Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Những Bài Thơ YÊU THÍCH 2
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 8 15, 2010 10:07 pm    Tiêu đề: Những Bài Thơ YÊU THÍCH 2 Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CHÂN TÌNH






Tình yêu phải chân thành
Không phải trò trình diễn
Đẹp từ lòng từ tim
Không phấn tô son điểm

Đâu phải là phường tuồng
Mà chắp râu vẽ cánh
Cần chi phải phô trương
Mà bao nhung bọc gấm

Tình yêu ấy thiêng liêng
Tình yêu ấy sâu đậm
Không lời mà vô biên
Không cân mà rất nặng

Đâu là người Cứu Thế
Không phải đấng phi thường
Mà tung hô vạn tuế
Mà vạn thọ vô cương

Cần chi lời hoa mỹ
Đừng cẩn ngọc thếp vàng
Một tấm lòng tri kỷ
Không chút gì dối gian

Xin cho một bàn tay
Đặt trên vai thân ái
Một ánh mắt thật đầy
Một nụ cười rộng rãi

Hãy là dòng suối trong
Để soi mình trong đó
Thấy mình đẹp như trăng
Lung linh như sao tỏ

Xin cho nhau tình yêu
Đậm đà và chân thật
Đừng thêm hoa lá cành
Tình yêu thành kịch mất !

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 8 15, 2010 10:13 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA






Bỡi nhớ quá anh về thăm trường cũ
Đứng trên sân nhìn lại cuộc đời mình
Chiều mùa hè nắng lốm đốm thủy tinh
Sao hiu hắt nghe lòng mình mưa đổ

Đã xa quá thưở tay ôm cặp vở
Chân tung tăn ngày hai buổi vào trường
Mắt học trò như lóng lánh kim cương
Cứ ngời sáng bên bạn bè thân thiết

Trời rất cao và mây xanh biếc
Mắt ai tình dưới vành nón che nghiêng
Cơn gió nào thổi loạn mái tóc đen
Để có kẻ thấy lòng mình si dại !

Cổng trường đó xưa cao như quan ải
Ngăn bước chân lãng tử học trò hoang
Bỏ học hành trốn ra phố lang thang
Đi thơ thẩn tìm vần thơ rơi rụng

Lớp học chiều gió nồm nam lay động
Ai mơ màng thiu thiu ngủ che tay
Tiếng thầy buồn làm giấc ngủ thêm say
Thêm tiếng chim trên hàng cây ríu rít

Đêm bãi trường tiếng hát buồn thắm thiết
Như nghẹn ngào vĩnh biệt chia ly
Nghe bâng khuâng nuối tiếc một xuân thì
Âm thanh đó bây giờ còn lãng đãng

Ngỡ trường lớp tình phai theo năm tháng
Sao lòng ta vẫn như bát nước đầy
Cuối cuộc đời thấy mình còn lãng mạn
Vẫn thầm mơ áo trắng em bay !

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 9 13, 2010 9:10 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CÀ GẬT CÀ TÀNG





Chuyện muốn nói không nói được
Việc muốn làm không thể làm
Chân bước tới đầu quay ngược
Miệng ú ớ như thằng câm

Trời vào đông mặc áo mát
Trời vào hè mặc áo bông
Như thằng hề cười toe toét
Dấu nước mắt chảy ròng ròng

Cứ rút đầu như con rùa
Cứ vô tình như tượng đá
Giả đần độn như con lừa
Mang kiếng đen nhìn thiên hạ

Giữa cuộc đời thằng cà gật
Giữa cuộc tình thằng lang bang
Giữa phố phường con lật đật
Với bằng hửu thằng tàng tàng

Ai nói phải cũng gật đầu
Ai nói sai cũng đầu gật
Như kỳ nhông luôn đổi màu
Sáng đỏ lòm chiều xanh ngoét

Làm thằng say sống lu bù
Làm thằng điên sống loạng choạng
Như một kẻ đang mộng du
Giữa cuộc đời đi quờ quạng

Nên em đừng trách anh
Cứ âm thầm lặng lẽ
Làm một khách lữ hành
Giữa đêm trường quạnh quẽ.

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Năm 9 16, 2010 4:34 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

ĐÊM THU





Này em cuộc vui đã tàn
Lời ca đã dứt tiếng đàn đã lơi
Phòng hoa đã bặt tiếng cười
Ngoài kia gió lặng như trời sắp mưa
Ngủ đi! Cho mộng đong đưa
Cho bao mơ ước song thưa lọt vào
Bềnh bồng nhẹ nhẹ ca dao
Lời ai thỏ thẻ ngọt ngào yêu thương
Hoa quỳnh thoang thoảng đưa hương
Trong chiêm bao gặp thiên đường tuổi thơ
Trăng thu lai láng mặt hồ
Đêm thu tí tách hai bờ cỏ hoa
Ai về áo trắng sương pha
Bước chân lay động âm ba ngập ngừng
Trời như nhẹ hẫng phù vân
Chừng như ve vuốt dư âm ấu thời
Đêm thu trăng lạnh lùng rơi
Bao la bát ngát đầy vơi cả lòng
Thôi em hãy ngủ cho nồng
Mơ con bướm đậu đóa hồng đẫm trăng
Hiu hiu gió động trăng tình.


9.2010
Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 9 25, 2010 9:51 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


TIẾNG HÁT MÙA THU CŨ






Bỗng mơ màng nghe tiếng hát em
Theo mùa thu về đâu bên thềm
Thấy con trăng cũ treo đầu ngõ
Trãi ánh vàng hư ảo trời đêm

Ô hay! Ô hay! Rung động cả hồn
Có phải là em có phải em ?
Thấp thoáng mùa thu mười năm trước
Dưới bóng trăng xanh thưở ước nguyền?

Gió bỗng lao xao lá thì thầm
Tiếng hát mơ hồ như vọng âm
Ve vuốt tình yêu nào xa lắc
Đã chết từ khi vỡ nguyệt cầm

Lòng bỗng chùng theo nỗi nhớ qua
Em về áo trắng mỏng sương pha
Tìm nhau dưới bóng trăng thu cũ
Nhặt tiếng cười xưa dưới cội hoa

9.2010
Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 10 23, 2010 10:30 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CUỘC TÁI NGỘ KHÔNG CÓ THẬT






Em đứng dưới ánh đèn đường hiu hắt
Dáng thẩn thờ như mong ngóng chờ ai
Bước lui tới bên cổng trường khép chặc
Trên bờ lưng buông một mái tóc dài

Chợt thấy tôi em vội vàng quay mặt
Định bỏ đi nhưng bỗng đứng lại nhìn
Chút lấp lánh rạng ngời trong khóe mắt
Rồi vỡ oà trong tiếng hót như chim

Chòang ôm tôi em nghẹn ngào bật khóc
Nghe thiết tha và cảm động không ngờ
Người học trò một thời thân thiết nhất
Đẹp như tiên và trong sáng như mơ

Là em đó! Ngày nào ôm cặp vở
Trên sân trường giữa chúng bạn tung tăn
Ngồi trong lớp mộng mơ qua cửa sổ
Nhìn trời xanh muốn hóa cánh chim bằng

Là em đó ! Người học trò son sắt
Chiều tan trường cứ ngơ ngẩn bâng khuâng
Trên đường về dùng dằng ngỏanh mặt
Nhìn trường yêu muốn ôm hết vào lòng

Em nổi trôi theo cuộc đời lăn lóc
Đi muôn phương rồi nay trở về đây
Muốn nhìn lại một chút gì đã mất
Nên đêm nay đứng ở ngã tư này

Cầm thật chặc hai bàn tay lạnh buốt
Tôi bồi hồi trong thông cảm sẻ chia
Bao buồn vui một thời xa lăn lắc
Nghe trên vai nước mắt ướt đầm đìa

Đêm đã khuya và con đường đã vắng
Em miên man với kỷ niệm quay về
Tôi cũng thế thả hồn theo năm tháng
Bên học trò bên bục giảng say mê

Bỗng ngây ngất niềm tin xưa trở lại
Lòng khô cằn như ấm áp mưa xuân
Em còn đó và tôi còn em mãi
Dẫu trường kia đã dâu biển bao lần !

Tôi đứng lặng nghe sân trường nổi gió
Thổi vi vu trong suốt đáy hồn mình !
Cuộc tái ngộ hình như không có thật
Bỡi đêm đêm tôi vẫn mãi đi tìm .

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Tư 11 03, 2010 8:34 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


BÂNG KHUÂNG NGUỒN CỘI



Chim bay về cội
Cá lội về nguồn
Anh có quê hương
Sao đi biền biệt ! ?

Núi xanh sông biếc
Trăng ngọc mây hồng
Anh có thấy không
Quê mình đẹp nhất !

Lúa thơm sửa mật
Trái ngọt cây lành
Ca dao trữ tình
Thơ KIỀU trác tuyệt

Trường Sơn điệp điệp
Nam Hải trùng trùng
Hồng Hà , Cửu Long
Non sông hoa gấm

Tình cha rất đậm
Nghĩa mẹ rất tròn
Vợ chồng sắt son
Bạn bè thắm thiết

Tiền nhân lẫm liệt
Hậu thế anh hùng
Anh có thấy không
Sao hoài viễn xứ?

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 3 28, 2011 10:10 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


TIẾNG THƠ RỒI TẮT






Dẫu ngày mai trần gian không anh
Muôn chim vẫn ríu rít trên cành
Ngàn hoa vẫn cứ khoe màu sắc
Nắng vẫn hồng và trời mây xanh .

Dẫu ngày mai biền biệt tăm hơi
Đời vẫn vui rộn rã tiếng cười
Sông vẫn bình yên bập bềnh vỗ sóng
Và bình minh le lói mặt trời

Dẫu ngày mai như khói sương tan
Anh bơ vơ hạc nội mây ngàn
Phố vẫn dập dìu thướt tha áo lụa
Môi vẫn hồng xuân vẫn chứa chan

Tiếng hát tiếng đàn vẫn vỡ tung
Quán đông bia rượu chảy không ngừng
Cụng ly chan chát mừng đêm hội
Phách gõ kèn rung trống chập chùng

Chỉ có THƠ anh sẽ lặng câm
Tàn như lá úa rã như bùn
Không bóng không hình không hơi tiếng
Em sẽ quên đi đến đoạn đành !

Chỉ có THƠ anh sẽ bặt tăm
Bao nhiêu tâm huyết đó khô cằn !
Có ai nhặt lại câu Thơ cũ
Để gửi cho đời chút vọng âm !?

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Tư 4 20, 2011 7:17 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


NGUYÊN TIÊU




Mơ trở về một thuở xuân xanh
Viết tặng em bài thơ si tình
Lời thơ bỏng cháy như nung lửa
Sắc như dao kề giữa trái tim

Anh bỗng nghe lòng quá khát khao
Ôm thơ bay vút 9 tầng cao
Đêm nguyên tiêu trăng tràn lan sáng
Trăng cũng như em đẹp ngọt ngào

Trăng sáng chói ngời như thủy tinh
Và em tinh khiết tựa đóa quỳnh
Trăng chan hòa mắt em đắm đuối
Nên cả đêm trăng bỗng hửu tình

Em chợt xa rồi bỗng thật gần
Mượt mà như một nụ tầm xuân
Trăng hư ảo và em hư ảo
Lóng lánh long lanh giữa cõi trần

Góp hết mây trời dệt tóc em
Ta uống no trăng từ môi mềm
Rồi theo thơ lạc vào mây biếc
Thấy dưới trăng rằm em ngủ yên

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 4 29, 2011 11:06 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


BỎ ĐI






Đã nhiều lần ta muốn bỏ đi
Tìm một gốc thông tréo chân ngủ khì
Nghe gió ru tình trên đầu ngọn cỏ
Bỏ lại đằng sau tất cả sân si

Ta mệt quá rồi cần chốn nghỉ ngơi
Tâm trí căng ra sắp đứt mất rồi
Thèm chút tự do như lòai chim nhỏ
Bay vút lên trời bay tít mù khơi

Ta đã lâu như lòai dế con
Quẩn quẩn quanh quanh một con đường mòn
Nghe hồn rêu phong ,nghe tim hóa đá
Chợt thấy mình ngày tháng héo hon

Ta chán quá rồi bạn bè gần xa
Nỗi buồn hôm nay nỗi vui hôm qua
Cho ta xin như vầng trăng lặn
Trơ trọi âm thầm tận cuối trời xa .

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 6 18, 2011 8:54 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


NGHE KHÚC TIẾU NGẠO GIANG HỒ






Nằm giữa hoa vàng mộng vó câu
Thanh gươm tráng sĩ gối ngang đầu
Ôi chao ! Tiếng sáo mê hồn quá
Cùng với tiếng đàn quyện quyện nhau !

Rừng núi trập trùng quan ải xa
Tiếng đàn như tiếng động can qua
Biên cương một thuở hờn cung kiếm
Tiếng sáo lay lay bóng nguyệt tà

Đàn bỏ cung hồ sang cung thương
Năm cung rung chuyển cõi vô thường
Thâm sơn cùng cốc cuồng phong dậy
Thác đổ lưng đèo sấm cuối truông

Tiếng sáo lên cao rồi xuống trầm
Tiếng đàn chới với níu trời xanh
Mây đưa gió lạc buồn man mác
Dìu dặt mơ hồ mãi vọng âm

Tiếng suối thì thầm dưới đáy khe
Tiếng đàn tiếng sáo tỏa sơn khê
Giai nhân đổ nước nghiêng thành hỡi
Có phải chăng nàng đang tỉ tê

Bỏ kiếm vứt cung nằm nghe đàn
Anh hùng há sợ lũ tà gian !
Ta tráng sĩ , hề , quên thế sự
Trong đôi mắt xanh , hề, hồng nhan !

Khinh bạc nhìn đời nửa tỉnh say
Rong chơi khắp cả núi sông này
Ngừng tiêu dừng trúc tri âm hỡi
Hãy uống cùng ta một bát đầy

Thành bại, thăng trầm cũng thế thôi
Tử sinh , vinh nhục chuyện luân hồi !
Giàu sang phú quí trong thiên hạ
Nhẹ hẫng như làn mây trắng trôi !


Nốc rượu dốc bầu ha hả cười
Giang hồ tiếu ngạo thế nhân chơi !
Kệ lòai ác điểu tanh mùi máu
Mặc lũ ma vương đội mặt người

Vác kiếm giắt cung thôi lên đường
Tóc bồng áo lộng gió nghìn phương
Cố nhân góc bể chân trời ấy
Đến cạn cùng ta một hồ trường

~Trần Hoan Trinh








_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 8 15, 2011 8:49 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


LỜI TẠ TỪ MUỘN MÀNG








Thôi đừng non nỉ nữa em
Ngoài kia trời đã vào đêm lâu rồi
Phố phường đã mở cuộc chơi
Xập xình tiếng nhạc, chói ngời đèn hoa
Áo hồng áo đỏ thướt tha
Tiếng cười thánh thót tiếng ca tưng bừng
Người ta thì đã nghìn trùng
Cố nhân chắc đã đổi lòng từ lâu
Bây giờ bến cũ nông sâu
Muốn về nào biết bến đâu mà về
Mênh mông vạn dặm sơn khê
Sương giăng cổ độ, mây che giang đầu
Tình yêu ấy đã nát nhầu
Thì thôi chấm dứt cuối câu cũng vừa
Xé trang tình sử năm xưa
Còn đâu tình sử mà mơ thêm buồn!
Kinh kỳ sấm chớp mưa tuông
Sông ngăn đèo chắn biển cuồng núi cao
Tàn rồi một giấc chiêm bao
Dại gì bấc lụn đèn hao một mình
Vết thương lòng để trong tim
Hơi đâu đau mãi chuyện tình dở dang
Đã qua bao mùa lá vàng
Trách chi ai bạc-tình-lang làm gì!
Một lần đã nói biệt ly
Xem như giấc mộng xuân thì đã xong
Người ta đã nên vợ chồng
Mà em còn muốn đèo bòng làm chi ?
Tạ từ nói tạ từ đi!
Dẫu rằng từ tạ có khi muộn màng
Xuân kia sắc cũng chưa tàn
Phấn son em hãy điểm trang lại mình
Môi hồng điểm nụ cười xinh
Nụ cười đổ quán xiêu đình ngày xưa
Thuyền tình sẽ có người đưa ……..


~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 10 15, 2011 10:01 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


NGƯỜI VỀ BUỒN KHÔNG






Mai người về người có buồn không ?
Thành phố thân quen thay đổi lạ lùng
Ngơ ngác nhìn quanh tường cao phố rộng
Cao ốc chọc trời, đại lộ mênh mông !

Mai người về người có buồn không
Con đường ngày xưa trãi đỏ phượng hồng
Con đường tình yêu thướt tha áo lụa
Hàng quán rộn ràng xe loạn người đông

Mai người về người có buồn không
Ngôi trường trăm năm thắp nén hương lòng
Không còn hàng cây đong đưa kỷ niệm
Lớp lớp hàng hàng mái đỏ lầu cong !

Mai người về người có buồn không
Con sông ấu thơ nước đã đổi dòng
Thuyền mộng đó tình không còn bến đậu
Không còn hai bờ lau lách bên sông

Mai người về người có buồn không
Bạn bè một thời biệt tích mù tăm
Nhìn trước nhìn sau người xa kẻ lạ
Đến cả cố nhân cũng đã thay lòng !

Mai người về người buồn hay vui
Thành phố hôm nay xinh đẹp bằng mười
Nhưng thoảng hiu hiu hồn thu thảo
Lòng có bâng khuâng vương chút ngậm ngùi?


~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 11 05, 2011 11:14 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


HƯƠNG LẠNH






Dẫu vô nghĩa như ngôi trường đã cũ
Dẫu tàn phai trong ký ức học trò
Anh vẫn về đứng tựa cổng trường xưa
Vo kỷ niệm cho tình yêu trở lại

Khi mới đến lòng say sưa hăng hái
Chân run run từng bước nhỏ vào trường
Tiếng giảng bài cứ cao vút yêu thương
Đầy tin tưởng và chứa chan hạnh phúc

Em trong sáng dịu dàng hiền thục
Rất thơ ngây và rất đổi hồn nhiên
Anh hòa mình với tuổi trẻ thần tiên
Mỗi lớp học là một thiên đường đẹp !

Xuân đến hạ tàn thu qua đông hết
Cứ mãi mê bên sách vở học trò
Tuổi thanh xuân như gió thoảng không ngờ
Chợt quay lại thấy một mình ngơ ngẩn

Yêu thương đó vẫn trong tim cháy bỏng
Nghĩa tình kia cứ ray rứt tâm can
Nhưng nhìn quanh tất cả đã tan hàng
Anh trơ trọi giữa lạnh lùng năm tháng

Trường với lớp một bóng mờ dĩ vãng
Thầy và trò chuyện xa lắc xa lơ
Anh cô đơn như một chú nai tơ
Đứng ngơ ngác giữa rừng thu rụng lá !

Chiều hôm nay lại mong trời phép lạ
Ngồi bàn thầy , mở cuốn sổ gọi tên
Phấn trắng cầm tay , đứng trước bảng đen
Viết nắn nót một đầu bài thật đẹp !

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 1 02, 2012 9:09 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CHIỀU LANG THANG GÓC PHỐ





Cô đơn như trăng sớm
Bơ vơ như mây chiều
Anh trở về thành phố
Đi giữa trời tịch liêu

Lang thang từng bước nhỏ
Con đường xưa là trường
Áo trắng em một thuở
Chập chờn dưới tà dương !

Bây giờ là muà hạ
Xưa phượng hồng góc sân
Bỗng nghe trong tiếng lá
Tiếng ai cười rất trong

Tiếng giảng thầy đâu đây
Tóc em che trang vở
Ôi một thời dễ thương
Ôi một trời để nhớ

Ghé thềm hoang cổ viện
Nghe tượng Hời trở trăn
Có phải hồn Chiêm cũ
Còn giận người Huyền Trân ?

Anh đứng nhìn sóng vỗ
Anh đứng nhìn nước trôi
Ngỡ mình là cổ độ
Đang chờ thuyền xa khơi !

Sông vẫn là sông cũ
Núi vẫn là núi xưa
Sao nghe buồn thiên cổ
Vang vọng từ thiên thu !

Anh trở về thành phố
Đứng bên góc trường xưa
Đường chói chan nắng đổ
Mà hồn rả rích mưa !

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
Trang 1 trong tổng số 2 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI