Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Cứ tưởng mình già

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Nhỏ To Tâm Sự
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
HTLong
HS SaoMai


Ngày tham gia: 14 11 2011
Số bài: 75
Đến từ: Da Nang

Bài gửiGửi: CN 12 11, 2011 2:21 pm    Tiêu đề: Cứ tưởng mình già Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Suu tam,

CỨ TƯỞNG MÌNH GIÀ
(Đang truy tìm tác giả)

Lâu nay cứ tưởng mình già,
Bây giờ mới biết quả là y chang
Suốt ngày nói chuyện thuốc thang
Gặp nhau lại kể cả tràng chuyện xưa
Tivi dỗ giấc ngủ trưa
Sức khoẻ lại giảm, mắt mờ, da nhăn
Đọc chữ phóng đại mấy trăm
Lại còn đãng trí, tần ngần, hay quên
Cả ngày mỏi mắt đi tìm
Hết tìm khoá cửa, lại tìm khoá xe
Nhiều hôm thăm viếng bạn bè
Được dăm ba phút nằm phè ngủ ngon
Tóc bạc chen chúc tóc non
Không dám nhổ nữa sợ còn bình vôi
Kiến thức mới, nuốt chẳng trôi
Bước ra khỏi cửa trùm người áo len
Ra đường chẳng ai gọi tên
Cứ gọi chú, bác có phiền hay không ?
Khi lên xe buýt dẫu đông
Dăm người nhường chỗ 'Mời ông cứ ngồi'
Lại hay nhạy cảm, tủi đời
Thích được săn sóc hơn thời ngày xưa
Thấy tình nhân trẻ vui đùa
Mà lòng chua xót phận vừa cuối thu
Suốt ngày 'trung tiện' lu bù
Cơm thì phải nhão, phở cho thật mềm
Thích nghe tiếng hỏi, lời khen
'Lúc này thon thả, trẻ hơn dạo nào'
Thức ăn cứ lấy ào ào
Ăn thì chẳng nổi mà sao cứ thèm
Ngủ trưa giấc cứ dài thêm
Đứng, ngồi, 'chuyện ấy' ngày thêm chậm rì
Đánh răng, tìm thuốc loại gì
Để răng được trắng không thì khó coi
Cà phê chỉ hớp một hơi
Đêm về trắng mắt nhìn trời, đếm sao
Gặp người cùng tuổi như nhau
Thường hay hỏi 'Bác thế nào ? Khoẻ không ?'
Cell Phone thì khổ vô ngần
Lúng ta lúng túng thường không trả lời
Để chuông reo mãi một hồi
Mở ra thì đã chậm rồi còn đâu ?
Bệnh tật nó đến từ đâu
Cao mỡ, cao máu lâu lâu ... tiểu đường
Tránh né việc nặng là thường
Việc nhẹ thì cũng đau xương, mệt nhoài
Đi chơi càng khổ gấp hai
Đi đâu cũng ngại đường dài lái xe
Giữ thân cho khỏi tròn xoe
Vòng hai sao cứ bè bè phình to
Thang lầu càng nghĩ càng lo
Chỉ sợ trượt ngã khổ cho thân này
Ngủ thì chẳng ngủ được say
Bốn năm giờ sáng dậy ngay tức thì
Sinh nhật, họp bạn làm gì
Cái chuyện lẻ tẻ ấy thì nên quên
Vẫn hay nhìn kiếng thường xuyên
Xem chân dung đã trở nên thế nào
Buồn tình đếm thử xem sao
Bao nhiêu triệu chứng ấy bao nhiêu già!


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 12 11, 2011 2:46 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

"Đẹp giai" như anh mần răng lại tưởng mình già hè? Noái lộn cho noái lại hỉ?




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: CN 12 11, 2011 5:50 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Anh Long ơi, đọc bài thơ ni thấy đúng chính mình !


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Toc Trang
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 10 6 2008
Số bài: 1767

Bài gửiGửi: CN 12 11, 2011 10:06 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Đừng tưởng mình già

Ai ơi đừng tưởng mình già
Cuộc đời vẫn đẹp vẫn còn nở hoa
Bao nhiêu thử thách dần qua
Đông con đông cháu một nhà yên vui
Tình yêu quanh quẩn bên ta
Chút gì để nhớ, để thương mặn mà
Anh ơi chớ nghĩ mình già
Bên anh còn có bạn bè yêu thương
Bao nhiêu kỷ niệm vấn vương
Bao nhiêu tình nghĩa tóc đà pha sương
Em ơi đừng nghĩ mình già
Gìa mà có nghĩa con tim không già
Càng già gừng lại càng cay
Mình già mình lại vui thêm tuổi già !


Chuyện ảnh: Ông già bán chuối


Năm nay 81 tuổi, nhưng ông Đạc vẫn ngày ngày đi bán chuối. Trở dậy từ 3h sáng, ông đạp xe hơn 20 cây số từ thôn Bãi, xã Cao Viên, Thanh Oai, Hà Tây cũ (nay là Hà Nội) đưa chuối ra Hà Nội bán. Ông làm nghề đã hơn 40 năm sau khi nhà máy xẻ gỗ nơi ông làm thợ giải thể.



Có lần bị xe đụng, ông phải nằm ở trạm xá mấy tuần, rồi nghỉ bán mấy tháng. Khi khỏi, ông lại tiếp tục đi bán chuối vì “không bỏ chiếc xe, rổ chuối được”. Con cháu không cho đi, đã dỡ xe bán sắt vụn nhưng hôm sau ông lại mua chiếc xe thồ mới 200 nghìn và tiếp tục đi bán.



Hàng ngày ông giữ lối sống hết sức giản dị, manh áo nâu, đôi dép cũ lúc đi chợ cũng như khi ở nhà.



Hàng ngày nhiều người dân Hà Nội ở khu vực Thanh Xuân lại thấy một cụ già bát tuần chậm rãi đạp xe trên phố phường đông đúc, đằng sau là hai rổ chuối.



Nhiều người thương tình hay đến mua chuối của ông, tiền thừa không nỡ cầm lại, nhưng ông nhất định không lấy.




Tiền kiếm được ông dùng để tiêu pha: giỗ chạp, cưới xin, công việc ở làng. “Cũng không có để cho con cháu đâu, nhưng không phải phiền đến chúng nó”, ông nói.




Nhiều lúc, cứ chân trần ông đi, mặc nắng mưa, rét mướt.



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
HTLong
HS SaoMai


Ngày tham gia: 14 11 2011
Số bài: 75
Đến từ: Da Nang

Bài gửiGửi: Ba 12 13, 2011 11:44 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Hay quá O Tóc Trấng ơi. Cám ơn nhiều nhé.


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
phale
HS SaoMai


Ngày tham gia: 19 7 2008
Số bài: 448

Bài gửiGửi: Bảy 12 31, 2011 12:36 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này






Gìa đâu mà già !!!


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
phale
HS SaoMai


Ngày tham gia: 19 7 2008
Số bài: 448

Bài gửiGửi: Hai 1 02, 2012 5:06 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Ông lão 80 tuổi 3 lần đi hỏi vợ bị từ chối


Gia Lai:
Ông lão 80 tuổi lấy được người trong mộng sau 50 năm yêu đơn phương


- “Kheo thích En là ý riêng của trái tim Kheo thôi, do cái tim nó thích con En từ khi còn trẻ. 2 năm nay nó đi hỏi cưới 3 lần nhưng En vẫn còn chê” - già làng Rơchâm Mạch (93 tuổi) kể về câu chuyện tình của ông lão 80 tuổi Rơchâm Kheo.
Gặp ông Kheo khi ông đang say sưa cùng chén rượu giải sầu, ông kể “người trong mộng” của ông là bà En (63 tuổi), cùng sống tại làng Bàng, xã Ianhin, huyện Chư Păh, Gia Lai.


Bà En dù đã 63 tuổi vẫn giữ vẻ đẹp của thời xuân sắc

Ở vào cái tuổi xưa nay hiếm, tóc đã bạc, răng đã rụng, ông Kheo vẫn khiến cả làng xôn xao về câu chuyện 3 lần đi hỏi vợ của mình. Ông kể: Khi ông 17 tuổi bà En mới ra đời. Bà En càng lớn càng xinh đẹp, đôi chân biết lên rẫy giỏi khiến nhiều trai tráng trong làng thầm yêu, trong đó có ông Kheo.

Nhưng bà En lại muốn “bắt” ông Rơchâm Bo làm chồng. Ông Kheo buồn không còn muốn lên rẫy. Mãi đến khi những đứa con của bà En và ông Bo lần lượt ra đời, ông Kheo mới tin mình không còn hi vọng và chấp nhận về làm chồng một phụ nữ cùng làng.

Cách đây 5 năm, vợ ông Kheo qua đời. Chỉ một thời gian ngắn sau, ông Bo cũng mất. Sau 3 năm, ông Kheo và bà En cùng làm lễ bỏ mả cho vợ/chồng mình. Lúc này, theo tục của người J’rai, người ở góa đã có thể đi bước nữa mà không sợ cả làng cười chê. Lập tức ông Kheo đến nhà bà En xin lấy bà làm vợ nhưng bị bà từ chối.

Từ đó đến nay, thêm 2 lần nữa ông Kheo nhờ 2 người con đưa nhà hỏi bà En làm vợ nhưng cũng như lần đầu, ông bị bà từ chối.



Trong mắt bà En, ông Kheo là người lười lao động và chỉ biết uống rượu

Đau khổ, ông Kheo càng uống rượu nhiều. “Mình đến hỏi En làm vợ 2 năm nay rồi nhưng không được. Mình buồn nước mắt không chảy chỉ uống rượu miết thôi. Mình buồn cơm cũng không muốn ăn nữa, tối tối là đến thăm En thôi”, ông Kheo tâm sự. Câu chuyện tình của ông lão 80 tuổi khiến cả làng xôn xao.

Hỏi chuyện bà En, bà cho biết từ xưa đến nay bà không hề yêu ông Kheo. Hai năm nay được ông hỏi nhiều lần nhưng bà không đồng ý vì trong mắt bà ông Kheo là người đàn ông chỉ biết uống rượu, không chịu lên rẫy đi làm.

Ông Kheo chỉ biết uống rượu cả ngày. Các con của bà En bây giờ đã có cuộc sống sung túc, có ruộng lúa nước, có bò nuôi, có cà phê… họ có thể nuôi được mẹ mình nên không muốn mẹ “bắt” chồng nữa. Và bắt chồng chỉ tốn con heo, ghè rượu thôi - chị Bróc - con gái bà En chia sẻ.






Ở tuổi gần đất xa trời, lần đầu tiên ông Kheo thấy cuộc đời bừng sáng khi sau gần 50 năm yêu đơn phương, sau 3 lần xin cưới bị từ chối, ở lần cầu hôn thứ tư này, ông đã chinh phục được người đàn bà trong mộng của mình.

Cách đây gần 1 năm (ngày 6/1/2011), lần đầu tiên PV Dân trí gặp ông Kheo tại làng Bàng (xã Ia Nhin, Chư Păh, Gia Lai) trong bộ dạng của một “kẻ thất tình”, một tay cầm chai rượu, tay kia cầm điếu thuốc, tâm trạng chán chường, trong làng có lễ hội cũng chẳng buồn quan tâm… bởi sau mấy chục năm yêu say đắm người đàn bà từng đẹp nhất vùng và sau bao lần ngỏ lời mời bà về sống chung, ông vẫn chỉ nhận được cái lắc đầu.


Vì tình yêu đơn phương xuyên thập kỷ ấy mà cuộc đời ông luôn chìm đắm trong men rượu.

Nhưng hôm nay, trong ngày đầu của năm 2012, PVDân trí lại may mắn được chứng kiến và tham gia một đám cưới “xưa nay hiếm” giữa ông Kheo với người tình trong mộng của mình. Sau lời mai mối của ông Quách Trọng Hoan (ngụ xã Biển Hồ, TP Pleiku), đồng đội cũ của người chồng quá cố của bà En, cũng là người bà En âm thầm yêu lâu nay, bà En đã chấp nhận để ông Kheo về “góp gạo thổi cơm” chung với mình.


Sau hàng chục năm yêu đơn phương, cuối cùng ước mơ trở thành chồng của bà En của ông Kheo đã trở thành hiện thực

3 giờ chiều ngày 1/1/2012, PV Dân trí nhận được cuộc điện thoại của ông Hoan mời đi vào làng Bàng để làm mai cho ông Kheo và bà En, sau khi ông biết bà En lâu nay vẫn thầm yêu mình. Một ghè rượu cần và vài cân thịt heo là lễ vật mà ông Hoan mang đến nhà bà En để làm mai.

Sau khi mang lễ vật đến nhà bà En, đoàn mai mối tìm sang nhà ông Kheo. Vẫn như mọi khi, ông Kheo đang chìm trong cơn say túy lúy dưới sàn nhà, chúng tôi phải lay một lúc ông mới mở mắt dậy rồi lại nhắm nghiền mắt ngủ, chẳng quan tâm ai đang đến thăm mình. Nhưng khi nghe ông Hoan nói chuyện đến nhà bà En để làm mai thì ông liền ngồi dậy, cơn say bỗng biến mất. Và có lẽ đây là cơn say men cuối cùng của đời ông.




Sau khi uống rượu cần, ông Kheo liền xúc 1 thìa cơm cho bà En ăn

Khi đoàn trở lại, bà En đã thay bộ đồ truyền thống của người J’rai và đứng chờ ông Hoan ở ngoài ngõ. Vốn thông thạo tiếng J’rai, ông Hoan cầm tay ông Kheo và nói với bà En: “Tôi bây giờ đã đi tu rồi, không lấy vợ được, tôi cũng không còn ở đây lâu nữa. Nay mai tôi sẽ lên núi Tiên Sơn để tu, ở đó xa lắm, En không đi tới được đâu. Tôi cũng không đến đây nữa đâu. Kheo yêu En lại ở gần En nữa, En hãy chấp nhận để cho Kheo về sống chung với En cho vui. Hai người già ở chung một nhà nói chuyện với nhau cho vui”.

Cái tính của người J’rai thật như núi rừng, chuyện tình cảm họ rất thẳng thắn và tất cả đều có cái lý riêng của mình mà chỉ có Yàng mới thấu hiểu. Nên khi được ông Hoan động viên, bà En đã đồng ý để ông Kheo về sống chung với một điều kiện: “Tôi đồng ý để Kheo về ở với tôi, nhưng thỉnh thoảng Hoan phải đến đây thăm tôi”.


Con cháu và hàng xóm của hai người kéo đến ngày càng đông để cùng chung vui

Nghe bà En nói vậy, ông Hoan cũng đành cười và gật đầu để chuyện mai mối thành công. Bà En đã chấp nhận cho ông Kheo lên nhà. Được sự vận động của ông Hoan, tất cả những người con của bà En đã đồng ý cho mẹ mình “bắt” chồng. Họ tập trung rất đông về nhà bà En để uống rượu, ăn thịt mừng cho mẹ. Anh em, hàng xóm trong làng sau khi biết chuyện cũng kéo về nhà bà En uống rượu chung vui.

Trước con cháu và hàng xóm, ông Kheo và bà En đã cùng nhau uống hết 1 cang rượu cần, nghi lễ trở thành vợ chồng của hai ông bà đã hoàn thành. Trước hạnh phúc ngỡ như sẽ không bao giờ có này của mình, ông Kheo vui mừng mời mọi người uống rượu, ăn thịt, và tự tay xúc một thìa cơm cho người vợ trong mộng của mình ăn, trước sự ngại ngùng của bà En.




Hạnh phúc cuối con đường của ông lão si tình gần 50 năm qua

Khi được hỏi vì sao nhiều lần ông Kheo đến hỏi cưới mà bà không đồng ý, bây giờ lại chấp nhận, bà En chỉ bẽn lẽn cười không nói. Còn ông Kheo trong tâm trạng lâng lâng hạnh phúc và vui mừng, tâm sự: “Mình đã yêu En từ rất lâu rồi, nhưng En chưa bao giờ đồng ý mình. Mình buồn mình chỉ biết uống rượu thôi, nhưng hôm nay có Hoan làm mai cho mình, mình lấy được En mình cảm ơn Hoan nhiều lắm. Mình rất hạnh phúc và sẽ không uống nhiều rượu nữa, mai mốt mình sẽ dọn sang sống với En để hàng ngày được nói chuyện, tâm sự với En. Mình già rồi, sống với nhau là để cùng nhau xây dựng hạnh phúc, cùng nhau lên rẫy thôi”.



Thiên Thư


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
phale
HS SaoMai


Ngày tham gia: 19 7 2008
Số bài: 448

Bài gửiGửi: Hai 1 02, 2012 5:42 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



Chúc mừng cô dâu chú rể của một chuyện tình đẹp !


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Nhỏ To Tâm Sự Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI