Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn |
Tác giả |
Thông điệp |
Xỉn HS SaoMai
Ngày tham gia: 26 3 2009 Số bài: 412
|
Gửi: Tư 12 14, 2011 8:17 pm Tiêu đề: ĐỌC THẬT LÀ MỆT |
|
|
Truyện toàn dấu nặng
Một chục chị bộ đội, đội một chục hột vịt lộn, bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chị bộ đội sợ, chạy lại gọi một chục cụ bộ đội. Chục cụ chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ rượt bọn lạ mặt, chục cụ chạy mệt, lượm gạch chọi bọn lạ mặt. Bọn lạ mặt bị đập nện, một bị dập mật, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận.
Một chuyện thật tội nghiệp! Đọc thật mệt...
|
|
Về Đầu Trang |
|
lmm Moderator
Ngày tham gia: 16 8 2008 Số bài: 5900
|
|
Về Đầu Trang |
|
Xỉn HS SaoMai
Ngày tham gia: 26 3 2009 Số bài: 412
|
Gửi: Tư 12 14, 2011 11:05 pm Tiêu đề: |
|
|
O Mộng nhức óc chóng mặt , vậy thì đọc dấu huyền hỉ ?
THƠ TOÀN DẤU HUYỀN
Mình phiền lòng, mình cùn, mình “làm càn”
Mình bèn “cầm đồ” nào vòng vàng, bàn là...
Và rồi mình vùi đầu vào bài cào, vào bàn đề
Mình còn khề khà, lề mề cùng bàn đèn
Rồi dần dần nhà mình đầy người vào... đòi tiền
Nàng nhà mình thì thầm cùng mình rằng:
“Từ ngày nào mình là người đàng hoàng
Mình đừng cùn mà thành người nhà... thằng Bần”!
Nàng càng bàn mình càng buồn, lòng càng bàng hoàng
Và mình thề: Từ rày mình chừa bàn đèn, chừa bài cào
Còn đề thì đừng hòng mình chừa
(À, mình nhầm... Mình thề chừa đề)
Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào làm đồng,
Rồi làm vườn, rồi trồng hành và trồng cà
Nhờ làm đồng, dần dần mình thành giàu
Mình dành tiền, cầm đồ cùng vòng vàng về
Rồi mình thì thầm cùng nàng: “Này mình à,
Còn thừa tiền là nhờ hồi nào mình tài tình,
Mình cầm tiền này rồi dùng gì thì dùng”!
Nàng nhà mình là người nghiền truyền hình
Mình thầm cầm tiền đèo “truyền hình” về nhà liền
Nhìn truyền hình, nàng nhà mình trầm trồ,
Nàng đùa rằng: “Hừm, mình là người chồng vàng”!
Rồi nàng cùng mình vào giường và... cười cười hoài!
|
|
Về Đầu Trang |
|
loantran HS SaoMai
Ngày tham gia: 03 4 2011 Số bài: 130
|
Gửi: Bảy 12 17, 2011 1:07 am Tiêu đề: |
|
|
Xỉn đã viết : | O Mộng nhức óc chóng mặt , vậy thì đọc dấu huyền hỉ ?
THƠ TOÀN DẤU HUYỀN
Mình phiền lòng, mình cùn, mình “làm càn”
Mình bèn “cầm đồ” nào vòng vàng, bàn là...
Và rồi mình vùi đầu vào bài cào, vào bàn đề
Mình còn khề khà, lề mề cùng bàn đèn
Rồi dần dần nhà mình đầy người vào... đòi tiền
Nàng nhà mình thì thầm cùng mình rằng:
“Từ ngày nào mình là người đàng hoàng
Mình đừng cùn mà thành người nhà... thằng Bần”!
Nàng càng bàn mình càng buồn, lòng càng bàng hoàng
Và mình thề: Từ rày mình chừa bàn đèn, chừa bài cào
Còn đề thì đừng hòng mình chừa
(À, mình nhầm... Mình thề chừa đề)
Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào làm đồng,
Rồi làm vườn, rồi trồng hành và trồng cà
Nhờ làm đồng, dần dần mình thành giàu
Mình dành tiền, cầm đồ cùng vòng vàng về
Rồi mình thì thầm cùng nàng: “Này mình à,
Còn thừa tiền là nhờ hồi nào mình tài tình,
Mình cầm tiền này rồi dùng gì thì dùng”!
Nàng nhà mình là người nghiền truyền hình
Mình thầm cầm tiền đèo “truyền hình” về nhà liền
Nhìn truyền hình, nàng nhà mình trầm trồ,
Nàng đùa rằng: “Hừm, mình là người chồng vàng”!
Rồi nàng cùng mình vào giường và... cười cười hoài! |
Tui thich bai ni anh Xin oi, nhut la cau cuoi Cam on anh Xin nghe, con bai mo nua khong? Loan Tran.
|
|
Về Đầu Trang |
|
Xỉn HS SaoMai
Ngày tham gia: 26 3 2009 Số bài: 412
|
Gửi: Bảy 12 17, 2011 3:48 am Tiêu đề: |
|
|
Anh ( chị) Loan Tran ui !
Có dấu sắc post tiếp hí !
Bé Tuyết đón Tết.
Chút nắng sáng chiếu xuống xóm vắng. múa hát với mấy đứa bé cuối xóm. Thoáng thấy bác Tú kéo chiếc thúng chứa cúc thắm. Bố rất thích cúc ấy. Bé Tuyết liếc mắt trước nhánh cúc, níu áo bác nói lớn: “ Cháu muốn có cúc lắm. Bác giúp cháu với”. Bác Tú thấy mến, “Bác biếu bố cháu đóa cúc đón Tết nhé!”- Nó hứng lấy, thấy khoái chí lắm.
Phía cuối góc bếp, lác đát mấy đóa sứ trắng. Bước đến, Tuyết ngắt chiếc lá sứ úa quét quét dưới đất. Xới chút đất, Bé lấy đóa cúc cắm xuống. Ngấm nghía dưới nắng sớm. Thoáng chút, Bé nhớ đến bố. Giá rét thế, bố có khoác chiếc áo ấm Má mới sắm tháng trước? Cuối xuống đất, nó viết “Nhớ Bố lắm”.
Tiếng lách cách phía trước, nó ngoái mắt. Dáng bố thấp thoáng trước cánh liếp. Tuyết hét lớn “ B..ố…”. Nước lấp lánh khóe mắt. Nó thấy ấm áp, Tết có bố chắc ấm cúng. Tết trước vắng bố. Má với nó nhớ lắm. Cái thú viết lách, thích khám phá bắt bố nó “biến hóa” khắp đất nước. Bố bước tới lấy cái túi xách. Chiếc váy trắng lấp lánh, bố sắm lúc đến phố Huế. Quấn lấy trước kiếng, Tuyết ngắm miết.
Phía trước, chút ánh sáng cuốn với gió biến mất dưới lớp nước lóng lánh. Ánh đóm lấp ló dưới tán lá, nó nhớ bé Út rất thích bắt đóm lúc tối. Lúc trước, đón tết náo nức biết mấy. Nhớ lúc bé tí, nó nắm áo Má bắt xuống cuối phố ngắm pháo sáng chói với tiếng tí tách. Thích biết mấy! Phút chốc, Tiếng pháo biến mất lúc đó…
Sáng. Gió ghé “hú” Tuyết thức sớm. Bé muốn “nướng” chút xíu. Tiếng Má dưới bếp, nó bức bối “Mới sáng sớm. Tiếc quá, pháo sắp cháy hết. Tuyết muốn chứng kiến tiếng pháo cuối lóe sáng chút ấm áp”.
Đón tết… Tuyết quét lớp cát bám dưới ghế, nó quét đến hết Mái ngói, các cánh liếp…. Bố sắp dắt nó xuống phố sắm áo mới, dép mới với nón tốt. Bé lính quýnh với chiếc dép rách nát. Bố híp mắt, liếc nó. Tiếng Má trước phố, nói với thím Tám gái “ Tết đến mấy thím nấu bánh tét chứ?. “Chắc có”- Tiếng thím Tám thánh thoát.
Tuyết đứng ngắm chút ánh sáng ấm áp lướt xuống xóm vắng. Tết sắp đến…!!!
HẾT !
|
|
Về Đầu Trang |
|
|