Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng
Đăng Nhập Đăng ký Trợ giúp Thành viên Tìm kiếm Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng

Những Bài Thơ YÊU THÍCH
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Tác giả Thông điệp
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 4 17, 2009 10:24 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CHO EM
MỘT CÀNH PHƯỢNG ĐỎ






Cho em một cành phượng đỏ
Để em tựa má em hồng
Để lớp học chiều ru em giấc ngủ
Giữa tiếng giảng bài thầy cũng bâng khuâng

Cho em một cành phượng đỏ
Nghe muà hạ thổn thức trong lòng
Để em hỏi em buồn hay vui
Khi nắng xôn xao tràn qua cửa lớp

Cho em một cành phượng đỏ
Để bướm vàng theo em vào phòng
Cho bướm đầu trên trang sách mở
Mai bướm còn lưu luyến trên sân ?

Cho em một cành phượng đỏ
Giờ ra chơi em tặng tri âm
Chợt heo mây trên trang lưu bút
Bạn bè rồi đây còn nhớ nhau không?

Cho em một cành phượng đỏ
Em cài lên mái tóc học trò
Để tan học chiều nay qua phố
Trên đường em về có kẻ làm thơ

Cho em một cành phượng đỏ
Để em ấp ủ trong lòng
Rồi mai trời nghiêng nắng xế
Em nhớ về một thưở thanh xuân

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Ba 6 16, 2009 8:10 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CỐ TRI





Ta đứng giữa đất trời hồng hoang
Gọi tên ngươi nhớ ngươi vô vàn
Ngươi đi từ thuở tàn chinh chiến
Biền biệt mù tăm dưới thế gian

Ta xưa thương ngươi như thương mình
Hai đứa chán chường chuyện công danh
Người bỏ lên rừng dưới trăng mài kiếm
Ta nằm khèo trong túp lều tranh

Ngươi bên ta rượu cứ tràn ly
Ngày cũng như đêm uống say li bì
Cứ giận trời kia không có mắt
Nên để anh hùng hảo hán suy vi

Ngươi ôm đàn ngồi hát nghêu ngao
Mười ngón tay ngón bấm ngón cào
Mấy sợ dây đàn như căng rỉ máu
Rồi đập vỡ đàn bước thấp bước cao

Ngươi bỏ đi mất hút cuối trời
Ta một mình vói gọi đuối hơi
Miệng cứ thì thầm ơi bằng hửu
Ta nhớ ngươi thương ngươi một đời!

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Năm 7 23, 2009 7:56 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

MÂY CHIỀU





Mây trời trôi lờ lửng
Gió thu nhẹ nhẹ đưa
Chiều nay nhiều nắng rụng
Nghe buồn về xa xưa

Tôi có một người em
Tóc đầy vai buông xõa
Độ ấy nắng êm đềm
Ân tình còn bỡ ngỡ

Mắt em như suối trong
Chưa buồn rưng thế hệ
Môi hồng như hoa xuân
Tâm tư chưa vướng lệ

Em vui bước đến trường
Thơ ngây như chim bướm
Chưa biết chuyện yêu đương
Dù má hồng đã đượm

Những chiều buồn mang mang
Em nhìn nắng nhạt vàng
Bên song em đứng lặng
Nghe hoàng hôn vội vàng

Những hôm trời vào thu
Bâng khuâng sương giăng mù
Mơ màng em đứng ngắm
Rồi mỉm cười vẩn vơ

Em rất yêu mến tôi
Như thương người anh cả
Và hay làm nũng đòi
Rằng cho em tất cả

Những đêm buồn vắng lặng
Nhìn em tôi làm thơ
Em buộc tôi đề tặng
Cho em đến muôn tờ

Em hay hát nhạc buồn
Những bài ca vĩnh biệt
Nhưng vẫn cười vẩn vơ
Khi nhìn tôi tha thiết

Tôi yêu em tha thiết
Mà sao mùa xuân đi
Cho sầu đôi mắt biếc
Cho muôn đời chia ly

Em chết chiều nắng vàng
Gió nhiều và lá rụng
Em mỉm cười cuối cùng
Cho tôi rồi khép kín

Đưa em đến nghĩa trang
Nghe trong lòng cay đắng
Em chết giữa chiều hoang
Thương em đời quá ngắn

Thu đi rồi trở lại
Đã mấy mùa thu rồi
Tôi sống về dĩ vãng
Muôn đời cho em thôi

Những chiều mây buông nhiều
Một mình tôi làm thơ
Với tình em dưới mộ
Cho em cười vẩn vơ !

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 8 07, 2009 9:51 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

THẤT THANH





Và thiên địa bỗng đùng đùng địa chấn
Rồi muôn ngàn thành quách ngã lao xao
Biển vỗ sóng ầm ầm vô tận
Anh thất thanh không biết trốn phương nào

Rừng chao đảo và lung lay tận rễ
Thác điên cuồng mù mịt non cao
Đá chạy cát bay hồng hoang tận thế
Anh nằm dài trơ trọi giữa trăng sao

Sông đổi sóng phá phăng đê cuồn cuộn
Cuốn theo dòng cồn cũ bến bờ xưa
Và lòng người cũng hung tàn thú dữ
Lấy máu xương làm một cuộc vui đùa

Say mê đó bỗng héo khô cạn kiệt
Hào quang tàn nắng lụn chiều hoang
Hồn lạnh buốt trăm nỗi buồn thê thiết
Thanh xuân ơi ! Ảo mộng một thiên đàng !

Đành cúi mặt đứng bên dòng thác lũ
Đưa hai tay chới với níu mây trời
Gọi vô vọng tháng ngày thân thiết cũ
Nghe quanh mình lả tả bọt bèo rơi

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: CN 9 20, 2009 10:48 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

QUÊ HƯƠNG, THƠ và EM




Sáng hôm nay chim bỗng hót tưng bừng
Nắng óng vàng tơ lối cỏ xanh
Tiếng hát tiếng ca tiếng đàn thánh thót
Em có nghe lòng rung động không?

Đã có bao giờ em ước mơ
Một ngày đất nước thanh bình chưa?
Không còn tiếng đạn bom gầm thét
Đêm lặng lờ trong tiếng gió khua

Em có khi nào từng ước ao
Một ngày tàn lụi cuộc binh đao
Non sông một giải liền Nam Bắc
Nhà cửa xây trên những chiến hào?

Súng đã im trên mọi nẽo đường
Ước mơ khao khát một đời luôn!
Bao người trai trẻ rời cây súng
Trở lại cầm cày vỡ ruộng nương

Cuộc chiến tương tàn thôi đã xa
Đồng quê lúa trỗ lá đơm hoa
Ơi chao ! Hai chữ HÒA BÌNH ấy
Ta đã một đời mơ thiết tha!

Sáng nay bỗng thấy nước mắt mình
Lăn chảy hai dòng trên má nhăn
Đất nước lâu rồi trong khói lửa
Có đến 100 năm mới hòa bình!

Sáng nay có triệu triệu đóa hồng
Nở ngát thơm lừng cả núi sông
Em bỗng nghe lòng thương yêu thắm thiết
Quỳ xuống hôn từng ngọn cỏ mùa xuân.

Sáng nay đứng giữa quê hương mình
Thấy nụ cười em xinh thật xinh
Thấy tình yêu em đẹp thật đẹp
Và bài thơ anh tình thật tình!

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Ba 10 13, 2009 8:14 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

TRĂNG TÀN TRÊN BẾN PHU VĂN LÂU




Trăng trãi lạnh lùng trên bến sông
Thuyền ai buông mái thả theo dòng
Ô hay ! Ai hát buồn non nước
Mà để thu phong thoảng lạnh lùng !

Sóng vỗ mạn thuyền sóng vỗ chân cầu
Đêm hòang thành vọng tiếng vó câu
Một thời cung kiếm xa lăn lắc
Chỉ thấy lao xao cổ độ sầu

Trăng Tầm dương hay trăng Ngũ hồ
Trăng Giang châu hay trăng Cô tô
Mà trăng lai láng hàng lau lách
Cuộn tiếng nguyệt cầm trôi ngẩn ngơ

Trăng ly hương hay trăng ly tao
Mà đầu sông tiếng vạc kêu gào
Mây đùn đỉnh núi buồn hiu hắt
Làm cả trường giang bỗng nghen ngào

Công nương tóc rối đọng trăng vàng
Đã quá lâu rồi quên điểm trang
Ai đó quân vương mà son phấn
Thượng uyển trăng heo hắt cỏ vàng

Trăng vẫn nghìn năm trãi giữa trời
Đêm Phu Vân Lâu lặng lẽ trăng soi
Nghe hồn thiên cổ buồn man mác
Lòng bỗng theo con nước lạc lòai !

~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Hai 12 14, 2009 8:58 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

NGƠ NGÁC SÂN TRƯỜNG





Và kỷ niệm lại hàng hàng lớp lớp
Và thương yêu cứ canh cánh bên lòng
Bỏ….Mà Đi tưởng đã dứt được tình
Sao trở lại giữa sân trường ngơ ngác


Ta một thuở tóc xanh rồi tóc bạc
Em một thời áo trắng tóc tầm vai
An tình kia thân thiết nọ tàn phai
Còn ta đó với nỗi buồn cô độc


Xa lắm rồi những giờ chơi giờ học
Xa lắm rồi những giờ dạy giờ thi
Sách vở , học trò , bè bạn phân ly
Viên phấn trắng cũng lạnh lùng như đá


Em niềm nở nhưng vô tình chi lạ
Em ân cần nhưng hờ hững vô song
Ta chỉ là kỷ niệm tuổi thanh xuân
Là kỷ niệm của một thời em đẹp



Thôi huyền thoại của một thời nên khép
Cám ơn em đã một thuở mặn nồng
Oi ngôi trường như một dòng sông
Ta tắm mát cả đời mình trong đó


~Trần Hoan Trinh





_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Năm 3 18, 2010 9:08 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


CÓ BUỒN HAY KHÔNG


Em hỏi anh có buồn hay không?
Bạn bè bỏ đi còn lại một mình
Ngơ ngác giữa đời tranh danh đọat lợi
Ẩn mặt làm thằng tiểu tốt vô danh

Em hỏi anh có buồn hay không?
Thiên hạ giàu sang bạc biển tiền rừng
Anh chiếc xe cùn, anh căn nhà xẹp
Mưa tạt gió lùa sao cứ ung dung

Em hỏi anh có buồn hay không?
Học trò hàng trăm hàng vạn danh thành
Mấy đứa gặp thầy bắt tay ngã nón
Vạn đứa vô tình giả bộ quay lưng

Em hỏi anh có buồn hay không?
Người ta ông kia ông nọ tưng bừng
Anh cả một đời sân trường cửa lớp
Dứt áo ra về nhìn lại tay không

Em hỏi anh có buồn hay không?
Thiên hạ nhơn nhơn mắt thịt lòng trần
Chỉ biết đua đòi ăn chơi phè phỡn
Không có tâm hồn không có trái tim

Em hỏi anh có buồn hay không?
Bên tả không quen bên hửu không thân
Phía trước người dưng phía sau người lạ
Mỏi mắt ngóng tìm một kẻ tri âm

Em hỏi anh có buồn hay không?
Thành bại hôm nay đâu luận anh hùng
Thôi giữ cho lòng ngọc trong tuyết trắng
Sẽ thấy tâm hồn ngan ngát hương xuân .

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Sáu 4 30, 2010 8:38 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này


NỖI BUỒN BÈ BẠN



Thằng bạn tri âm mới chết đi
Bạn thơ bạn rượu cũng không về
Bạn điên bạn tỉnh đều xa hết
Ta thức hay chừng đang ngủ mê ?

Thuở ấy dăm thằng thân thiết nhau
Khi ông khi tớ khi mày tau
Chiều tà tà phố nhìn thiên hạ
Tối quán cóc ngồi luận trước sau

Đứa đọc dăm câu thơ Nguyễn Bính
Đứa khe khẽ hát Trịnh Công Sơn
Đứa vo khói thuốc tìm thi hứng
Đứa rót tràn ly mộng chập chờn

Thời thế đổi thay người mỗi ngả
Đứa về cố quận đứa tha hương
Đứa qua bể Bắc tìm đất lạ
Đứa lạc trời Tây nhớ cội nguồn

Ta một mình giữa cuộc trăm năm
Trong cô đơn lòng mơ ước thầm
Mai rồi tất cả về sum họp
Và bạn bè xưa lại quẩn quanh

Nhưng một thằng đi, hai thằng đi
Và ba thằng có xác tro về
Còn ta cứ phơ phơ đầu bạc
Nhớ cố tri rồi khóc cố tri !!

~Trần Hoan Trinh



_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 8 14, 2010 6:05 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



LỜI BUỒN BÊN LỚP HỌC CHIỀU

Chiều hôm nay trên hành lang lớp học
Anh lang thang tìm kiếm một mùa xuân
Mấy mươi năm cửa lớp sân trường
Anh còn gì hỡi tình yêu bé bỏng ?

Bỗng bất chợt thấy lòng mình như sóng
Trôi miên man nhớ bến nhớ bờ
Ngày tháng qua con nước lặng lờ
Anh còn gì ơi người thầy tội nghiệp !

Mùa hè cứ qua mùa thu cứ tiếp
Anh bảng đen và phấn trắng muôn đời
Ân nghĩa đầu môi chót lưỡi mất rồi
Anh còn gì ? Ơ mái đầu bạc trắng !

Anh ở đó như con tằm nhả tơ
Dệt kén tương lai cho lớp lớp học trò
Học trò ra đi cùng trời cuối đất
Anh một mình bên cửa lớp bơ vơ

Mái ngói tường kia rêu phong mấy phen
Hồn anh cũng rêu phủ trăm miền
Nghe nhạt nhòe như trang sổ điểm
Bục giảng âm thầm nhớ nhớ quên quên

Cây cỏ sân trường cùng anh lớn lên
Chia sẻ cùng anh bao nỗi vui buồn
Cây cỏ vô tri còn anh thao thức
Thấy cả đời mình như tấm bảng đen

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
lmm
Moderator
Moderator


Ngày tham gia: 16 8 2008
Số bài: 5900

Bài gửiGửi: Bảy 8 14, 2010 6:14 pm    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này




MẠT LỘ

 
Ngẩng mặt nhìn trời cười ba tiếng 
Dậm chân xuống đất khóc ba hồi 
Hào kiệt đó ngày xưa đông như kiến 
Sao bây giờ chẳng thấy một tăm hơi! 

Bước quân hành một thời rung chuyển núi 
Cờ tung bay rợp cả bóng sơn hà 
Ai mài kiếm dưới trăng vàng bên suối 
Luyện gươm thần thề diệt hết yêu ma 

Gió bỗng nổi và đại kỳ bỗng gãy 
Biển ầm ầm trời đất dậy phong ba 
Người tan tác như nước tràn đê vỡ 
Ta một mình ngơ ngác giữa can qua ! 

Bỗng ngậm ngùi xưa Sở Bá Vương 
Tài cái thế chuyển rừng lấp đá 
Thời chẳng có ngựa ô truy vó rã 
Đành cắt đầu thả dòng nước Ô giang 

Cũng thấy thương ai anh hùng một cõi 
Chết chôn chân như Từ Hải hận Kiều 
Mắt trợn trừng nhìn Hồ Tôn Hiến ngôi cao 
Giương tai vịt nghe tiếng đàn tri kỷ 

Cũng cảm thông người Tử Kỳ bí tỉ 
Đập vỡ đàn đời chẳng có Bá Nha 
Cao Tiệm Ly sông Dịch nhớ Kinh Kha 
Thả tiếng trúc khóc thương người Kinh Bắc 

Quỳ gối nguyện cầu thiên đường đánh mất 
Đưa đôi tay chới với níu mây trời 
Gọi thất thanh khản cổ mòn hơi 
Thấy hào kiệt như lá vàng lả tả ! 

~Trần Hoan Trinh




_________________
Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
phale
HS SaoMai


Ngày tham gia: 19 7 2008
Số bài: 448

Bài gửiGửi: Hai 10 17, 2011 3:23 am    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Thơ của tác giả Trần Hoan Trinh ... thực sự là những bài thơ được yêu thích vì sự chân thật, nhẹ nhàng ... Đọc thơ ông ta cảm thấy trùng lắng trong tâm hồn, có gì như hoài niệm thiết tha ... Tình bạn, tình thầy trò xen một chút tình yêu lãng mạn, đâu đó ở góc một sân trường với những hàng phượng già nhưng xanh thắm và đỏ rực ... yêu thương... chân chất nhưng mãnh liệt !


Về Đầu Trang
Xem lý lịch thành viên Gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    Trường Trung Học Sao Mai Đà Nẵng » Thơ Văn Trần Hoan Trinh Thời gian được tính theo giờ EST (U.S./Canada)
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2
Trang 2 trong tổng số 2 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn


Powered by SaoMaiDaNang © Nho'm SaoMai DaNang
Designed for SaoMaiDanang - Nam cuoi cung cua truong SAO MAI