẹp đẽ dể thương
Thành một người đàn bà luống tuổi phong sương
Dẫu son phấn cũng không che nổi
Mắt mệt mỏi quầng thâm
Nét tàn phai xuân sắc
Tôi lặng yên lòng thấy ngậm ngùi
Khi người học trò bật tiếng reo vui

Thưa thầy còn nhớ con không?

Chiều nay đứng giữa phố đông
Em đưa tôi về thời gian 30 năm trước
Những kỷ niệm vui buồn
Những yêu thương thắm thiết
Những âm thầm xưa chưa nói được
Những giờ chơi giờ học sáng chiều
Điểm hai mươi sung sướng bao nhiêu
Những điểm không âm thầm hờn tủi
Cây phượng đỏ ngày xưa còn bên cửa lớp?
Hoa rụng bay bay vào giữa bàn thầy
Con bướm vàng lang thang sân chơi
Hàng cổ thụ trời mưa trút lá
Tiếng trống trường ngày nào giục giã
Có còn không như thuở em đi ?
Bạn bè ai có hẹn nhau về ?

Thưa thầy còn nhớ con không?

Người thầy già cũng mãi long đong
Lo sốt vó cuộc đời cơm áo
Ngày đứng lớp
Tối về nhà bán chữ
Ngữa tay thu tiền từng đứa học trò
Đạo đức thánh hiền ngoảnh mặt nhìn lơ
Đêm thao thức vắt tay qua trán
Tình với nghĩa sông khô biển cạn
Đã tàn phai theo năm tháng đổi thay
Đứng trước bảng đen tỉnh tỉnh say say
Năm tháng đó ba chìm bảy nổi
Lòng thầy cứ ngổn ngang trăm mối .

Thưa thầy còn nhớ con không?

Chiều hôm nay dừng giữa phố đông
Có hai thầy trò ôm nhau mừng mừng tủi tủi
Tóc thầy trò cả hai đều bạc
Trong tao phùng chợt thấy thanh xuân
Giữa phố người qua kẻ lại chen chân
Em đưa tôi về ngôi trường mái ấm
Ở nơi đó ân tình rất đậm
Thầy khoan dung độ lượng vô bờ
Trò ngoan hiền đùa giỡn vô tư
Mỗi tiết học là thiên đường dịu mát
Mỗi lời nói đều yêu thương rất mực
Mỗi mắt nhìn trìu mến vô cùng
Ngôi trường là thánh địa tuổi xuân .

Thưa thầy còn nhớ con không?

Chiều hôm nay em như cơn mưa giông
Tưới mát tâm hồn thầy nứt nẻ
Người học trò như xa thuở trẻ
Gặp hôm nay bỗng thấy rất gần
Lòng thầy già như được hồi sinh!

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
Trang 1 trong tổng số 2 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI