Tâm sự chồng bợm
(Xin hương hồn cụ Nguyễn Bính thứ tội)
Em ơi, em ở lại nhà
Con em nuôi nấng, mẹ già em thương
Anh giờ phải tới nhà thương
Dạ dày anh nát như tương mất rồi.
Em đừng "nhăn" nữa em ơi!
Dẫu sao thì sự đã rồi nghe em.
Trót mang cái kiếp "hủ hèm"
Ngày xưa em cản anh thèm nghe đâu
Chuyến này e cũng hơi lâu
Đốc-tơ có bảo còn lâu anh về
Ngày nao sức khỏe tràn trề
Bây giờ anh thở khò khè, vợ ơi!
Cậy em, em có chịu lời
Chữa anh khỏi bệnh, xong rồi... hẵng la!
Cũng là "bợm" giống người ta
Bởi anh xấu số mới ra nỗi này.
Rượu vào anh uống cho say
Vui cùng bè bạn đến giây cuối cùng.
Phải chi nhậu nhẹt có chừng
Phải chi ngày ấy anh đừng chủ quan.
...Anh lần ra phía hành lang
Nhìn theo bóng vợ cuối đàng liêu xiêu.
LÊ ANH VŨ (Bà Rịa-Vũng Tàu)
_________________
"BẠN CHO RA BẠN CŨNG LÀ TRĂM NĂM" (nvt)