Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Thơ thầy Trần Đại Tăng trên " nguoivietboston

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
Huynh thi Tuyet Nhung
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 14 8 2008
Số bài: 3657

Bài gửiGửi: Hai 10 04, 2010 8:31 am    Tiêu đề: Thơ thầy Trần Đại Tăng trên " nguoivietboston Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Thơ Thầy Trần Đại Tăng của chúng ta được Hoàng Hạc đăng trang trọng trên báo " NguoiVietBoston "

Mùa hoa phượng đọc thơ Trần Hoan Trinh

TranHoanTrinhTheo mục tác giả Việt Nam do nhà thơ Luân Hoán biên soạn, nhà thơ Trần Hoan Trinh tên thật là Trần đại Tăng, sinh ngày 3-8-1937 tại Huế. Ông tốt nghiệp Ðại Học SàiGòn, dạy Toán tại Ðà Nẵng từ năm 1958, làm thơ từ năm 1952, hiện sống tại Sài Gòn.

Thi phẩm đã xuất bản:

* Tôi Khóc Em Cười
* Bỏ Trường Mà Ði
* Tóc Trắng Sân Trường

* Tiếng Chim Ngoài Cửa Lớp

Phần nhiều thơ của nhà thơ Trần Hoan Trinh viết trong thời gian gần 30 năm dạy học tại các trường trung học ở Đà Nẵng. Đà Nẵng, thành phố của một thời chiến tranh, xô bồ, tang tóc, nơi đây, bước chân của những người lính Thủy Quân Lục Chiến Mỹ đầu tiên đã đổ bộ để làm đầu cầu cho cuộc chiến tranh tốn kém nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Nhưng Ðà Nẵng còn là thành phố cãng đẹp tuyệt vời với những hàng phượng đỏ hai bên đường Ðộc Lập, và với những chiếc ghế đá dọc bờ sông Hàn mang chứng tích của một thời học trò đầy kỷ niệm.

Nhân mùa phượng vĩ đang về trên quê hương và trong ký ức, mời quý vị đọc một số bài thơ của nhà thơ Trần Hoan Trinh:

BỎ TRƯỜNG MÀ ĐI

Ta đến khi tóc xanh
Ta về khi tóc bạc
Này , mai trên trường xưa
Có một người thiếu mặt !

Ta đến hồn như trăng
Ta về lòng như suối
Cây sao già trên sân
Ngươi thua ta một tuổi !

Bước đi trên hành lang
Bước đi trong lớp học
Cọng lại bằng con đường
Nối vòng quanh trái đất

Ta đã nói triệu lời
Ta đã viết triệu câu
Bóng hình ta khắp nơi
Từng góc tường đóng bụi !

Ta lặng lẽ âm thầm
Bốn mươi năm cửa lớp
Còn gì cho ta đây
Những ngày dài cỏ mục ?

Tiễn ta về hôm nay
Hàng cây xanh cúi mặt
Gốc phượng hồng ngẩn ngơ
Học trò thì đâu mất !

Ơi tượng đồng lặng câm
Người vô tri vô giác
Sao hiểu được lòng ta
Như sóng triều dào dạt!

Ơi phấn trắng bảng đen
Thôi cũng đành vĩnh biệt
Rồi năm tháng cuối đời
Chắc nhớ ngươi tha thiết !

Mai có ai khóc ta
Khi về thăm trường cũ
Cứ nhìn mây lưng trời
Lắng tai nghe gió thổi

Ta đến khi tóc xanh
Ta về tóc đã bạc !
Đóa hồng nào cho ta
Sao đóa hồng tím ngắt!

Trần Hoan Trinh

——————————————

TÓC TRẮNG SÂN TRƯỜNG

Cả cuộc đời anh ở nơi đây
Nhớ từng ngọn cây thương từng ngọn cỏ
Kỷ niệm trên mỗi mét vuông bé nhỏ
Thân thiết từng viên sỏi đá trên sân
Đã mấy muà xuân hạ thu đông
Đã mấy phen năm cùng tháng tận
Lòng ngậm ngùi thương từng viên phấn vụn
Hồn bâng khuâng theo từng tiêng trả bài
Nắng sớm mơ trưa cặm cụi miệt mài
Chưa hề một lần xa rời bục giảng
Đã nhiều khi ngẩn ngơ trước bảng
Buồn vui theo từng ánh mắt học trò
Thông cảm giận hờn, chia sẻ ước mơ
Cứ ưu tư trêm mỗi hàng điễm số
Lớp đến lớp đi lớp về lớp ở
Thấy đời mình như chuyến đò ngang
Đứng một mình trên hun hút hành lang
Theo dõi âm thầm cuộc đời thay đổi
Đưá bại đứa thành đứa vinh đứa khổ
Nghe mênh mông biển rộng sông dài
Thấy cầu thang càng ngày càng cao
Thấy tóc mình càng ngày càng bạc
Thấy nhân tình như dần phai nhạt
Vẫn thầm mong học trò có đưá trở về
Nhìn lại thầy một thưở xa xưa
Thăm lại trường một thời thơ dại
Nhiều lúc bàng hoàng trống trường đã bãi
Trên đường về nhớ nhớ muôn phương …
Ôi ngôi trường một thưở thân thương
Chiều hôm nay ta thấy mình hoá đá
Đứng ngơ ngẩn giữa sân trường lá đổ
Mặc tóc trắng bay trong nắng gió chiều hè
Thấy hồn mình như sương phủ mây che.

Trần Hoan Trinh

——————————————

CHỚP BỂ MƯA NGUỒN

Nằm nghe chớp bể mưa nguồn
Trăng hiu hắt bãi, sóng trườn bờ xa

Nằm nghe uá cỏ tàn hoa
Nghe rơi rớt mộng, nghe nhoà nhạt hương

Nằm nghe nhỏ giọt tình buồn
Giọt thao thức nhớ, giọt hờn tủi thân

Nằm thương nhan sắc cố nhân
Hoa trôi bèo dạt phong trần ở đâu

Nằm nghe non nước biển dâu
Công danh mây khói, bạc đầu trắng tay

Nằm nghe tình nghĩa tàn phai
Tri ân biền biệt góc trời mù sương

Nằm nghe đổ lục phai hường
Thế nhân ấm lạnh đêm trường trơ vơ

Trần Hoan Trinh

————————————–

LỜI THẦM CHO EM

Rồi anh cũng như lòai chim bé nhỏ
Thèm mặt trời theo ánh nắng bay đi
Và anh cũng như lòai chim nhỏ đó
Đến muôn năm không tìm được lối về

Rồi tuổi trẻ theo tháng ngày đi mất
Và tình yêu như nước đổ dòng sông
Lòai chim nhỏ bỗng dưng buồn ngơ ngác
Anh cô đơn cứ nước mắt lưng tròng

Thành phố ấy vẫn dòng sông nước biếc
Cỏ mùa xuân đã xóa dấu chân chim
Con đường xưa những vòng tay thắm thiết
Em quên đi như cây lá vô tình

Chim mỏi cánh đành phó thân cho gió
Gió đưa chim về biển nhớ rừng buồn
Anh đứng lại nhìn sương mù phố cũ
Nghe lòng mình thương nhớ cả trăm phương

Trần Hoan Trinh

——————————–

LỜI BUỒN BÊN LỚP HỌC CHIỀU

Chiều hôm nay trên hành lang lớp học
Anh lang thang tìm kiếm một mùa xuân
Mấy mươi năm cửa lớp sân trường
Anh còn gì hỡi tình yêu bé bỏng ?

Bỗng bất chợt thấy lòng mình như sóng
Trôi miên man nhớ bến nhớ bờ
Ngày tháng qua con nước lặng lờ
Anh còn gì ơi người thầy tội nghiệp !

Mùa hè cứ qua mùa thu cứ tiếp
Anh bảng đen và phấn trắng muôn đời
Ân nghĩa đầu môi chót lưỡi mất rồi
Anh còn gì ? Ơ mái đầu bạc trắng !

Anh ở đó như con tằm nhả tơ
Dệt kén tương lai cho lớp lớp học trò
Học trò ra đi cùng trời cuối đất
Anh một mình bên cửa lớp bơ vơ

Mái ngói tường kia rêu phong mấy phen
Hồn anh cũng rêu phủ trăm miền
Nghe nhạt nhòe như trang sổ điểm
Bục giảng âm thầm nhớ nhớ quên quên

Cây cỏ sân trường cùng anh lớn lên
Chia sẻ cùng anh bao nỗi vui buồn
Cây cỏ vô tri còn anh thao thức
Thấy cả đời mình như tấm bảng đen/.

Trần Hoan Trinh

—————————————-
Cho em một cành phượng đỏ

Cho em một cành phượng đỏ
Để em tựa má em hồng
Để lớp học chiều ru em giấc ngủ
Giữa tiếng giảng bài thầy cũng bâng khuâng

Cho em một cành phượng đỏ
Nghe muà hạ thổn thức trong lòng
Để em hỏi em buồn hay vui
Khi nắng xôn xao tràn qua cửa lớp

Cho em một cành phượng đỏ
Để bướm vàng theo em vào phòng
Cho bướm đầu trên trang sách mở
Mai bướm còn lưu luyến trên sân ?

Cho em một cành phượng đỏ
Giờ ra chơi em tặng tri âm
Chợt heo mây trên trang lưu bút
Bạn bè rồi đây còn nhớ nhau không?

Cho em một cành phượng đỏ
Em cài lên mái tóc học trò
Để tan học chiều nay qua phố
Trên đường em về có kẻ làm thơ

Cho em một cành phượng đỏ
Để em ấp ủ trong lòng
Rồi mai trời nghiêng nắng xế
Em nhớ về một thưở thanh xuân

Trần Hoan Trinh

Thật đáng tự hào phải không các bạn !?

Các bạn có thể vào link này để xem bài của Thầy Trần Đại Tăng


http://nguoivietboston.com/?p=26230


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI