Hòang Thủy Biển Moderator
Ngày tham gia: 18 1 2010 Số bài: 167
|
Gửi: Sáu 12 16, 2011 4:35 am Tiêu đề: Ý Tưởng Vụn Khi Nghe Thánh Ca Giáng Sinh |
|
|
Ý Tưởng Vụn
Khi Nghe Thánh Ca Giáng Sinh
Hoàng Thủy Biển
Tiếng thánh ca chắp cánh tôi lên trời,
Mắt môi em kéo tôi sà sát đất,
Giọng hát em theo tóc thả buông lơi.
Và tay vẫy mời tôi vào thân mật.
Hồn mới lớn sao sớm già tính toán,
Chọn lối đi thằng tắp tới tương lai.
Em chưa biết đường đời không kẻ thẳng,
Không cùng đi lối rẽ sẽ chia hai.
Sao không sống với nhau từng giây nhỉ?
Cho nhau nghe tiếng đập của trái tim.
Tôi chẳng biết phút giây nào tai biến,
Mạch máu tôi vỡ trong não chính mình.
Lời tôi nói vượt biển về tới em,
Như hành trình tìm lại tôi thơ dại.
Con đường tôi đang tìm kiếm dấu chân,
Chỗ tôi đứng tựa vai gốc cổ thụ.
Tôi suốt đời thèm nghe lại tiếng nói,
Tiếng tôi xưa còn trong vắt thủy tinh,
Lời cười cợt giả vờ nhưng có thật,
Tôi yêu em vắt kiệt trái tim mình.
Em hãy giữ những gì còn sót lại,
Tôi xưa kia loáng thoáng khói sương mù
Em lần nọ, im lặng là chối bỏ,
Tôi ra đi, thuyền xuôi ngược sông hồ.
Đừng làm bộ có tôi trong kỷ niệm,
Em và tôi mất nhau vì ơ hờ.
Em, với tôi, còn cân đo đong đếm,
Thế là thêm, tôi lần nữa bơ vơ.
Thơ tôi viết những điều tôi không muốn,
Làm sao vui khi tự xử trảm mình.
Tôi nói dối che lòng rung động thật,
Xin trời cao, nếu có mắt, chứng minh.
Xin em đừng gọi tôi thi sĩ,
Xin em đừng gọi tôi nhà thơ.
Tôi tìm niềm vui trong từng con chữ,
Thơ đưa tôi về, sông suối quê nhà.
Nhiều khi tôi muốn cầm súng, nã
Môt phát thôi, tôi trở lại vô cùng.
Nhiều khi muốn chính tôi: trái phá,
Cho em, tôi, và kỷ niệm nổ tung.
Tôi sẽ viết những dòng thơ điên loạn,
Hồn động đất tôi tìm đến thánh đường,
Nghe dụ ngôn về cuộc đời hư nát,
Dưới sâu tôi lợn cợn bọt yêu thương.
Em đừng kể những tháng ngày tăm tối,
Mặt trời mù, khó nhận rõ mặt người.
Em và tôi gánh đều phần tội lỗi,
Đã vì sao bóng tối chẳng chia đôi.
Hoàng Thủy Biển
(16. XII. 2011)
|
|